Nay món kem này 165K, tính theo lương thì hoá … hạt dẻ. Nhưng nếu so theo mức thu nhập chính thức (sau khi hết hợp đồng ngắn hạn) thì vật giá vẫn leo thang.
Dù sao mức tăng giá kem vẫn còn thuộc loại dễ chịu. Và, kem thì vẫn ngon như thế …
Hôm trước có thắc mắc về thông điệp của việc bỏ hình phạt tử hình đối với tội tham ô, thì nay đã có lời giải đáp rồi đây (của ban soạn thảo luật). Liên quan đến quan hệ quốc tế, nói trắng ra, có thể hiểu rằng, nhằm chống lại việc bị lợi dụng để loại bỏ các đối thủ chính trị.
Ngoài ra, sự lúng túng với tội sản xuất, buôn bán thuốc giả cũng thể hiện rõ việc không có tam quyền phân lập, bên soạn thảo luật (lập pháp) cũng sẽ là bên thi hành luật (hành pháp).
Tóm lại, việc đề xuất bỏ hình phạt tử hình, nhưng không phải với mọi tội danh, thì, không có tý nhân văn nào cả.
Đang xem (chưa xong) Trại hoa đỏ (2022) của Victor Vũ. Ấy là nhân có bạn nhắc đến, khi Thám tử Kiên đang hót hòn họt ngoài rạp (nhưng lão vẫn huhu chưa xem).
Thể loại trinh thám kinh dị. Trinh thám những vụ giết người hiện tại và kinh dị những bí ẩn giết người ngày xưa.
Cảm giác giết người nay là do toan tính thủ đoạn còn giết người xưa là do định kiến độc ác.
Xem lễ tốt nghiệp của S, có người đứng xướng to tên của từng học sinh (khá đông). Không phải đọc để gọi tên. Ông ta không có một danh sách mà chỉ đọc tên ... do chính mỗi học sinh đưa cho ông.
Nữ diễn viên Mai Châu qua đời (thọ 98 tuổi), người ta nhắc nhiều đến vai diễn của bà trong phim Chị Dậu, vợ nghị Quế. Có bạn rành phim nhắc đến vai diễn của bà trong phim Cuộc chiến đấu vẫn còn tiếp diễn (1966), thuộc top 5 phim đầu tiên của "điện ảnh cách mạng".
Nghe nhắc thì thấy "quen thuộc" vô cùng, nhưng suy đi nghĩ lại thì rõ ràng ... chưa xem bao giờ. Ngày bé, hình như có thấy qua một quyển sách, Cuộc chiến đấu vẫn còn tiếp diễn, dĩ nhiên. Dạng truyện tranh nhưng không phải truyện tranh. Hình ảnh chính là trích ra từ trong phim, nên khá ấn tượng. Với con nít thời đó, dĩ nhiên. Thậm chí còn không nhớ lúc đó lão ... đã biết đọc hay chưa (chỉ xem hình)? Nên thực sự là không nhớ gì.
Còn may, thời nay đã có những sản phẩm của bọn đế quốc thực dân như ... YouTube.
Cuộc chiến đấu vẫn tiếp diễn, không có chữ "còn". Xem phim cứ như cảnh đêm mưa, nghĩa là hình ảnh tối thui tiếng sôi sùng sục. Phải thôi, phim cũ quá rồi. Nội dung thì, dĩ nhiên, địch xấu xa ta tốt đẹp. Các đồng chí công an đã phá tan một nhóm gián điệp của Sài gòn ngay giữa lòng Hà nội.
Phim còn có Trà Giang, Lâm Tới, Lân Bích, Trịnh Thịnh, ... Câu cuối phim của Sáng (Lâm Tới) aka A10, "cuộc chiến đấu của chúng ta vẫn đang còn tiếp diễn". Cũng may, có lẽ ngày nay thì đã không còn ...
Hệ thống (chính trị) nhá hàng cho quần chúng, bằng cách cho báo chí đăng tin, rằng thì là đường băng sân bay Phù Cát được khai thác đã 60 năm, vượt 3 lần tuổi thọ thiết kế. Thấy mấy "thanh niên" nhảy vào bình luận, ý giống nhau, rằng nên mời đơn vị ngày xưa đã thiết kế và thi công đường băng này tiếp tục làm đường băng khác.
Lô-gíc thì giỏi không có nhưng, nhưng sử địa thì hehe ... dốt. Phe thắng cuộc mới tổ chức kỷ niệm rầm rộ (có) 50 năm, ấy là sử. Còn địa, Phù Cát nằm cách khá xa vĩ tuyến 17 ... về phía nam.
Chưa kể, logic giỏi kia, nhiều người ... không thích.
Thông tin về (các) vụ án xử (các) đường dây cho vay với lãi suất cao cho thấy, nguồn tài chính dồi dào từ quốc gia anh em phía bắc đang đóng góp một phần không nhỏ trong dòng tiền lưu thông của nền kinh tế của nước ta, cũng như chìa tay kéo giúp những số phận hẩm hiu đang ngụp lặn trong bể khổ cùng quẫn thiếu tiền. Với ngoại lệ là cũng dìm chết những kẻ ăn chơi vung vít hoang đàng, hoặc, một vài kẻ khốn khổ khác ...
Nhà báo nói về tha thứ, còn ai sẽ nói về luật pháp?
Người tha thứ nói kẻ thủ ác không phải người ác, lão nói hắn ... quá ác.
Không ác, mà đòi đoạt mạng đồng loại chỉ vì cơn túng quẫn, chán nản của chính mình? (Lưu ý chỉ là túng quẫn chán nản, chưa phải nguy nan sống chết). Vậy nay cái mạng đó có đáng để lưu lại?
Chưa kể đến nạn nhân là người thân, người thân hàng thứ nhất (em gái ruột), lẽ ra phải được hắn bảo vệ trong mọi hoàn cảnh. Chưa kể đến nạn nhân là người đã giúp đỡ hắn (cho vay). Hắn không phải là người ác ư? Bởi vì hắn là con thú vô tri.
Người phụ nữ đã đúng, khi bà cố bảo vệ người anh trai của mình. Tiếc rằng, anh trai bà đã không còn là một con người nữa.
Nhớ hồi còn mồ ma blog Yahoo!360, được biết đến nhiều người bạn "ảo" rất tuyệt. Nhưng trước khi được đọc những bài viết thú vị, thông minh, dí dỏm, điều hấp dẫn đầu tiên thường là những avatar "bắt mắt". Một trong những bạn như vậy là "phù thuỷ chổi chà" QD (QV), bạn ấy để cái avatar này:
Sau bạn í cho biết là nhân vật từ phim Once upon the time in America (1984). Chưa xem, tìm hiểu mới biết là nữ diễn viên Jennifer Connelly. Lúc ấy còn nhỏ, sau này nữ diễn viên còn đóng nhiều phim nữa, nhưng lão chỉ nhớ phim Hulk (2003).
Một trong các phim về Người khổng lồ xanh. Phim này, Eric Bana đóng chính.
Eric Bana thì đóng rất nhiều phim, trong đó lão thích nhất phim The Time Traveler's Wife (2009). Nhưng đặc biệt ấn tượng với Hector của thành Troy (2004), người bị Achilles (Brad Pitt) giết chết. Brad Pitt thì quá nổi tiếng ...
Cứ lan man thế này thì ra cà kê dê ngỗng ... Sở dĩ hôm nay nhớ vì đang nghe nhạc trên YouTube.
Đầu tiên chọn nghe nhạc của Ennio Morricone, ông trùm nhạc phim, nhất là thể loại phim Spaghetti Western. Rồi cứ thế UTube gợi ý những bài nhạc tiếp theo. Nhạc phim, nhạc giao hưởng, những dàn nhạc hoàng tráng mà cực kỳ dễ thương. Và thấp thoáng đằng sau là những cảnh phim minh hoạ.
Có bài nhạc gì không nhớ, nhưng nhận ra nhiều đoạn trong phim Once upon the time in America, dù, vẫn chưa xem bao giờ. Vì sao nhận ra? bạn biết rồi đấy ...
"Thôi, 9.8 cũng đã cao rồi! Ngày nào cũng học tới 1-2 giờ sáng và 5 giờ cũng đã dậy rồi! Có phải không có cố gắng đâu?"
Bỏ hình phạt tử hình, nói chung, là một tư tưởng rất nhân văn. Một cá thể, dù xấu xa tội lỗi nguy hiểm đến đâu, cũng chỉ nên bị cách ly để bảo vệ cộng đồng, chứ không nên bị tước quyền được sống, càng không nên bị tước quyền được sống chỉ để trừng phạt, thậm chí để răn đe kẻ khác.
Nhưng, chỉ bỏ hình phạt tử hình đối với một số tội lỗi thì lại là một vấn đề hoàn toàn khác. Không còn chút nhân văn nào ở đây nữa cả, có lẽ, chỉ còn là thông điệp răn đe mà thôi.
Và, bỏ hình phạt tử hình đối với tội tham ô, thì thông điệp là gì? Không nên hà khắc quá với một số tầng lớp đặc quyền đặc lợi?
Hay, tạo điều kiện cho chuyện "hy sinh đời bố củng cố đời con"? Nghĩa là, thêm một đặc quyền đặc lợi nữa ...
Chỉ cần từ năm ngoái trở về trước, nếu nghe có dự án đầu tư nào của nước ngoài vào vn là thấy ... vui vui. Dù, không tự hào này nọ như ai kia. Nghĩ, phát triển cũng tốt, hội nhập cũng tốt. Thậm chí, người ta làm còn bài bản hơn nhà mình độc lập tự do. Trừ Tàu khựa.
Nhưng nay, Mỹ hẳn hoi, mà nghe chán ngang. Ấy là tin về T.rum.p Tower ở Thủ Thiêm. Dù, chưa rõ thực hư thế nào.
Mấy gã "lãnh tụ" các "cường quốc" ngày nay, chán. Kiểu, trọc phú. Giàu thế, mạnh thế, giỏi thế ... chứ hơn nữa, đây cũng đếch thèm.
Thấy giang cư mận chia sẻ lại một "tút" từ năm ngoái của giáo sư Ngô Bảo Châu. Hoá ra năm nay, ông này (người được nói đến trong status) vừa mới đắc cử tổng thống Rumani.
Đọc mấy tút kiểu này, dân tình lại thở than ... à mà thôi.
Thi đại học đủ điểm đi học nước ngoài, ngày ấy, chỉ biết dĩ nhiên là trong khối XHCN (anh em!). Đến trường đại học ngoại ngữ HN nhập học, mới biết là mình sẽ đi học ở ... Slovakia. Còn chưa kịp biết đó là nước nào.
Sau mới biết Tiệp Khắc, vốn có tên là Československo, kết hợp từ 2 dân tộc Česko và Slovensko. Rồi thì cứ đùa, là mình đi Tiệp, nhưng học ở Khắc. Đọc sách, mới biết cách gọi tên các nước vốn phiên âm từ tiếng Tàu, thì đó là nước Tiệp Khắc Tư Lạc Phạt Khắc . Mà dân vn thì vốn lười, nên chỉ gọi là Tiệp Khắc, thậm chí chỉ một tiếng, Tiệp.
Vậy chính xác là lão học ở nước Tư Lạc Phạt Khắc.
Thế mà từ năm 1956, đã có một nhiếp ảnh gia người Slovakia, Ján Cifra, đến miền Bắc vn, và chụp những tấm ảnh để đời. Nhiếp ảnh gia này, sau đó từ giã cõi đời năm 1959, khi chỉ mới bước sang tuổi 30.
Đến nay, tình cờ lướt web, thấy một tấm hình ấn tượng, mới tìm hiểu thì được biết là hình "màu hoá", từ một trong các hình chụp rất đẹp, vốn đen trắng, của ông.
À, thấy Admin của trang phục dựng màu thắc mắc không biết trong rổ đựng cái gì. Ai vào xem cũng đoán già đoán non. Trên trang lưu trữ ảnh gốc có ghi chú, không rõ có phải của tác giả ảnh hay không, rằng bà cụ (dĩ nhiên khi ấy chỉ mới là hihi cô gái) đang đi rửa chén bát.
Giấy tờ của ba lão ghi ngày sinh, chắc tự khai, là ngày 19/5. Không chắc có đúng là ông chào đời vào ngày đó hay không, nhưng ông lại từ giã cuộc đời vào đúng ngày đó, 19/5/2006.
Người vn vẫn "kỷ niệm" ngày mất (aka kỵ, giỗ, quả cơm, ...) theo âm lịch.
Sau 19 năm, dịp này, ngày âm lịch và dương lịch năm nay lại lặp lại y như vậy. À, mà người vn còn giỗ ... vào ngày sống, nghĩa là trước ngày mất 1 ngày.
Thật tuyệt vời, hồi sinh viên được làm quen với Murphy, đi làm nhiều năm lại biết đến Pareto, và nay, về già thì được nghe về Cipolla.
Trước nay vẫn biết, không thể chống lại lũ ngu, vì chúng quá đông. Cipolla nói rõ, “Bất cứ lúc nào, mọi người đều ước lượng số người ngu ngốc đang hiện diện chung quanh thấp hơn thực tế”.
Đông, chưa đủ, rất đông, chưa đủ, quá đông, vẫn chưa đủ. Nhẽ, phải là hehe tất cả? May quá, không đến nỗi bi quan như vậy. Sẽ là một tỷ lệ σ, hiển nhiên khá cao. Thú vị là, con số đó được phân bố khá đồng đều, dù trong cộng đồng những người thất học, hay giữa những người đạt giải Nobel (!).
“Xác suất một người ngu ngốc không phụ thuộc vào bất kì đặc điểm nào khác của người đó.”
Định luật căn bản thứ 3 là định luật vàng.
“Người ngu ngốc là người gây thiệt hại cho người khác hoặc một nhóm người, nhưng bản thân họ không được lợi ích gì, thậm chí còn có thể bị thiệt thòi.”
Hai định luật căn bản còn lại:
“Những người không ngu ngốc luôn đánh giá thấp sức phá hoại của người ngu ngốc. Đặc biệt, họ luôn quên rằng, ở mọi thời điểm, mọi nơi và mọi hoàn cảnh, việc giao du hay hợp tác với người ngu ngốc chắc chắn là một sai lầm tai hại.”
“Một người ngu ngốc là kiểu người nguy hiểm nhất.”