Thứ Bảy, 24 tháng 12, 2016

Chẳng có chuyện gì

Định bụng bắt chuyến xe 17h vô ĐN. Chả là hãng xe HH không có chuyến trưa. Nhưng hai cô em gái bảo trời mưa lạnh vô chi trễ. Cũng không có việc gì nên 14h lên quốc lộ đón xe vậy.

Cùng đứng đợi xe có o kia quảng cáo luôn, nói đang đợi xe BT, rất tốt. Thế là bỏ qua mấy chuyến mời chào, cùng đợi, hihi.

Không quá tốt như kỳ vọng, song rồi cuối cùng cũng ổn. Được cái nhà xe nhiệt tình. Bánh ăn nước uống phim xem. Thế là bỗng xem hết Tèo em.


Vốn xưa nay cứ nghe nói đến phim Việt là nhớ câu "Ngồi buồn cởi cúc ..." hehe. Tại là tín đồ xi-nê, tuy đến rạp toàn xem phim Mỹ nhưng cũng được thấy quảng cáo ít nhiều. Mới đây đọc bài của bạn kia chê Vệ sĩ Sài Gòn dở nhưng may được cứu lại nhờ tài năng của Thái Hoà.

Không hâm mộ tí nào, nhưng xem Tèo em thấy đúng là tài năng thiệt. Với lại giải trí cũng hay hay. Có lẽ vấn đề ở chỗ không thích xem hài nhảm.

Mà phim Việt dạo này lên ngôi toàn hài nhảm. Không phải lỗi Thái Hoà. Thậm chí cũng không phải lỗi của đạo diễn hay nhà làm phim nào. Vì xứ này còn biết làm phim gì?


Bỏ một đống tiền ra làm phim, nhỡ bị cấm thì khổ. Bởi luôn có những kẻ, trình độ thì không biết tới đâu, nhưng lại có quyền làm cha thiên hạ.

Xứ mà tài năng bị soi mói bởi quyền lực tầm thường. Phim nước ngoài cũng bị cắt xén không thương tiếc. Có phim mất tới 1/3 thời lượng. Nhân danh này nọ. Bởi những kẻ còn không biết tôn trọng người xem bình thường, nói chi tới hiểu tài năng.

Ấy là trong lĩnh vực được gọi là ... văn hoá. Còn thì ... cũng toàn thế cả.

Không có nhận xét nào: