Thứ Năm, 14 tháng 8, 2014

Mất nước

Ông cha nói không có nỗi nhục nào bằng nỗi nhục mất nước.

Hắn đang rửa tay thì nước chảy yếu dần rồi không còn một giọt.

Chén bát bẩn, quần áo chưa giặt.

Lúc đó mới phát hiện ra nước đã không chảy vào bể trên, có lẽ từ 2 hoặc 3 hôm trước.

Hai năm nay chuyện đó không xảy ra, nên cái bơm nước từ bể dưới lên bể trên cũng đã đóng cứng trong rỉ sét, và phao tự động bơm cũng vậy.

Bơm đóng điện kêu è è nhưng không nhúc nhích. Mua bơm mới. Đấu tắt phao cho bơm chạy. Nhân tiện súc rửa cả 2 bể.

Bỗng nhiên thoảng nỗi lo thiếu nước, vì nước cũng không chảy vào cả bể dưới. Giữa trưa mới chảy được mấy giọt. Nhẽ phải chờ khuya.


Mấy hôm nay đang ngạc nhiên thấy không bị cúp điện như nhiều vùng trong thành phố. Thì nước, lẳng lặng, không thấy nói gì.

Hy vọng, không phải hiện tượng lâu dài ...

4 nhận xét:

Cô Nhỏ nói...


Nhưng vụ mất nước ni thì Lãn ông không có nhục, chỉ thấy vinh nè, người ta nói "lao động là vinh quang" đó thôi :p

Thủy Nguyệt lãn ông nói...

:)

Unknown nói...

Có nước mà nước bẩn thì cũng mệt í

Thủy Nguyệt lãn ông nói...

Lại nhớ câu "Tay bẩn lấy nước rửa, Nước bẩn lấy gì rửa?" :)