Thứ Ba, 24 tháng 3, 2009

Thơ Bùi Giáng

Sáng nay tự nhiên dậy sớm. Mới đọc mấy bài thơ của Bùi Giáng. Không hiểu sao có mấy câu cứ ám ảnh suốt dọc đường đi làm. Thử nhớ gì chép nấy vào đây:

thần tiên trên núi
đùa với tuyết, rỡn với vân
một mình nhớ mãi gái trần gian xa
sương buổi sớm, nắng chiều tà
trăm năm hồng lệ có là bao nhiêu

nhìn em sinh hoạt não nề
cày sâu cuốc bẫm đề huề chồng con
nhìn anh biển cạn sông mòn
kéo dài vô tận vẫn còn cuồng điên
thưa em thôn nữ thuyền quyên
vợ chồng sum họp thần tiên thực là

anh điên mà dzui dzẻ thập thành
chúng tôi tỉnh táo mà đành buồn hiu

Cám ơn bạn N đã tặng sách.

Không có nhận xét nào: