Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2013

Kim tích

Ngày nảy ngày nay, trong một thành phố to có một ngôi nhà nhỏ. Trong ngôi nhà nhỏ có một mảnh sân xinh xắn với một cái hố bé tí tì ti.

Người ta vùi vào hố 5 hạt bầu khô. Mấy ngày sau bỗng một cái chồi nhỏ dễ thương trồi lên mặt đất. Rồi người ta thấy có cả thảy 4 cây mầm nhỏ, mỗi mầm với 2 lá tay nhỏ nhắn.

Qua nhiều ngày nắng, qua những ngày mưa, 4 cái cây nhỏ dần biến thành 4 dây leo. Rụt rè mà hăm hở, chúng tung những cánh tay tí xíu cuốn lấy những thanh tre và bò lên giàn.

Giàn cao. Có một cây dường như không đủ sức, nó teo nhỏ dần và không bao giờ lên tới. Hay nó nhường khoảng không gian nhỏ hẹp cho các anh em của nó?

Không gian hẹp, hẹp nắng hẹp gió, hẹp bướm hẹp ong. Những bông hoa trắng mong manh thưa thớt không dễ gặp nhau thụ phấn. Nhưng rồi thưa thớt cũng có vài trái hình thành lớn nhanh như thổi, đúng nghĩa lớn nhanh như thổi. Lại có những nhánh dây khô đi, trái đã đậu bỗng ngừng lớn.

Đến ngày tàn, cả giàn còn có 2 quả bầu hồ lô dần ngả màu từ xanh sang xám. Tình cờ hay không, chúng chung một gốc, gốc cố gắng giữ xanh cuối cùng.

Bão số 11 qua, bão số 12 tới, 2 trái bầu vẫn lủng lẳng. Vậy mà cơn mưa không mấy to đêm sau bão số 12 lại khiến một trái rớt bịch xuống sân. Sáng ra thấy nó nằm đó với một vết nứt dài.

Trái cuối cùng duy nhất được hái xuống trước cơn bão số 14 hung dữ.

Câu chuyện đến đây là hết.





Hay có thể vẫn chưa hết? Lúc đó sẽ là câu chuyện về một trái bầu khô ...

4 nhận xét:

Cô Nhỏ nói...

Truyện dở quá :P
Tưởng Lãn ông khui bầu ra có một đàn con trong đó, hay có thể là một ít châu báu, hay ít nhứt là ... một nắm hạt bầu chứ ;))

Thủy Nguyệt lãn ông nói...

Hay một nàng tiên chui ra :D

tunrua nói...

Cùng một lúc anh Lãn có đến 3 em bầu luôn! Hi hi :)

Thủy Nguyệt lãn ông nói...

1 em đã mệt lọ 3 em! :D