Thứ Sáu, 23 tháng 3, 2018

Một ngày như mọi ngày

Hôm nay tại trạm người ta chỉnh lại vệ tinh. Vốn các đường truyền vệ tinh đều được dự phòng (hoặc chỉ là dự phòng) bởi các đường truyền cáp quang. Vì vậy, việc tắt máy một thời gian để chỉnh không phải là vấn đề.

Vấn đề là (và buồn cười là), từ mấy ngày trước người ta đã đem một cái chảo to đùng lên lắp đặt giữa sân. Cùng những cột trụ và dây cáp lỉnh kỉnh. Giải thích rằng để sử dụng tạm. Việc chỉnh phức tạp đến thế ư?

Hiển nhiên hôm nay không cần sử dụng đến mấy thứ đó. Hẳn là trí tuệ lãnh đạo quá sáng suốt? Hoặc giả vờ sáng suốt, chẳng gì cũng chi một mớ tiền chứ có ít đâu? Ở một công ty nhà nước còn được giữ lại trong cơ chế xin-cho như công ty hắn, thì, chẳng lạ.


Vì việc này mà hắn phải giao ca sớm. Điện thoại báo thức lúc 5h. Ngoài trời còn tối. Trong nhà cũng tối. Điện đã bị cắt từ hồi nào. Chắc có lịch cắt điện. Chuyện bình thường ở xứ thiên đường. Cũng may, tối qua hắn không dùng hết điện mặt trời.

Nhưng không đủ sáng để đọc sách buổi sáng. Dùng đỡ điện thoại với 3G. Thấy hàng đầu là vụ cháy trong đêm ở SG.

Chung cư cao cấp. Không hiểu hệ thống thoát hiểm thế nào? Và báo chí còn làm như tính mạng bà bí thư kiêm chủ tịch phường thì cao hơn tính mạng dân đen vậy.

Chẳng rõ người dân có biết kỹ năng thoát nạn hay không nữa? Lại cũng chuyện thường ở xứ thiên đường. Nơi người ta hồn nhiên vô tình lẫn cố tình hại chết đồng bào đồng loại.

Một bài báo đưa tin một công ty taxi bị phá sản vì Uber và Grab. Thông tin thì ít ỏi. Lời buộc tội thì chụp mũ. Cũng vẫn chuyện thường ngày ở xứ thiên đường.


Hiển nhiên, cuộc chiến giữa nền kinh tế chia sẻ và nhà nước (không chỉ một nhà nước) là một cuộc chiến có thực, dù không hề được công bố.

Không có nhận xét nào: