Thứ Ba, 8 tháng 9, 2009

Lan man mưa

Hôm qua chạy xe máy trong mưa dọc tuyến quốc lộ.
Xung quanh là những đông đảo đồng-bào-tập-làm-cảnh-sát-giao-thông. Còi tứ phương tám hướng. Dân ta vẫn vậy. Làm hay không bằng hét to.
Và vội vã đánh cược tính mạng mình cùng nhiều-người-xung-quanh để giành lấy những khoảnh-khắc-thời-gian-có-vẻ-quý-giá-chẳng-để-làm-gì.

Mình e dè đi sau một chiếc ô tô to đùng. Nghĩ, nhanh chẳng để làm gì. Kẻ trước người sau nhanh chậm khác nhau ai-chả-tới-đó (địa ngục!).
Chiếc xe khách loại hai tầng giường nằm. Có chữ to tướng: Ba Đào. Tự dưng nhớ:
Sắc bất ba đào dị nịch nhân.
Vốn là vế đối của câu:
Vũ vô kiềm tỏa năng lưu khách.
Cũng hợp cảnh quá. Mấy hôm nay tầm tã đến thâm cả đất trời.

Thuở xưa, vị thần chăn trâu của Ngọc Hoàng tên là Ngưu Lang, vì say mê nhan sắc của một tiên nữ tên là Chức Nữ nên bỏ phế việc chăn trâu, để trâu đi nghinh ngang vào điện Ngọc Hư. Chức Nữ cũng vì mê tiếng tiêu của Ngưu Lang nên trễ nải việc dệt vải. Ngọc Hoàng giận dữ, bắt cả hai phải ở cách xa nhau, người đầu sông Ngân, kẻ cuối sông.
Nhưng về sau, Ngọc Hoàng nghĩ lại, thương tình nên ra ơn cho Ngưu Lang, Chức Nữ mỗi năm được gặp nhau một lần vào tháng Bảy. Và khi tiễn nhau, Ngưu Lang Chức Nữ khóc sướt mướt. Nước mắt của họ rơi xuống trần hoá thành cơn mưa và được dương thế đặt tên là mưa ngâu.

Ngọc Hoàng thật ác quá đi. Bao nhiêu năm vẫn không quên chút lỗi cũ. Để đến nỗi hai ông bà tội nghiệp kia khóc ngập đất trời. Kiểu này cứ năm sau nỗi nhớ nhung lại còn hơn năm trước.
Hay bữa nay số đôi chàng Ngưu nàng Chức tăng lên gấp bội? Khiến cống cống mới xây chảy không hết nước mắt. Đê đê mới đắp ngăn không nổi lệ tràn.

Để vẫn rằng: tháng Bảy mưa ngâu ...

1 nhận xét:

Xương Rồng Tequila nói...

Điều điều Khiên Ngưu tinh, kiểu kiểu Hà Hán nữ.
Tiêm tiêm trạc tổ thủ, trát trát lộng ky trữ.
Chung nhật bất thành chương, khấp thế linh như vũ.
Hà Hán thanh thả thiển, tương khứ phục ki hứa ?
Doanh doanh nhất thủy gian, mạch mạch bất đắc ngữ.”

Dịch thơ

Xa xa kìa sao Ngưu, sáng sáng Ngân Hà nữ.
Nhỏ nhỏ tay trắng ngần, rì rào khung cửi gỗ.
Trọn ngày không thành lời, khóc nghẹn lệ như mưa.
Ngân Hà xanh lại nông, ngăn trở xa thế hử ?
Nhởn nhơ một dòng nước, cách biệt không ra lời.


Anh à, em kể rằng, ngày hôm nay ở trần gian cũng có một nàng Chức Nữ - hổm rày ngóng chờ, nóng ruột tìm kiếm, hỏi gió, hỏi mây, xao xác ngóng chờ vì sợ rằng mưa lớn, nước cuốn chàng Ngưu đi mất, nên nàng khóc và nước mắt nàng vừa gây lụt lội đâu đó... anh ạ!

Thấy anh có entry mới, em biết anh vẫn còn khỏe em mừng lắm!

Nhớ Anh,

XR Tequila