Thứ Bảy, 8 tháng 5, 2021

Con rắn vuông

 Cách nay đã hơn 25 năm, ngày ấy lão di chuyển ở Pháp. Khoảng cách tầm 1000 km. Bay hết chừng 1 giờ đồng hồ. Nhưng thời gian loanh quanh đi lại làm thủ tục ở 2 đầu 2 sân bay đi và đến mỗi nơi cũng mất hơn 1 tiếng. Tóm lại 3 giờ đồng hồ chưa đến được nơi cần đến.

Chọn đi tàu TGV tốc độ khoảng 350 km/h, đến ga là đi đến ga là xuống. 3 tiếng ngon ơ.

Chính mấy "thằng thực dân Pháp mũi lõ" này, cách nay hơn 100 năm làm cho xứ thiên đường (lúc ấy chưa phải thiên đường) tuyến đường sắt dùng mãi cho đến tận bây giờ. Vì đánh đuổi bắt sống đầu hàng hết mấy thằng thực dân đã lâu để xây dựng thiên đường nên ngành đường sắt xứ thiên đường chỉ còn cách nằm chờ phá sản không cạnh tranh nổi ngành hàng không.

Ngành hàng không được nước bèn thi nhau mở đường bay hãng bay giá rẻ kiểu "một tiền gà ba tiền thóc". Tha hồ lừa mị bầy cừu ngoan ngoãn. Mặc dù lâu lâu cũng có be be lên mấy tiếng rằng thì là tiền vé 90 tiền phí 900.

Ừ thì cứ cho là đằng nào cũng chỉ cần biết tổng bằng 990 hay 999, 1000 là được. Nhưng đã thế sao không huỵch toẹt mẹ nó giá vé 1000 cho xong?


Ấy đời mù mờ phi lô-gic là cốt để cho mấy thằng thừa nước đục thả câu. Chủ yếu loại cạo giấy, hành là chính vốn tạo nên ... nhà nước.

Vẫn biết, có con trâu thì phải sắm thêm sợi thừng để dắt nó. Nhưng với tư duy cái này cần thiết cái nọ cũng cần thiết rốt cuộc sợi thừng đắt hơn chính con trâu thì ai cũng ngó lơ.

Chẳng khác chuyện anh kia tả con rắn, cứ rút ngắn dần chiều dài mà quên đã cả quyết bề ngang, nên ra con rắn vuông là vậy.

Các doanh nghiệp nhà nước đến lúc cứ 1 công nhân cõng 2, 3 cán bộ, làm 15 phút xin phép 4 tháng chưa xong, giấy tờ nhiều hơn nguyên vật liệu, ... cũng chỉ là một lối này mà thôi.

Không có nhận xét nào: