Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2019

Chốn cô độc của linh hồn

Tiểu Ái chết sau 21 năm hôn mê vì bị trúng độc.

Có thể ngày ấy cô có ý định tự tử. Có thể cô bị đầu độc. Bởi Bá Dương? Bởi Mạc Lan? Hay xác suất lớn nhất là bởi Như Ngọc? Hay nói cho cùng, bởi bất cứ ai. Có thể chỉ là tai nạn. Có ai đó khác đã muốn tự tử? Hay có ai đó khác đã muốn đầu độc một ai đó khác nữa? Hoặc chính Tiểu Ái muốn đầu độc một ai đó và bị nhầm lẫn?



Lão nhớ lại hồi nhỏ khá thích đọc tiểu thuyết trinh thám. Có lẽ do bị ảnh hưởng bởi nền giáo dục nhìn thấy gián điệp Mỹ (CIA nữa mới ghê) every where hehe.

Bây giờ thì ngược lại, hầu như không hứng thú với chút trinh thám nào. Bởi vậy bình thản đọc cuốn tiểu thuyết, không quan tâm ai đầu độc ai, không ấn tượng, không ghét bỏ ai.

Mà, một liều thuốc độc nhỏ có khi lại chính là phương thuốc giải thoát thần thánh trong một bầu không khí ngột ngạt, thuốc độc sẵn có ở khắp mọi nơi. Thuốc độc giết dần giết mòn, nào chỉ một Tiểu Ái, nào chỉ trong 21 năm.


Trong bầu khí quyển đầy độc dược đó, dường như mọi linh hồn đều cô độc. Cô độc, ngay cả khi họ hoàn toàn có thể ở chung trong một cơ thể đa tính cách, hay thậm chí đơn tính cách.

Và, lão, đã kiên nhẫn đến mệt mỏi, đi tìm mình trong chốn cô độc đó, trong những linh hồn đó. Vì, thấy ... giống. Cùng thời đại, cùng hoàn cảnh. Chỉ, những nhân vật trong cuốn tiểu thuyết, đã có phần đời còn lại, dường như, sẽ tươi sáng hơn. Nhẽ nhà văn hihi lạc quan hơn độc giả ...

Không có nhận xét nào: