Thứ Ba, 5 tháng 1, 2016

Lan man đầu năm

Nhớ hồi đó hắn lún hơi sâu vào giáo dục. Đại học. Chương trình thì sao chép (được phép) của người ta rồi. Sắm sanh cơ sở vật chất cũng không phải quá là vấn đề. Tới nhân sự thì kẹt.

Người ta ưu tiên tuyển giảng viên từ các trường khác, đặng tạo luồng gió mới. Ta thì cứ tại chỗ mà mần, thế hệ sau là học trò thế hệ trước, đến nói to còn không dám. (Lạ là ngành giáo dục lại luôn dạy Darwin như đúng rồi!?).


Rồi làm công ty cũng thế. Người ta mỗi người đến từ mỗi nơi, chung một mục đích mà thành. Mình cứ quen nhau hội lại, chả biết "cùng" nhau đi về đâu. Người ta chung tương lai, mình chung quá khứ.

Xem phim thấy tụi Mỹ mới đầu cãi nhau như mổ bò, có những thằng tưởng chỉ chực giết nhau. Thế mà chỉ vì mỗi người đều có lợi, chúng hợp tác. Mà lại có sức mạnh, vì mỗi thằng mỗi khác.

Ta thì có vẻ thân thiết lắm. Nhờn nhợt giống nhau. (Ấy thế mà lại có câu "mất lòng trước được lòng sau" kia đấy!). Giả sử thực có muốn làm gì thì chắc cũng khó, vì như nhau cả. Tốt thì không đặc sắc mà sai thì nhân lên nhiều lần.



Gốc vấn đề là, theo hắn, chỉ tại không có tham vọng.

Giờ thì, cá nhân hắn cũng đã cạn tham vọng từ lâu. Sau nhiều năm đóng vai "kẻ khó chịu" hihi.

Công việc, sao cũng được. Biết không được tốt nhưng mọi người muốn thế thì tuỳ. Sản phẩm làm ra gớm chết, biết trước thế nhưng đổ rằng "lực bất tòng tâm".

49 đang qua 53 sắp tới hehe.

Không có nhận xét nào: