Trò chơi là trò chơi.
Con nít là con nít.
Trò chơi dành cho con nít là để cho con nít chơi.
Khán giả là khán giả.
Khán giả thích trò chơi hay không là quyền khán giả.
Khán giả đánh giá người chơi là tư cách khán giả, không liên quan tư cách người chơi.
Khán giả đòi hỏi người chơi, dẫu có chiến thắng, cũng phải từ tốn, có chừng có mực. Chưa nói chuyện sống sao cho vừa lòng thiên hạ, thì đứa trẻ sẽ trưởng thành sau vài năm. Chẳng lẽ đứa trẻ trong cơn phấn khích cũng phải xìu xìu ển ển như mấy khán giả già?
Khán giả nói người chơi chơi không … cao thượng. Có lẽ vì khán giả đó … không chơi.
Lão già lười nơi núi nọ nghe khán giả nói … cười ruồi. Ta cũng tán thành ý kiến của các ông các bà, nhưng không ầm ĩ như các ông các bà, và cũng không muốn nghe các ông các bà nói.
Xã hội thế nào mới có trò chơi thế ấy, và người chơi luật chơi như vậy. Và khán giả như các khán giả kia nữa …
Thứ Ba, 15 tháng 10, 2024
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét