Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2013

The Hunger Games

Panem có mô hình như một nước cộng hoà. Quyền lực tập trung ở Capitol. Còn lại chia thành 12 Districts.

Thực ra đã từng có 13 quận, nhưng District 13 đã bị xoá sổ sau một cuộc bạo loạn chống đối. Và để hăm doạ, hàng năm người ta tổ chức cuộc thi gọi là Đấu trường sinh tử.

Mỗi quận phải bốc thăm ra một nam một nữ tuổi thiếu niên, tổng cộng 24 người. Tất cả được đưa vào một môi trường giới hạn để chiến đấu với nhau cho đến khi chỉ còn một người sống sót.

Vấn đề là, đôi khi, người chiến thắng lại gây ra được một sự ảnh hưởng ngoài mong muốn của kẻ tổ chức. Sự sợ hãi dần biến thành sự phẫn nộ, sự lo lắng cho bản thân và gia đình dần biến thành nỗi lo chung.

Và nhất là khi họ hiểu rằng kẻ thù của mình không phải là những người cùng cảnh ngộ.


Bộ phim ra đời năm ngoái đã bị cục điện ảnh vn cấm chiếu. Năm nay phần 2 được cho phép chiếu khiến rạp đông nghẹt. Buồn cười là nam thanh nữ tú xem xong đồng loạt than không hiểu gì cả.

Chắc quan chức cục điện ảnh cũng vậy, hihi.



Thứ Hai, 25 tháng 11, 2013

A week off

Người ta nói, bị cảm cúm mà gặp đám tang thì không biết bao giờ mới khỏi.

Tuần rồi, hắn khật khà khật khừ một cách ác liệt với cả hai.


Mỗi lần ốm, hắn luôn gặp vấn đề với việc nạp năng lượng. Hình thức cổ điển lạc hậu của loài người luôn khiến hắn phát sốt nếu không giảm lượng năng lượng được nạp mỗi lần xuống thật thấp. Nhưng hắn hiểu cần năng lượng để chiến đấu chứ không thể thiền hạ thấp thế năng cơ thể như mọi lần.

Và để chiến đấu, hắn cũng không dám khinh suất. Đêm khuya về đến nhà tắm nước thật nóng, ngày nắng vẫn không rời xa chiếc áo khoác sành điệu. Đúng cảnh:

Bức sốt nhưng mình vẫn áo bông
Tưởng rằng ốm dậy hoá ra không ...

Hihi chỉ có điều đúng ốm thật ...

May, sáng nay xong việc không phải dầm mưa nhiều. Trưa tranh thủ chớp nhoáng đi chợ lên ca và giặt hết quần áo.


Hello a new week!

Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2013

Sick

Hai hôm nay tự nhiên miệng đắng ngắt, ăn gì cũng như nhai rơm. Trừ chuối, hihi.

Mưa dông, sấm sét khiến điện thoại bị trục trặc. Nhờ thế tình cờ phát hiện ra có nhân viên đấu máy ghi âm vào đường dây. Ôi nhân quyền đất nước tôi.

Miền Trung đang chìm trong lụt nhờ các nhà máy thuỷ điện xả nước. Trong khi điện sự cố sau những cơn mưa. Haiz.

Chỗ hắn đang ở nằm trên cao, không có nước mà sương mù dày đặc. Chỉ nhìn được xa dăm mét, xe cộ đi lại cũng khó khăn. Mới hiểu vì sao các vị thần trên đỉnh Olympus thường chẳng thấy gì ...

Thứ Bảy, 16 tháng 11, 2013

The silk village

Bài học đầu tiên của hắn về nghề tơ tằm, hoá ra từ một truyện cười nổi tiếng:

Lão nhà giàu nọ có anh đầy tớ tính rất bộp chộp, thấy gì nói ấy, gặp đâu nói đó, chẳng có đầu có đuôi gì cả. Lão mới gọi anh ta bảo:
- Mày ăn nói chẳng có đầu có đuôi gì cả, người ta cười cả tao lẫn mày. Từ rày nói cái gì thì phải nói cho có đầu có đuôi nghe không?
Anh đầy tớ vâng vâng dạ dạ.
Một hôm lão mặc quần áo sắp sửa đi chơi, đang ngồi hút thuốc thì thấy anh đầy tớ đứng chắp tay trịnh trọng nói:
- Thưa ông, con tằm nó nhả tơ, người ta đem tơ đi bán cho người Tầu, người Tầu đem dệt thành the rồi bán sang ta. Ông đi mua the về may thành áo. Hôm nay ông mặc áo, ông hút thuốc. Tàn thuốc nó rơi vào áo ông, và áo ông đang cháy…
Lão giật mình nhìn xuống thì áo đã cháy to bằng bàn tay rồi.



Sách chép rằng nghề trồng dâu nuôi tằm dệt lụa bắt nguồn từ Trung Hoa. Người Trung Hoa giữ kín bí mật của mình nên mãi sau này mới truyền đến các nước khác. Theo truyện cười trên thì rõ ràng dân ta lúc ấy đã biết trồng dâu nuôi tằm nhưng vẫn chưa biết dệt lụa.

Theo một truyền thuyết khác thì người dạy cho dân ta nghề nuôi tằm dệt lụa là Mẫu Liễu Hạnh, một trong tứ bất tử của người Việt. Bà Chúa này, cũng theo truyền thuyết, sống và hiển thánh vào thời Hồng Đức, Hậu Lê.

Cuộc xâm lăng sâu rộng nhất của người Việt vào lãnh thổ của người Chăm cũng dưới thời vua Lê Thánh Tôn trị vì này.

Vùng đất Quảng Nam, thánh địa một thời của người Chăm, cũng có phát triển nghề nuôi tằm dệt lụa. Không biết do người Việt đem vào theo hay do người Chăm truyền lại?

Người Việt trồng dâu thành vườn, cây cao tầm ngang ngực người. Lá dâu không quá khô không quá ướt được hái vào, xắt nhỏ, rải lên nong cho tằm ăn.



Cây dâu Chăm cao quá mái nhà. Người Chăm không hái lá mà thả tằm lên cây cho chúng ăn và kéo kén trên đó.



Những con tằm lớn lên, sau kỳ ăn rỗi sung sức bắt đầu nhả tơ dệt thành một cái kén chắc chắn bọc quanh mình. Chúng biến thành nhộng trong kén đó và một ngày kia nở thành con ngài. Những con ngài tiết ra một chất đặc biệt để có thể đục kén chui ra.

Người ta hay nói về những con ngài như những con bướm, thực ra trông chúng chẳng giống bướm chút nào. Thân to, cánh nhỏ, chúng không thể bay mà chỉ tìm cặp để giao phối. Thời gian giao phối kéo dài cả tuần khiến con người tin rằng đem chúng ngâm rượu uống thì vô cùng bổ cho chuyện ấy, hihi.

Sau giao phối, con đực chết và con cái cũng chết sau khi đẻ trứng. Những quả trứng bé li ti sẵn sàng cho một chu kỳ sự sống mới.



Những cái kén khô để lại sau khi ngài chui ra tiếc là không dùng được cho việc gì. Để lấy tơ, người ta đem luộc trong nước nóng những chiếc kén còn nguyên con nhộng trong đó. Gặp nước nóng, tơ mềm ra và có thể đem cuộn lại cho việc dệt lụa sau này. Thực ra ban đầu sợi tơ tằm to và cứng như sợi cước, càng xử lý trong nước nóng chúng càng mềm.




Việc khôi phục khung cửi dệt lụa tơ tằm của người Chăm vẫn chưa xong. Người Chăm còn lại ít ỏi bị dồn vào vùng đất Ninh Thuận nắng cháy không thể tiếp tục duy trì nghề nuôi tằm dệt lụa truyền thống. Họ phát triển nghề dệt vải rất độc đáo và đẹp mắt.




Thứ Sáu, 15 tháng 11, 2013

Mưa gió

Lên núi trong một ngày mưa gió bão bùng.

Mưa to, gió lớn, mặc dù chẳng có cơn bão nào cả. Nhìn ảnh mây, đám mây trên đầu miền Trung còn to hơn cơn bão gì ở trong kia.

Tự nhiên nhớ chuyện: anh chàng kia bắt gặp vợ ngủ với người bạn thân nhất, anh bạn kêu lên: "mày tin vào mắt mày hay tin vào tao?". Hehe.

Thứ Ba, 12 tháng 11, 2013

Linh tinh

Kết thúc một ngày làm việc mệt mỏi. Người cứ ngây ngây sốt vì đau bụng một cách khó chịu. Chắc ngộ độc thực phẩm?

Công việc có nhiều dấu hiệu xấu, nhưng không hề khiến hắn ngạc nhiên. Chẳng phải trục trặc càng lớn khi gặp khó khăn là thể hiện của sự thiếu bản lĩnh thường ngày sao?


***

Đường phố buổi chiều giờ tan tầm ồn ào tấp nập. Hắn dắt xe đạp chờ qua đường. Cùng đứng chờ trước mặt hắn là một cô bé có vẻ sinh viên nghèo.

Một phụ nữ trung niên dáng quý phái đi xe tay ga dừng lại hỏi cô bé, hắn nghe loáng thoáng có biết quán Không Gian Xưa ở đâu không? Hắn không thấy mặt cô bé, nhưng nhìn mặt người phụ nữ thì hiểu cô bé không biết.

Thoáng nghĩ, chắc cô bé chỉ trong mơ mới dám bước vào mấy quán kiểu đó, nếu không có sự tình cờ thì làm sao biết được.

Người phụ nữ nhìn thoáng qua hắn rồi phóng xe đi tiếp. Hẳn là một lão già còm nhom, ốm nhách, râu ria lởm chởm, ăn mặc lôi thôi lếch thếch, dắt xe đạp cà tàng thì hỏi về một quán sang trọng chi cho mất công. Hihi.


***

Trên đoạn đường ngày nào hắn cũng đi qua, hôm qua đã xảy ra một vụ tai nạn giao thông thương tâm khiến 2 cô bé sinh viên chết tại chỗ.

Mấy ngày trước, cơn bão Hải Yến tuy không đổ bộ vào miền Trung nhưng cũng bị quy kết gây ra nhiều cái chết, trong đó có sự ra đi của một nữ phóng viên. Nghĩ, nếu trừ đi thói quen bi kịch hóa của người Việt, thì phải gọi đích danh đó là tai nạn giao thông.

Hắn rùng mình khi đọc những dòng comments của độc giả trên báo, rằng thông cảm cho sự vội vàng về tránh bão của lái xe cũng như hành khách trên xe. Có lẽ, những suy nghĩ khá phổ biến kiểu này khiến xứ ta đạt một tỉ lệ gây chết cho đồng loại khá cao, mà không một loài vật nào dễ đạt được!

Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2013

Kim tích

Ngày nảy ngày nay, trong một thành phố to có một ngôi nhà nhỏ. Trong ngôi nhà nhỏ có một mảnh sân xinh xắn với một cái hố bé tí tì ti.

Người ta vùi vào hố 5 hạt bầu khô. Mấy ngày sau bỗng một cái chồi nhỏ dễ thương trồi lên mặt đất. Rồi người ta thấy có cả thảy 4 cây mầm nhỏ, mỗi mầm với 2 lá tay nhỏ nhắn.

Qua nhiều ngày nắng, qua những ngày mưa, 4 cái cây nhỏ dần biến thành 4 dây leo. Rụt rè mà hăm hở, chúng tung những cánh tay tí xíu cuốn lấy những thanh tre và bò lên giàn.

Giàn cao. Có một cây dường như không đủ sức, nó teo nhỏ dần và không bao giờ lên tới. Hay nó nhường khoảng không gian nhỏ hẹp cho các anh em của nó?

Không gian hẹp, hẹp nắng hẹp gió, hẹp bướm hẹp ong. Những bông hoa trắng mong manh thưa thớt không dễ gặp nhau thụ phấn. Nhưng rồi thưa thớt cũng có vài trái hình thành lớn nhanh như thổi, đúng nghĩa lớn nhanh như thổi. Lại có những nhánh dây khô đi, trái đã đậu bỗng ngừng lớn.

Đến ngày tàn, cả giàn còn có 2 quả bầu hồ lô dần ngả màu từ xanh sang xám. Tình cờ hay không, chúng chung một gốc, gốc cố gắng giữ xanh cuối cùng.

Bão số 11 qua, bão số 12 tới, 2 trái bầu vẫn lủng lẳng. Vậy mà cơn mưa không mấy to đêm sau bão số 12 lại khiến một trái rớt bịch xuống sân. Sáng ra thấy nó nằm đó với một vết nứt dài.

Trái cuối cùng duy nhất được hái xuống trước cơn bão số 14 hung dữ.

Câu chuyện đến đây là hết.





Hay có thể vẫn chưa hết? Lúc đó sẽ là câu chuyện về một trái bầu khô ...

Thứ Bảy, 9 tháng 11, 2013

Bão trước bão

Sáng ni nghe tv thông báo Đà nẵng 14h là cấm chợ. Chuẩn bị đón bão. (Chừ nghe nói nới tới 17h, vì bà con đi chợ chưa kịp).

Dân ĐN kinh nghiệm chống bão đầy mình nên lo mua đủ thứ: mì gói, bánh mì, đèn sạc, nến, đổ xăng, ... Xếp hàng rồng rắn. Nghe nói thịt, cá, rau siêu thị chợ chi đều hết sạch.

Trưa hắn túc tắc đạp xe đi trực. Người người vẫn tất tả ngược xuôi. Mua bao mua cát đằn mái, mua dây mua cây buộc cửa.


Bão được dự đoán siêu bão. Lại dự đoán đi dọc dải đất hẹp miền Trung. Cơn bão trước chưa lâu cũng loại mạnh lại đi rất chậm quần nát Quảng Nam - Đà Nẵng. Cây cối bảng hiệu còn chưa kịp hồi phục.

Haiz.



(Hình ảnh không có tính minh hoạ)


Cập nhật:

Lần đầu tiên có chuyện sếp bị bắt buộc phải lên trực. Chống bão, hihi.

Dự báo ban đầu, Haiyan tiếp bờ quãng Quảng Ngãi và đi dọc miền Trung ra bắc. Dự là Nam Trung bộ bị ảnh hưởng nặng, còn Bắc Trung bộ sẽ lãnh hậu quả mưa gây lũ lụt.

Theo tin mới nhất lúc 18h 9/11 thì Haiyan đã có xu hướng lệch lên phía bắc, đi dọc bờ biển miền Trung trước khi đổ bộ vào Bắc bộ.


8h 10/11 Chắc Haiyan đang ở ngoài kia, ngang Đà Nẵng. Trên đỉnh Sơn Trà gió ù ù nhưng không quá mạnh. Đồng chí điện lực đã bị khuất phục đầu tiên.

Thứ Ba, 5 tháng 11, 2013

Chán

Hôm qua họp.

Nhận định công ty sẽ gặp nhiều khó khăn, khả năng thua lỗ trong năm tới.

Mình hỏi: có muốn thay đổi không?

Câu trả lời từ đa số: không.

Sẽ cắt giảm chi phí. Hậu quả đương nhiên: chất lượng công việc sẽ xấu hơn. Nghịch lý logic: muốn tạo uy tín để kiếm việc làm. Mờ mịt.


Họp xong đi nhậu, mặc dù dự báo bão Krosa (đã suy yếu thành áp thấp) đang vào. Tối thong dong đạp xe về nhà thậm chí mình không thèm đội mũ. Khuya nghe gió có vẻ bão bùng.


Hôm nay xong việc đạp xe về thì trời mưa. Ghét không thèm mặc áo mưa. Ướt.


Tối mạng rớt lên rớt xuống. Tìm lỗi: Primary DNS online but not connected. Reset adapter thì được, nhưng một lúc sau lại bị lại.

Xưa nay dùng Google DNS để vào Fb, chuyển về default DNS thì mạng ok, nhưng không vào được Fb.

Tiên sư VNPT.