Thứ Hai, 24 tháng 8, 2020

Ngày 0

 Cuối cùng, lão cũng đã về đến nhà. Đà Nẵng. Sau đúng 1 tháng (31 ngày).

Rời ĐN chiều 24/7. Lúc ngoài đường người ta bắt đầu đeo khẩu trang đồng loạt trở lại, sau một thời gian dài (99 ngày?) chủ quan, khi nghe phong thanh về 416.

Rồi tình hình xấu đi. Khiến đường về bỗng trở nên gian nan.

Hôm nay, cô bé mặc áo xanh thanh niên tình nguyện ở trạm chốt Hội An băn khoăn, chú không có giấy xác nhận nơi làm việc sao về được ĐN? May mà sếp của cô, một anh bộ đội đứng tuổi, xem thẻ của lão rồi hỏi, anh đi làm lúc nào quay lại? Nếu vẫn dịch thì tối thiểu là 15 ngày. Vậy là anh cũng trực chốt? Để cho người ta đi làm.

Trạm chốt của Đà Nẵng lại chấp nhận giấy tờ dễ dàng hơn. Nhưng chút tưởng chừng như thủ tục lại suýt làm khó lão. Khai báo y tế, nhanh, vì trong vòng 14 ngày chỉ ở mỗi một nơi. Đo thân nhiệt, hơn 38 độ.

Chú ra chỗ mát kia ngồi một lúc, chờ đo lại. Lần 2, vẫn gần 38 độ.

Lần 3, cô bé (có lẽ xinh đẹp) trong bộ đồ xanh trùm kín mít bảo, nếu lần này mà vẫn sốt thì chú phải quay lại. Lão bảo, nếu quay lại họ có cho chú vào không? Chắc phải cho chứ, chú ở đó ra mà ... Cuộc "tranh luận" (may quá) chấm dứt. 36,7.

Nhà sau một tháng bỏ hoang. Mấy vệt bẩn trên sàn nhà đã kịp mọc rêu và ... rêu cũng đã kịp chết khô như bột. Vòi nước bỗng nhiên xì. Tháo ra, vệ sinh, vặn lại, ok.

Vấn đề xuất hiện khi mở laptop. Không thấy wifi nhà mình đâu cả? Lạ là mytv vẫn có, nghĩa là router và đường internet vnpt phải ổn? (Tháng này, hôm nay mới gửi trả tiền cước, không biết có quá trễ?). Chắc là hỏng mỗi chức năng wifi? Tình hình này chắc có báo hỏng thì cũng chưa biết lúc nào mới sửa được.

Mở cửa ra thì bắt được wifi "chùa", nhưng quá chậm. May, còn có sợi cáp dài và bộ chuyển Ethernet - USB nên chẳng mấy chốc MacBook đã có thể bon bon trên thế giới ảo. Upload 1 file lên Youtube ngon lành.

Nhận ngay tin xấu, mạng trên trạm yếu, cũng do tình hình này chưa khắc phục được. Nếu nó "die" luôn thì lão sẽ có ngay nửa tháng làm Robinson. Bi kịch.


Sắp xếp hành lý ...

Không có nhận xét nào: