Thứ Sáu, 14 tháng 5, 2021

Lặng im thì cũng vừa tàn mùa đông

 Bài thơ này, của Nguyễn Thế Hoàng Linh, lão đọc đã lâu, thậm chí còn chép lại vào blog. Cứ nhớ là nó nằm trong Mật thư.

Nay đọc được từ chính Nguyễn Thế Hoàng Linh, có một vài sai khác nho nhỏ. Và có hẳn một tiêu đề, mà có thể xem như là câu đầu tiên, và có thể đọc xoay vòng không bao giờ dứt, như chính tác giả tiết lộ.

Lặng im thì cũng vừa tàn mùa đông
tôi hỏi một không tám không
chị ơi nỗi nhớ thì lông màu gì?
chị tổng đài giọng nhu mì
à nhiều màu lắm vặt đi vẫn nhiều
hình như là bạn đang yêu?
không, em chỉ hỏi những điều hồn nhiên
hình như là bạn đang điên?
vâng, điên thì mới phí tiền hỏi han
...
xong xuôi hết bốn chín ngàn

(Buồn cười, bài này được độc giả đề cập đến trong giao lưu với tác giả, và khiến tác giả bất ngờ khi cho rằng có mùi tình dục.).

(Một chi tiết thú vị khác là con số 49 ở cuối bài, vì sao lại là 49?

Vì có nhiều thứ làm tròn

Nên giờ đất nước không còn tiền xu.).


Mùa covid, chưa biết bao giờ mới gặp Hở.

Không có nhận xét nào: