Thứ Tư, 29 tháng 1, 2014

29T

Rời ĐN 29 Tết. Bến vắng xe thưa người thong thả. Bèn chọn xe trống, sạch, mới, đẹp. Nghe nhạc và đọc sách. Thấy cũng tiên cách.

Hơi ngạc nhiên thấy nhà xe gọi bằng thầy. Sao họ nghĩ mình đi dạy nhỉ? Một lúc đầu óc mới sáng ra. "Thầy" khác. Chỉ tại đầu tóc mới cắt. Không phải lần đầu bị nhầm lẫn như vậy. Nếu siêng đi xe, chắc vài lần hắn lên tới ... Phật?! Hehe ...

Phật thì có lẽ chưa tới, nhưng vía tốt thì có rồi. Hắn lên xe đầu tiên. Xe 30 chỗ rời bến chỉ 4, 5 khách. Trước hầm Hải Vân gặp một xe khách chết máy trên đường từ Sài Gòn ra. Thế là đầy xe.

Những thanh niên trẻ. Có lẽ đi làm công nhân trong nam về Tết. Đa số gầy, đen. Cậu ngồi xuống cạnh hắn còn bốc mùi. Có lẽ vội vàng từ ca làm việc cuối ra xe cho kịp? Và vạ vật 1 ngày 1 đêm trên xe.

Chợt nhớ câu nói của người đời: sinh ra đã khổ, không khóc còn bị đánh cho khóc ...


Hắn về đến nhà trong bình yên. Rảnh rang tán dóc với em út và mấy đứa cháu nhỏ.

Xe có dừng ăn trưa ở Phong An, Phong Điền. Tự nhiên nhớ chuyện Phượng Sồ bỏ mạng nơi gò Lạc Phụng đất Thục. Chiếu theo đó thì hắn phát tài phát tướng từ đất này chăng? Hihi ...



- Posted using BlogPress from my iPhone

Location:Đường Lý Thái Tổ,,Vietnam

2 nhận xét:

tunrua nói...

Sao Lãn ông hông điện thoại hỏi Khổng Minh! Hi hi

Thủy Nguyệt lãn ông nói...

:)