Thứ Bảy, 17 tháng 10, 2009

Lợi Danh

Hôm nay đọc thấy tin là lạ:

Những thùng hàng cứu trợ vô giá trị.

Quần áo quá cũ rách; giày dép đứt quai không thể sử dụng; các tạp chí chuyên ngành thời trang, chứng khoán... trong một số thùng quà cứu trợ bà con vùng bão lũ khiến Ủy ban Mặt trận Tổ Quốc tỉnh Quảng Nam chua xót không biết xử lý ra sao.

Là sao? ???

nhầm lẫn gì ở đây chăng?
Người cho trao nhầm? Hay người vận chuyển lẫn?

Hay có người nghịch chơi? Nghịch dại? Nghịch ác?

Hay ác?
Mà ác chi với những người khốn khổ? Có thể chẳng qua nổi giận vì bị bắt buộc "tự nguyện" nên nhất thời ... ? Chuyện này có thể, và chỉ có thể ở xứ ta.

Hay cố tình? Để làm chi?
Người cứu trợ, trừ trường hợp "tự nguyện bắt buộc" nêu trên (chỉ có ở xứ ta!), thường xuất phát từ Tâm. Cái này chắc phải xuất phát từ Danh. Hám danh.
Nhưng đã là danh thì phải lưu danh. Đầu tiên hy vọng không phải do người đưa tin (dù chuyện này vốn không lạ ở xứ ta). Vì có nêu tên một số quan chức hẳn hoi. Chỉ lạ là nhà báo này (Kiều Mi?) tiếc gì không nói rõ mà cứ ậm ờ "hai người phụ nữ xưng là đại diện của hai tổ chức từ thiện".
Hai người này, hoặc rảnh dữ, hoặc ngu dữ?

Hay họ lợi dụng sự yếu kém kinh niên của bộ máy ... ? Trà trộn đánh lẫn bùn sang ao?
Hay chính bộ máy ... lợi dụng? "Rút ruột công trình"?
Cái này từ chữ Lợi?

Đau đầu quá. Chỉ có ở "văn hóa chợ"?

Xưa có chuyện thế này:
Cụ Mạc Đĩnh Chi đi sứ Tàu. Vua Tàu gây khó dễ: "Ngươi hàng ngày gặp bao nhiêu người trên phố". Rõ không phải câu hỏi toán học. Trả lời: "Hai người". "Chẳng lẽ kinh đô Thiên triều thưa thớt vậy sao?". "Phàm ra đường chỉ có hai người, một vì Danh, một vì Lợi.".

Chuyện này, nói thật thì không chắc thật. Nhưng lẽ đời không quá bao nhiêu đó.

Nhớ thuở nhỏ học rằng:
Mảng vui cơm tấm, ổ rơm
Tuy rằng cũ kỹ mà thơm sạch lòng
Hơn ai gạo tám, lầu hồng
Đem thân luồn cúi vào vòng lợi danh

Không có nhận xét nào: