Thứ Bảy, 30 tháng 8, 2014

Nhậu

Hắn không thích nhậu.

Cũng ít khi nhậu.

Nhưng lúc nhậu chỉ muốn say.

Muốn quên.



Nhiều lúc lại cứ không say.

Đã không còn ao ước gì.

Đến những thân thương đang lặng lẽ mất đi mà người trong cuộc dường vô tình chẳng biết.



Thường khi xem phim hay bực mình những kẻ chán đời giải sầu trong rượu.

Đâu dễ hiểu lòng đau.



Tối qua hắn đã không say ...

Thứ Năm, 28 tháng 8, 2014

Nhừ

1 ngày.

7 giờ đồng hồ.

5 kỹ sư.

   lắp được
3 cái bóng đèn.


Hehe lương quá bèo.

Mỏi hết các cơ quan đoàn thể.

Thứ Tư, 27 tháng 8, 2014

Đời người

Nổi tiếng từ bức ảnh chụp được nụ cười của bà trước toà.

Phải có niềm tin lắm mới có được nụ cười như vậy sau hành động lạnh lùng dùng súng ám sát người khác, một đồng bào của bà nhưng khác lý tưởng.


Phe của bà thắng cuộc, bà được tưởng thưởng bằng nhiều chức vụ khác nhau, không rõ xuất thân như thế thì tài năng thế nào.

Cũng không rõ mâu thuẫn từ đâu, bà bị một số đồng chí của bà mưu hại đến mức suýt phải quyên sinh.

May mắn thoát được, bà được khen là người trong sạch, trong khi các đồng chí của bà sa vào nạn tham nhũng không lối thoát.



Nay thì bà đã trở về với cát bụi. Những kẻ mưu hại bà vẫn không bị vạch mặt. Đất nước vẫn lầm than.

Không biết, cuối đời, bà có đủ bản lĩnh nhìn lại đời mình hay không ...

Thứ Ba, 26 tháng 8, 2014

Nhớ rừng


Thế Lữ


(Lời con Hổ ở vườn Bách thú, 
Tặng Nguyễn Tường Tam) 



Gậm một khối căm hờn trong cũi sắt
Ta nằm dài trông ngày tháng dần qua
Khinh lũ người kia ngạo mạn ngẩn ngơ
Giương mắt bé diễu oai linh rừng thẳm
Nay sa cơ bị nhục nhằn tù hãm
Để làm trò lạ mắt thứ đồ chơi
Chịu ngang bầy cùng bọn gấu dở hơi
Với cặp báo chuồng bên vô tư lự

Ta sống mãi trong tình thương nỗi nhớ
Thủa tung hoành hống hách những ngày xưa
Nhớ cảnh sơn lâm bóng cả cây già
Với tiếng gió gào ngàn với giọng nguồn hét núi
Với khi thét khúc trường ca dữ dội
Ta bước chân lên dõng dạc đường hoàng
Lượn tấm thân như sóng cuộn nhịp nhàng
Vờn bóng âm thầm lá gai cỏ sắc
Trong hang tối mắt thần khi đã quắc
Là khiến cho mọi vật đều im hơi
Ta biết ta chúa tể của muôn loài
Giữa chốn thảo hoa không tên không tuổi

Nào đâu những đêm vàng bên bờ suối
Ta say mồi đứng uống ánh trăng tan
Đâu những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn
Ta lặng ngắm giang san ta đổi mới
Đâu những bình minh cây xanh nắng gội
Tiếng chim ca giấc ngủ ta tưng bừng
Đâu những chiều lênh láng máu sau rừng
Ta đợi chết mảnh mặt trời gay gắt
Để ta chiếm lấy riêng phần bí mật
Than ôi thời oanh liệt nay còn đâu

Nay ta ôm niềm uất hận ngàn thâu
Ghét những cảnh không đời nào thay đổi
Những cảnh sửa sang tầm thường giả dối
Hoa chăm cỏ xén lối phẳng cây trồng
Giải nước đen giả suối chẳng thông dòng
Len dưới nách những mô gò thấp kém
Dăm vừng lá hiền lành không bí hiểm
Cũng học đòi bắt chước vẻ hoang vu
Của chốn ngàn năm cao cả âm u

Hỡi oai linh, cảnh nước non hùng vĩ
Là nơi giống hùm thiêng ta ngự trị
Nơi thênh thang ta vùng vẫy ngày xưa
Nơi ta không còn được thấy bao giờ
Có biết chăng trong những ngày ngao ngán
Ta đương theo giấc mộng ngàn to lớn
Để hồn ta phảng phất được gần ngươi
Hỡi cảnh rừng ghê gớm của ta ơi



(1936)

Thứ Năm, 14 tháng 8, 2014

Mất nước

Ông cha nói không có nỗi nhục nào bằng nỗi nhục mất nước.

Hắn đang rửa tay thì nước chảy yếu dần rồi không còn một giọt.

