Vật vã mãi mới xong "dự án" Nexus, ngồn ngộn thông tin và cách nhìn mới mẻ về thông tin. (Không hiểu sao nhiều người nói họ ngốn ngấu Nexus trong vài ngày/giờ, như thể tiểu thuyết trinh thám hay ngôn tình?). Có lẽ tại già yếu quá rồi.
Vì thế, cách đây 2 ngày mới có thể bắt đầu đọc Vòng tay học trò. Mặc dù mua đã lâu. Hiển nhiên với mục đích tìm hiểu một tác giả, một mảng khuất của nền văn học dân tộc.
Dù có ý tìm hiểu như vậy, vẫn không ngờ lại bắt đầu đọc tác phẩm đầu tay của tác giả vào ... đúng ngày sinh nhật lần thứ 85 của bà.
Cho đến hôm nay tình cờ đọc lời thơ trên trích diễm, lúc đầu còn hơi ngờ ngợ có phải là một Nguyễn Thị Hoàng ấy chăng?
Chẳng phải, có duyên xui khiến?
LỜI RÊU
Mười hai năm tỉnh giấc,
trắng đôi bờ tóc đen
Dáng tinh cầu vỡ nát,
đôi tay nào ru đêm.
Uống cùng nhau một giọt,
đắng cay nào chia đôi
Chung một niềm đơn độc,
riêng môi đời pha phôi.
Say dùm nhau một giọt,
chút nồng thơm cuối đời.
Vướng dùm nhau sợi tóc,
ràng buộc trời sinh đôi.
Cơn mưa chìm nước mắt,
phủ kín đời chia hai
Thời gian chung đã mất,
tháng ngày riêng cũng phai.
Ngày mai ta bỏ đi,
trần gian xin trả lại
Đá tảng nào vô tri,
chết một đời rêu dại.
Chỉ còn trong bóng tối,
dấu tay nào trên tay
Tiếng im trong lời nói,
mây quên trời tóc bay.
(Nguyễn Thị Hoàng)
___
Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phú Quang phổ nhạc thành ca khúc cùng tên.
Chúc mừng sinh nhật lần thứ 85 của nhà văn, nhà thơ Nguyễn Thị Hoàng (11/12/1939)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét