Thứ Sáu, 6 tháng 2, 2015

(Lại) chán

Sáng. Đang ngồi ăn sáng thì ào lên một cơn mưa tầm tã. Ngẩng đầu nhìn những hạt mưa đập loạn xạ lên miếng kính đậy giếng trời dưới bầu trời xám xịt thấy sao mà nản.

Bỗng dưng muốn ... chán.

Không phải bởi cơn mưa. Tại cuộc nói chuyện dài với chú tối qua.


Năm qua, sự uể oải nằm trong tất cả mọi công việc của hắn. Chỉ có việc với chú là còn mang ít nhiều tính trí tuệ. Nhưng sự phấn khích của chú trong việc đăng ký bản quyền sáng chế khiến hắn có một cảm giác không thoải mái.

Vẫn biết đó là phương pháp kích thích sáng tạo, song hắn cứ thấy như có tác dụng ngược lại. Phải chăng do hắn quen sống trong môi trường giỏi ăn cắp hơn là sáng tạo?


Chú dường như lại thích thú với phản biện của hắn. Haiz.

2 nhận xét:

tunrua nói...

Cố lên anh Lãn ông! Hãy cố... vui lên mà sống. Lâu rồi đời mình cũng qua! :D

Thủy Nguyệt lãn ông nói...

:)