Chén bát bẩn, quần áo chưa giặt.

Lúc đó mới phát hiện ra nước đã không chảy vào bể trên, có lẽ từ 2 hoặc 3 hôm trước.

Hai năm nay chuyện đó không xảy ra, nên cái bơm nước từ bể dưới lên bể trên cũng đã đóng cứng trong rỉ sét, và phao tự động bơm cũng vậy.

Bơm đóng điện kêu è è nhưng không nhúc nhích. Mua bơm mới. Đấu tắt phao cho bơm chạy. Nhân tiện súc rửa cả 2 bể.

Bỗng nhiên thoảng nỗi lo thiếu nước, vì nước cũng không chảy vào cả bể dưới. Giữa trưa mới chảy được mấy giọt. Nhẽ phải chờ khuya.


Mấy hôm nay đang ngạc nhiên thấy không bị cúp điện như nhiều vùng trong thành phố. Thì nước, lẳng lặng, không thấy nói gì.

Hy vọng, không phải hiện tượng lâu dài ...

Thứ Tư, 13 tháng 8, 2014

Metro

Nhân chuyện chủ đầu tư hệ thống siêu thị Metro rút khỏi VN, nhiều bài viết tỏ vẻ "am hiểu" lý do, ấy là người Đức đã không "am hiểu" thị trường VN.

Nói như quý vị, là kiểu khuyên doanh nghiệp buôn bán ngựa nên chuyển sang buôn bán lừa cho hợp "khẩu vị" địa phương? Chắc gì người ta đã không nhận ra lý do ấy, song có vẻ chính quý vị mới không nhận ra có một cách giải quyết khác, là họ sẽ đến nơi thật sự cần những con ngựa thay cho những con lừa.

Ở một mặt khác, sự thất bại của một tập đoàn bán sĩ (đối lập với bán lẻ) dường như minh chứng cho một nền kinh tế èo uột, nơi mà sự manh mún nhỏ lẻ thừa thời gian thiếu thu nhập vẫn chưa có dấu hiệu khá lên.

Đúng, không phù hợp, và người ta đã chọn cách ra đi.


Kẻ đến thay là người Thái.

Người Việt cũng đang "phẫn nộ" vì bị người Thái "xúc phạm" bằng chính sách thị thực. Có thể, người Thái đang sai, nhưng không phải họ không có lý do, khi phải đối phó với sự "xấu xí" của người Việt.

Một lần nữa, dân ta lại rất sáng suốt phân tích những sai lầm của người khác. Chỉ là, không được sáng suốt như vậy với chính dân mình.



Thế giới vẫn thay đổi, còn chúng ta hầu như đứng yên, tự lấy mình làm chuẩn mực đánh giá kẻ khác. Sẽ không có gì là lạ, khi 2 tiếng V-N, đang dần được người ta lấy ra so sánh cho một điều gì đó. Một hình thức chuẩn mực mà, tiếc là, không được thú vị đáng tự hào cho lắm ...

Thứ Ba, 12 tháng 8, 2014

Ngày nóng

Yahoo báo nhiệt độ 38, 39 độ C. Thế là thuộc loại nóng, dù chưa đến đỉnh.

Không biết thực tế thế nào, nhưng trên da thịt thì ngày hôm nay thật nóng.

Đi ngoài đường rát tay rát mặt. Về nhà như chui vào lò, đụng vào đâu cũng là than hồng hết thảy.


Cộng hưởng hay không, N. dường như cũng nóng lên.



Nhưng, nóng thế, chứ nóng nữa ... cũng chẳng đi đến đâu. :-(

Thứ Sáu, 8 tháng 8, 2014

Một ngày

Một mình.

Thay nhớt cho hai máy phát điện.

Đánh sạch và sơn lại một choá đèn pha.

Xem hai bộ phim đấm đá bắn giết cháy nổ tè le.



Now, to my bed.

Thứ Năm, 7 tháng 8, 2014

Dagestan

Ngày ấy hắn từng thích thú với Dagestan của tôi. Nhớ đoạn mở đầu, nhà văn dài dòng giải thích chuyện đứa cháu mang tên ông nội. Rồi chuyện những người biết nói nhiều thứ tiếng, nhưng không phải ngoại ngữ như tiếng Anh, tiếng Pháp hay tiếng Đức, tiếng Nga.

Vùng đất mang tên đồi núi ấy là nơi chung sống của nhiều dân tộc, với nhiều ngôn ngữ và văn hoá độc đáo. Ngày nay họ bị bắt buộc phải dùng tiếng Nga, dù người Nga chỉ chiếm một phần rất nhỏ. Liệu có ngày, đứa cháu không còn mang tên ông nữa?



Đầu thế kỷ 20, một người Nga đã sử dụng kỹ thuật chụp ảnh màu kết hợp 3 bộ lọc màu khác nhau, để lại những bức ảnh đáng kinh ngạc đến tận ngày nay.