Thứ Năm, 28 tháng 7, 2016

Tặc?

Ăn mày là ai ăn mày là ta
Đói cơm rách áo hoá ra ăn mày
(Thơ nay)

Con ơi nhớ lấy câu này
Cướp đêm là giặc cướp ngày là quan
(Ca dao xưa)


Mươi hôm nay rộ lên tin gỗ quý pơ-mu được xẻ đưa về ngay trạm hải quan với đồn biên phòng. Lại có tin nữ trung uý công an con gái tướng công an ở dinh thự gỗ ngàn tỉ. Gỗ ấy làm sao có thể chặt trong đêm cho nổi?

Hàng bao nhiêu năm nay, vẫn con voi ấy ngồi chễm chệ và cười lớn trong phòng khách đấy thôi.


Xưa nay nghe nói đã nhiều về lâm tặc. Chữ tặc vốn là giặc. Sử xưa thường viết: năm ấy đói kém, giặc giã nổi lên như ong. Giặc ấy chính là người dân nghèo cùng đường vậy.

Làm giặc, nay, tưởng cũng không dễ. Nào phải cứ dân nghèo vác búa vào rừng chặt cây bộp bộp là thành được ngay lâm tặc.


Hắn nhớ câu chuyện này, nói thật thì chưa chắc đã là thật, nhưng chỉ ra một sự thật chẳng ảo chút nào. Rằng Cường đô-la từng nói: tài sản của tôi chỉ bằng cái móng tay của bầu Đức, mà tài sản của bầu Đức thì chỉ bằng cái móng tay của bí thư tỉnh uỷ Gia Lai.

Đêm đêm, không biết rừng có thì thào, chứ ngày thì còn đâu rừng nữa ...

Không có nhận xét nào: