Thứ Tư, 18 tháng 9, 2013

Bão

Chiều Chúa Nhật vừa rồi, đang ngồi trong quán bê thui Mười ở Cầu Mống thì trời đổ mưa. Một thực khách, có lẽ vội tránh mưa, lao vào quán đâm luôn vào cửa kính. Cánh cửa vỡ tan tành với một tiếng kêu to như bom nổ.

Khách không sao. Cánh cửa chắc chủ quán cũng không đền. Nhưng dư âm thì rộn rã quán chắc không chỉ buổi chiều hôm đó (!?).


Nghĩ, dân ta nhiều khi cứ muốn bi kịch hoá tai nạn. Nhưng cái này nói trong nhà thôi, người ngoài nghe được lại hè nhau ném đá, không phải đầu cũng phải tai, hihi.



Viết nhân cơn bão không quá lớn. Lẽ ra làm sao để xã hội vẫn hoạt động bình thường mới giỏi, chứ cứ như đống công văn hết dự báo đến chỉ đạo của cái nhà nước vô tích sự nghe mà nản ...

Chiều mình đạp xe về nhà, không có áo mưa. Trời mưa ướt tý không sao, nhưng qua ngã tư Đông Tây - Bắc Nam (một trong những ngã tư trung tâm của thành phố đáng sống) thì được hưởng nguyên những làn nước từ các đồng chí 4 bánh hoành tráng. Tự an ủi vẫn còn hơn la liệt các 2 bánh gắn máy ... bị tắt, hehe.


Bây giờ thì ngồi trong nhà chăn ấm nệm êm trà nóng nghe ngoài kia tầm tã tầm tã. Nghĩ về những hệ thống cống thoát nước mang tầm vóc dân tộc. Và nghĩ về cái thị trấn gì đó trên Tây Nguyên mới được/bị bạn thuỷ điện rửa giùm.

Xem chừng các công văn dự báo và chỉ đạo vẫn sẽ còn nhiều lắm lắm ... haiz ...

2 nhận xét:

tunrua nói...

Chỉ đạo là việc ở trên
Méc chi anh Lãn cứ rên dài dài :)

Thủy Nguyệt lãn ông nói...

Ở trên là cái chi chi?
Trời sinh ra thế hay vì tại ta?
:)