Chủ Nhật, 22 tháng 5, 2016

Vina

Hôm qua xem lịch chiếu của CGV, hơi ngạc nhiên thấy 8/11 phim đang chiếu là của ... Việt nam!? Đến nơi mới biết: tuần lễ phim Việt.

Thử chọn 1 phim ủng hộ: Truy sát.

Chẳng mấy Việt. Ngoài tiếng nói trọ trẹ và vài bộ đồng phục cảnh sát mờ ảo phía sau làm nền. Còn lại toàn trai xinh gái đẹp áo quần hàng hiệu ô tô đắt tiền bóng lộn biệt thự bể bơi um xùm. Và cảnh kết cho đúng ... định hướng?! Hihi.

Mà, nói cho cùng, phim Mỹ cũng đâu có giống ... Mỹ. Cũng ảo tung chảo xem xong để đó ... cho mau quên. Bỗng liên tưởng những tranh cùng thần thoại Hy lạp bên nhà Soi. Đều là những xinh đẹp trần truồng minh hoạ cho mấy cái tích có trời ... mới tin được. Hehe.

Đơn thuần giải trí. Vậy đi. (Chỉ là nghĩ tội cho Bụi đời Chợ lớn).



Trong một diễn biến khác, 48 tuổi hắn lần đầu tiên làm chuyện ấy.

Dĩ nhiên trên giấy tờ thì không hẳn. Thậm chí nhớ có năm còn tham gia cùng lúc 2 nơi: ở nơi làm việc đồng nghiệp giùm, ở nhà người nhà hộ.

Vậy là nay mới biết méo hay tròn. Âu là lỡ trước khi tuyệt chủng.

Phải chăng quá hồi hộp đến nỗi đến sớm nên phải dự ... lễ khai mạc. Đến sớm nên có thời gian xem qua danh sách tiểu sử. Có điều nhận phiếu xong thì chẳng còn nhớ ai lại ai. May sao còn tự làm được không phải nhờ ai giúp. Huhu.

Thứ Bảy, 21 tháng 5, 2016

Kiến

Viết nhân nhà có kiến.

Nhà có kiến. Bày đĩa ra bàn, ăn chưa xong kiến đã trèo lên đĩa. Đổ dầu vào nồi, bắc lên bếp, quay ra rửa rau, nhìn lại đã thấy kiến trong nồi.

Phải nói kiến trinh sát và thông tin cực nhanh. Giá như chúng biết câu thờ Phật ăn oản thì chẳng phải thùng rác cũng đủ sao?

Hay cứ phải kiên cường tranh ăn miếng trước?


Ờ, mà nói chi, người cũng vậy ...

Thứ Sáu, 20 tháng 5, 2016

Tư tưởng (lớn)

Có câu: tư tưởng lớn thường gặp nhau.

Năm nay hai kẻ cạnh tranh, Marvel và DC Comics, bỗng nhiên gặp nhau: biệt đội anh hùngliên minh công lý đều phải đối đầu với cùng một vấn đề nan giải: kiểm soát sức mạnh của chính mình.



Dĩ nhiên, với những vấn đề kiểu này, dân vina xứ bảo: chuyện tào lao ...

Thứ Tư, 18 tháng 5, 2016

Thái độ

Lúc trước hắn làm ở mấy chỗ, cũng nhiều lần ngồi ghế interview tuyển dụng. Quan điểm của hắn là chọn người có tư duy tốt, vì có tư duy tốt thì điều không biết sẽ dễ dàng trở thành biết.

Tuy nhiên nhiều công ty vẫn ưu tiên chọn người biết việc. Đỡ mất công đào tạo. Nhưng thường tư duy không tốt thì họ dừng lại ở đó, và sẽ không theo kịp công việc trong tương lai. Ngược lại những người có tư duy tốt tự phát triển thì lại không được đánh giá đúng mức trong những công ty như vậy. Kết cục họ sẽ tìm được thành công ... ở công ty khác.


Hai tuần nay lăn ra học. Tự nhiên nhớ lời cậu bạn học cùng tên: quan trọng là thái độ, còn trình độ không quyết định được nhiều.

Nhận ra rằng, thường khi trình độ chính là tấm gương phản ảnh thái độ. Những người chuyên môn càng kém, học càng khó vào là càng không chịu học. Bỏ giờ, nói chuyện riêng, chơi game, trốn thực hành, không hỏi. Thậm chí chiều về trễ tí là kêu ca, trưa than phiền không có cơm ăn không có chỗ ngủ.


Cũng phải sống thế nào thì khả năng mới như thế chứ ...

Thứ Ba, 17 tháng 5, 2016

Xe đạp

Xe đạp thủng lốp. Tìm một tiệm sửa xe để vá không dễ. Vì hầu hết các tiệm chỉ sửa xe máy, không sửa xe đạp.

Thực ra không phải bây giờ mới biết. Vina sang chảnh phát ớn. Một dấu hiệu của phát triển? Hoặc ngược lại?!

Cuối cùng cũng tìm được một tiệm vỉa hè. Nhận sửa là một người phụ nữ tóc đã bắt đầu bạc.

Bỗng nhớ cảnh thường ngày ở các bệnh viện. Nơi các cô y tá lúng túng gõ vi tính, và các kỹ sư hoặc sinh viên tin học lóng ngóng chăm người thân.


Vina đời, đại loại cứ như thế như thế ...

Thứ Bảy, 7 tháng 5, 2016

Toán

Mấy nay bạn bè lớp hắn thời phổ thông (và cả bạn bè cùng trường cùng khoá) đang tích cực chuẩn bị cho cuộc gặp mặt kỷ niệm 30 năm ngày ra trường.

Tình cờ sao lại đọc được bài viết (dù đã cũ) của Nguyễn Tiến Dũng, người đạt giải nhất Olympic toán quốc tế năm 1985.

Dũng hồi đó đang học lớp 11 chuyên toán trường Đại học tổng hợp Hà nội. Hắn cũng từng trúng tuyển vào đúng lớp đó khi tốt nghiệp lớp 9, nhưng với nhiều lý do tế nhị của thời đại, hắn ở lại học chuyên toán Quốc học Huế.

Và cũng năm đó, cũng đang học lớp 11, hắn cũng có mặt trong số những kẻ tham dự cuộc tuyển chọn đội tuyển đi thi toán quốc tế. Hắn nhớ Dũng luôn đứng đầu trong các kỳ thi với số điểm lúc nào cũng gần như tuyệt đối, rồi đến thứ 2 là Lâm Tùng Giang của Đà nẵng nhưng thường kém tới vài điểm.

Thời đó không dễ để biết nhau. Hắn biết và nể Giang nhiều hơn, còn Dũng, chỉ nghe rằng cậu ta chỉ học mỗi toán ...


Hơn 20 năm sau, có dịp gặp lại Giang thì bỗng nhận thấy chẳng có gì để nói với nhau. Bây giờ sống cùng trong một thành phố mà không hề quen biết gì nhau.

Còn Dũng, thỉnh thoảng cũng có nghe loáng thoáng giáo sư Dũng ở đâu đó. Cho đến khi "gặp lại" qua bài viết ...


Thực ra hắn đã sớm bỏ toán, nhưng cũng có thời gian du học Đông Âu nên rất hiểu và đồng cảm với những khó khăn của Dũng.

Bài viết dài, cũng không hỏi han xin phép gì, chỉ lẳng lặng copy về đây, để nhớ một thời ...


Con cừu đen của làng toán Việt

Thứ Tư, 4 tháng 5, 2016

Cả tuần bận túi bụi không ngó ngàng chi nhiều.

Mới quở: cao ngồng mà không thấy hoa thấy trái chi hết.

Nghe khuyên: ngắt ngọn (cho đỡ cao mà đâm nhiều nhánh).

Có thế mà không nghĩ ra.


Sáng nay ra định cắt bớt ngọn thì thấy thế này:


Chủ Nhật, 1 tháng 5, 2016

Làm việc với đối tác. Đại diện là một kỹ sư trẻ nghe đâu mới ra trường vài tháng. (Cậu ta hỏi hắn anh tốt nghiệp năm nào rồi bảo năm đó em mới sinh ra, hihi). Nhiều điều nói mà cậu ta không hiểu được bèn đùa: cá với mày một thùng bia, hehe.

Lại nhớ giáo sư tiến sĩ ngày trước làm cùng, dốt mà bướng, cứ mỗi lần tranh luận điều gì thua vào thế bí là đòi: cá.


Người xưa có câu: bắt cá hai tay, chưa dễ mấy ai hiểu cá ấy cá gì ...



Giờ nói chuyện cá thật, tức là con cá bơi lội dưới nước, bỗng đâu gặp nạn cá chết phơi bụng lên bờ. Người vốn ăn cá thường xuyên nay bỗng ngại ngùng. Xuống nước bơi cũng e phận mình có ngày bụng phơi như cá.

Chuyện ấy tuy nói hước hài song thực không phải chuyện đùa. Ngư dân sản phẩm không ai dám mua đời sống khốn đốn mà người khác miếng ăn cũng gặp khó khăn. Du lịch thớt thưa do khách thấy nước biển đẹp vẫn không dám tắm khiến doanh nghiệp dịch vụ lao đao chẳng kém.


Trường hợp này lẽ ra phải minh bạch thông tin, khoa học vào cuộc rồi cùng nhau giải quyết sao cho không ai bị hại. Ngặt vì cấn cái lợi quyền của những kẻ ai cũng biết là ai nên môi trường vốn mịt mờ càng thêm mờ mịt.

Sử dụng mấy chiêu xem tôi ăn này xem tôi tắm nọ khác gì dân gian chẳng hiểu được nhau bèn: cá!