Thứ Sáu, 6 tháng 12, 2024

Sống

 Sáng, trước khi đi làm, bao giờ cũng đứng ở cửa sổ nhìn xuống. Thường khi, chỉ để ... xem thời tiết.

Sáng nay, thấy người đi xe máy trên đường mặc áo mưa. Cái cảm giác ghét mưa quay trở lại. Không khí ẩm ướt, áo quần ẩm ướt, ... Áo mưa mặc ra cởi vào lích kích, lên xe xuống xe lằng nhằng, ra vào cổng gác thủ tục rắc rối, ...

Ra đường, hoá ra mưa còn lớn hơn ước lượng. Trên không nhìn thấy, dưới ... ướt giày.

Tự nhiên nghĩ, có lẽ người ta ít khi nghĩ đến việc tạo một lối sống sao cho thuận tiện hơn. Nhà cửa, đường sá, xe cộ, ...

Hiển nhiên, ý là chỉ ... ngV.


Một nữ văn sĩ (không phải ngV), đương thời nổi tiếng với những tiểu thuyết ngôn tình, bướm hoa sến súa, vừa tự chọn cho mình một cách tự kết thúc cuộc đời. Thực tế hơn các tác phẩm của chính bà.

Mỹ nhân tự cổ như danh tướng

Bất hứa nhân gian kiến bạch đầu.

NgV, hầu như ngược lại, sẵn sàng dốc hết vốn liếng ... của con cháu vào canh bạc cháy túi có tên chữa bệnh nan y, với kết quả biết trước nhưng lựa chọn ... cảm tính không thể khác được. Bất chấp bao phiền toái, đớn đau ...

Điều gì là bất di bất dịch như vậy? Chỉ có thể là sự trì trệ trong đầu óc con người.


Một gã đứng đầu nhà nước định hướng x.h.c.n kiên định, khoác vai thân mật một gã trùm tư bản giãy chết, truyền thông định truyền đạt điều gì? Thực tế chỉ là một sự hợp tác vật chất nhất thời, còn lâu mới đến giao hoà tư tưởng vĩnh viễn. Điều cần hơn, có lẽ là một thái độ chuyên nghiệp, thì không thấy. Chính sách, nhân lực, vật lực, ...


Điều vừa xảy ra ở Hàn quốc, không cần đợi kết thúc, đã đủ nói lên nhiều điều. Về quá khứ, về hiện tại, về họ, và về ... một dân tộc một đất nước rất rất tương tự.

Nhưng không tương tự, nên từ rất rất giống nhau đã trở nên khác nhau. Từ kẻ trên thành người dưới. Ngày xưa người Đại hàn đi đánh thuê kiếm sống, nay họ sang đầu tư làm ông chủ. Kẻ ở cửa trên ngày xưa nay sang Hàn ... du lịch và trốn ở lại, để làm thuê (lậu) kiếm tiền.

Cách người Hàn dập tắt một cơn binh biến bằng pháp luật, dân chủ, so sánh với ngày xưa của chính họ, chẳng phải đã thể hiện cái dân khí mà cụ Phan Châu Trinh hằng mong mỏi đó sao?




Không có nhận xét nào: