Thứ Ba, 30 tháng 9, 2025

Thứ Hai, 29 tháng 9, 2025

Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2025

Bualoi

 Bát chè trôi nước Thái, vốn có tên rất đẹp "hoa sen trôi", được dự đoán ghé thăm Nghệ An - Quảng Trị, nhưng vè vè dọc biển từ Đà Nẵng đi ra.

Sân bay Đà Nẵng lúc này, 3 chuyến bay từ quê hương của loại chè trôi nước này, lần lượt vào cạnh 5 nhưng không xuống được. Góp vào đó là 2 chuyến bay khác từ Soul và Hà Nội cũng định hạ cánh xuống thành phố đáng sống.




Dính

 



Thứ Bảy, 27 tháng 9, 2025

Lại chuyện bình giảng

 Lại chuyện bình giảng. Vì bình giảng, bây giờ đã thành chuyện ... cơm bữa. Cơm bữa, nhưng không xứng ... bữa cơm, vì không ích lợi chẳng bổ béo gì.

Hiển nhiên bị lạm dụng. Kiểu, người ta muốn sơn phết một bức tường cho đẹp đẽ. Tốt thôi. Nhưng nếu bức tường bị bong tróc nặng, thiết tưởng phải tút tít gì đó trước đã chứ? Thậm chí, phải ... đập đi xây lại. Nên, đôi khi, tưởng tốt, mà lợi bất cập hại.

10 vấn đề được (cố gắng) nêu ra, có đến 7 là chuyện ... ruồi bu. 3 còn lại, là chuyện của ... hệ thống. "Cán bộ", đông như quân nguyên, đến bàn với nhau cũng không xong (nói gì tới làm). Để đến nỗi đấu tố nhau bắt người lao động chứng kiến.


Trong một diễn biến khác, công ty thông báo liên hoan. Không nói lý do, nhưng ... ai cũng biết. Chia tay "thằng giám đốc" (đi làm giám đốc một chỗ khác!). Sau bèn thông báo, là "hội nghị khen thưởng và tri ân" (whom?!). Cuối cùng chữa thành. "tri ân và chúc mừng giám đốc" (?!?).

Và bỗng xuất hiện (không có tiền lệ) một ... danh sách khen thưởng (một số đơn vị và cá nhân). Thuyết âm mưu gì đây?




Hỏng

 



Thứ Sáu, 26 tháng 9, 2025

Thứ Năm, 25 tháng 9, 2025

Thứ Tư, 24 tháng 9, 2025

Thứ Ba, 23 tháng 9, 2025

Miệng

 mouth south youth



Thứ Hai, 22 tháng 9, 2025

Chủ Nhật, 21 tháng 9, 2025

Hội nghị bình giảng

 Cuối buổi họp (aka hội nghị bình giảng), khán giả (aka nhân viên) cười ồ khi diễn giả (aka trưởng phòng an ninh an toàn) chúc ... cuối tuần vui vẻ. Hihi tiêu cái lẩu cuối tuần rồi còn gì, từ khi nhận thông báo họp chiều Chúa Nhật.

Bắt đầu từ quyết định thực hiện "giám sát đặc biệt", của ai đó (aka "sếp" lơn lớn), đối với 2 đơn vị sản xuất chính của công ty (aka qlb miền Trung), Trung tâm tiếp cận - tại sân và Trung tâm bảo đảm kỹ thuật, trong 6 tuần.

Trong 6 tuần đó, sẽ phải họp mỗi tuần 1 lần (hôm nay là tuần đầu tiên). Sau 6 tuần, sẽ biết ... tiếp theo sẽ như thế nào. Nguyên nhân "ban bố tình trạng thiết quân luật" này là do đã có một số lỗi xảy ra.

Các diễn giả (aka những người "giám sát") thi nhau nói rằng, "con người là trung tâm". Lão nghĩ thầm, liệu có được bao nhiêu % khán giả (aka người lao động, "bị giám sát") ... quan tâm?

Lại cũng các diễn giả, thi nhau, nói rằng, không phải là chế tài hay gì, mọi người không cần phải lo lắng! Nhưng ai cũng cảm thấy áp lực. Mà chính các "sếp" nho nhỏ (aka cán bộ cơ sở) là lo lắng nhất, đến độ nói năng lắp bắp thấy rõ.

Haha. Rồi con người là trung tâm dữ chưa?

Vẫn các diễn giả, thi nhau nói rằng, vấn đề, còn có thể ở hệ thống, ở quy trình, ... Lão cười khẩy, làm kiểu các anh, tìm ra được và dám nói ra vấn đề ở đó, tôi ... đi đầu xuống đất. Mà, ở đó mới thực sự có vấn đề. Gió tầng nào mây tầng đó. Lỗi như thế, người lao động muốn mà đã tạo ra được!

Không rõ, sau 6 tuần, nếu không "tìm" ra gì (ngoài, dĩ nhiên, các lỗi chính tả) thì sao nhỉ? Hoặc, người ta, lại sẽ phải nghĩ ra cái gì đó thôi ...

Tội nghiệp các đồng nghiệp ở CRA, cũng "giám sát đặc biệt", nhưng là những ... 3 tháng kia!




Khinh & Trọng

 Cứ bị ám ảnh bởi mấy câu thơ của thầy Cao Thủ Thôn.

Phê lân nhứt (nhất) sớ tử sanh (sinh) khinh

Vạn tử đầu hoang thượng hữu tình

Bất học Độn Ông bồng thi thảo

Cam tâm kìm khẩu tự du sinh


Vốn là bài hoạ lại bài của thầy Độn Ông

Thập niên phù hải nhất thân khinh

Quy đối Lê Oa cáp hữu tình

Thế thượng vô như nhân dục hiểm

Kỷ nhân đáo thử ngộ bình sinh


Chuyện được Viên Mai dẫn trong Tuỳ Viên thi thoại. Lại được Phan Khôi nhắc lại trong Chương Dân thi thoại. Nhưng cụ Chương Dân than rằng không biết dịch sao cho hết nghĩa.


Tự nhiên nghĩ, hay cứ ném vài chữ lên đây, rồi tháng ngày ngẫm nghĩ mà sửa. (Sửa chữ, hay sửa mình?).


Ở đời sống chết đã coi khinh

Ngạo với nhân gian một chữ tình

Chẳng cứ ai kia lo chữ mệnh

Đành cam ngậm miệng kiếp mưu sinh.


Dịch ra tiếng Nam mà vẫn giữ vần hoạ bài tiếng Hán, haha.




Kỹ sư



 Hôm qua, cu Bin nhận bằng tốt nghiệp, kỹ sư.

Nằm trong số (chỉ) 27 tân kỹ sư được nhận bằng đợt này, trên khoảng 200 sinh viên khoá này của khoa Điện tử - Viễn thông. Và là đứa duy nhất trong cả lớp.

Lý do những đứa chưa được nhận bằng, là vì còn nợ môn học. Hầu hết nợ 1 môn. Tiếng Anh.

Mặt tốt là, có vẻ, ngoại ngữ đang được tôn trọng?

Mặt xấu là, ... à mà thôi ...


Hội phù thuỷ

 



Thứ Bảy, 20 tháng 9, 2025

Thứ Sáu, 19 tháng 9, 2025

Thi thoại

 Thi thoại là sách nói chuyện thơ.

Cuối cuốn thi thoại của mình, ông Chương Dân có nói thêm chuyện ... thi thoại. Ông cũng than rằng, không nghe qua cuốn thi thoại nào của xứ Nam hết, nhẽ rằng xứ ấy ít thơ? Nên lúc đầu ông gọi tên là Nam âm Thi thoại mà không có ý sợ nhầm lẫn.

Rồi ông nói qua chuyện ... dịch thi thoại (của Tàu). Nước Tàu, sử dài thơ lắm, thi thoại cũng nhiều. Duyên làm sao, lão biết đến có 2 cuốn thi thoại, một của Chương Dân (Nam), một của Tuỳ Viên (Hán), biết tên mà nay mới được đọc, thì ông Chương Dân lại nói chuyện dịch ... Tuỳ Viên thi thoại.

Ông nói ông thử dịch 1 "tắc", trong đó nói về 2 bài thơ, mà mất hết 5 đêm trường. Ông tính nếu dịch xong Tuỳ Viên thi thoại e mất ba bốn chục năm là ít. Mà chưa chắc dịch hết, hết cũng không chắc có ích gì, nên ông bỏ không làm nữa.

Song le hữu duyên, nên ông sau đó có dịch một tắc nữa.


Ông Phan dịch, và chú. (Hình trên là bản dịch của Trương Đình Chi.)

Mười năm vượt biển chiếc thân phao,
Về, đối nàng Lê bận bịu sao!
Cái dục trên đời nguy hiểm nhứt,
Hư thân vì nó biết là bao!

(Thầy Châu Tử cũng ở đời ấy và thầy cũng làm quan tại trào như ông Hồ. Gặp khi Tần Cối lộng quyền, thầy cũng có thảo sớ tính dâng vua để đàn hạch. Nhưng thầy còn nghi ngờ gì đó nên chưa dâng. Thầy bèn bày ra bói thử kiết hung thế nào. Bói gặp quẻ xấu, thầy bèn nín luôn không dâng sớ).

(Bởi vậy) Ông Cao Thủ Thôn họa theo vần bài thơ thầy Châu Tử mà chế lại thầy ấy như vầy:

Phê lân nhứt sớ tử sanh khinh,
Vạn tử đầu hoang thượng hữu tình.
Bất học Độn ông bồng thi thảo,
Cam tâm kìm khẩu tự du sinh!

(Bài hoạ nầy móc đến ruột ông Châu Tử, khó chịu lắm! Tôi nghĩ hoài mà dịch ra thơ không được. Huống chi lại còn hoạ theo vận trên thì dịch lại càng khó hơn nữa. Vả, nếu dịch ra thơ thì nhiều chữ không thể rõ nghĩa được. Vậy tôi xin dịch ra tản văn. Ấy là việc cực chẳng đã lắm chớ tôi có muốn làm lỡ dở như vậy đâu).

Một bài sớ dâng lên, như rờ ngược vảy rồng, coi sự chết sống là nhẹ.
Muôn phần chết (chỉ có một phần sống) bị đày ra chốn cùng hoang mà còn có tình.
Không thèm bắt chước Độn Ông (thầy Châu Tử) (hai tay) bưng cỏ thi mà bói.
Đành lòng, khép kín miệng mà ăn trộm sự sống

(Rờ vảy ngược con rồng (phê long chi nghịch lân) là nói sự phản đối ý kiến nhà vua, nguy hiểm lắm. Đời xưa có dùng cỏ thi mà bói, cũng như bói bằng rùa. Mình không đáng sống nữa mà cố lì để sống, kêu là ăn trộm sự sống: du sanh).

*

* *

Nhẫn lên là một tắc trong Tùy Viên thi thoại, về cuốn 3, tờ 20, phía sau (mỗi tờ hai phía). Trong đó, những chữ nào câu nào có dấu ngoặc ( ) là do tôi lấy sự biết của mình mà thêm vào. Vì ông Tùy Viên làm sách, theo trình độ những người đọc sách của ổng, không nói kỹ làm chi, nói như ổng là đủ hiểu. Nhưng đến khi dịch ra, để y vậy, sợ độc giả không quen thì không hiểu, cho nên tôi phải thêm.





Quá hay cho 2 chữ du sanh (sinh).

Cam tâm kìm khẩu tự du sanh!

Thi thoại, nào chỉ nói chuyện thơ.

Mũi Né

 Từ phía bắc đi vào Phan Thiết, đến Phan Rí Cửa thì rẽ ra hướng biển. Con đường xuyên qua những vùng cát hết trắng đến đỏ, rộng rãi vắng vẻ uốn lượn đẹp đẽ.

Chưa kịp đến Hòn Rơm, Mũi Né thì nhìn thấy xa xa phía trước, cứ như thể lâu đài in lên trời xanh. Đến gần, quyết định nghỉ uống nước, và hỏi bạn Gúc. Chẳng phải lâu đài cổ xưa mà là condotel hiện đại.

4 toà nhà 25 tầng, R(uby), S(apphire), D(iamond), M(arble), mỗi tầng tầm 40 căn hộ nếu là loại một phòng ngủ. Hiện đại, tiện nghi. Nằm cao trên đỉnh đồi nên đường đi lên phải quanh co khá dốc. Hiển nhiên view đẹp.

Thành công, ở chỗ tỷ lệ lấp đầy tốt, nên dịch vụ cũng tốt. Trong khi những resort tấp nập một thời trên đường Phan Thiết - Mũi Né lại có dáng vẻ đìu hiu. Dịch vụ, dường như dịch chuyển dần ra phía bắc (Mũi Né), và thiên về ăn uống hơn là lưu trú (?).




Muộn hơn, sau

 



Thứ Năm, 18 tháng 9, 2025

5 cụ

 5 cụ, ở đây là năm cụ thượng (thơ).

Được vua Bảo Đại cho về nghỉ, năm 1933. Nguyễn Trọng Cẩn ghi lại.


Cụ Nguyễn Hữu Bài, thượng thơ bộ Lại.

Cụ Tôn Thất Đàn, thượng thơ bộ Hình.

Cụ Phạm Liệu, thượng thơ bộ Binh.

Cụ Võ Liêm, thượng thơ bộ Lễ.

Cụ Vương Tứ Đại, thượng thơ bộ Công.

Tội

 Hồi ông LHN còn làm bộ trưởng, không biết ông có làm được gì trong bộ của ông không, nhưng cứ mỗi lần có bão có lụt là ông lại bị đẩy ra tuyến đầu.

Mấy đứa lớp lão ngồi nhậu, đấu láo, bảo, bão lụt thì dân chịu chớ nhà nước làm được đ. gì, khéo lại nhân dịp kiếm thêm. Mấy đứa ở Huế nói, nhưng ông LHN, "tội!".

Tội, tiếng nước Huệ, dịch ra tiếng nôm, nôm na là ... đáng thương hơn đáng trách.

Mấy đứa Huệ kiều ở SG cười, dân cố đô hay ... mủi lòng.


Lão già lười nơi núi kia nghe chuyện, cũng cả cười. Uh, thì kiểu, không thành công nhưng là nhân.

Thiên hạ đại loạn, thành công, chỉ có kẻ gian hùng.


RIP, ông LHN!




Con dao

 



Thứ Tư, 17 tháng 9, 2025

Hauser




 Không biết cơ duyên nào đã đưa Stjepan Hauser đến với cello.

Với phong cách biểu diễn đầy cảm xúc của anh, dường như mọi sân khấu đều là nhỏ.

Mà cây cello thì ... không tiện cho chạy nhảy.

Andrea Bocelli

 Gần 5 tháng trước, lần đầu tiên để ý nam ca sĩ khiếm thị, được bạn diễn (nữ) rất âu yếm trên sân khấu. Một bản nhạc quá hay và quá đẹp.

Sau gặp lại nhiều hơn, nhiều bài hát khác nhau, vẫn nam ca sĩ đó, ở nhiều độ tuổi khác nhau, với nhiều bạn diễn khác nhau. Những bản song ca đẹp và hay, có thể khiến nhiều khán giả (nam) ... ghen tị.

Không thể không tìm hiểu. Hoá ra, Andrea Bocelli là ... cả một tượng đài.

Wikipedia còn cho biết, "Năm 1998, Bocelli được xướng danh trong danh sách 50 người đẹp nhất thế giới của tạp chí People.", và "Celine Dion đã từng nói "Nếu Chúa có giọng hát, thì giọng của Người rất gần với giọng của Andrea Bocelli,"".




Đọc sách cũ

 Trong Thi nhân Việt nam, HT&HC có đoạn viết như thế này:

Dầu sao, chút oai thừa cũng không đủ khiến người ta quên cái cảnh tiêu điều của một đám tàn quân thất thế. Thơ cũ trên sách báo ngày một thưa dần. Trừ một đôi tờ không chuyên về văn chương, còn hễ đăng thơ cũ là báo chết. Tình cảnh ấy liên luỵ đến cả Ô. Phan Khôi, người đã khởi xướng ra thơ mới. Những bài nói chuyện thơ của ông đăng trên Nam Phong tạp chí, Đông Pháp thời báo, Thần chung, Phụ nữ tân văn, Trung lập, khoảng 1918 - 1932, đã được hoan nghênh biết bao. Thế mà hồi 1936 ông góp lại thành tập xuất bản lấy tên là Chương Dân thi thoại thì chẳng mấy ai để ý đến. Mà quyển thi thoại của ông nào có dở cho cam! Nó chỉ có cái tội là nói chuyện thơ cũ.


Sau này, đọc nhiều về Phan Khôi, lão vẫn có ý tìm đọc Chương Dân thi thoại mà bao năm không tìm thấy.

Thơ cũ, thời ấy, nay đã thành ... thơ cổ!

Lão, dường như khá có duyên với thể loại thơ này. Lý do rất đơn giản, vì thơ ấy, tức là người. Khác với thơ mới, quá dễ bị biến thành những tấm áo hào nhoáng cho những nhân cách không ra gì nấp vào.

Trong cái duyên này, có những lá thư bày cách làm thơ Đường luật của nhà thơ Quách Tấn. Và ước ao tìm đọc 2 cuốn thi thoại (hiếm hoi của làng thơ cũ), một của Tuỳ Viên, một của Chương Dân.

Duyên đến, Tuỳ Viên thi thoại tải được từ hỗn mang trên mạng cách đây dăm năm. Nay đến lượt Chương Dân, mua được sách cũ.


Đọc thơ cũ, thi thoại cũ, là một cái thú. Đọc sách cũ nữa, lại là một cái thú.

Thú vị nho nhỏ, như bản hiệu đính kèm theo bản sách in năm 1996. (Nay chế bản điện tử không còn những thứ như vậy!).

Hay như, bỗng gặp một mẩu giấy không liên quan được kẹp giữa những trang sách. Mẩu giấy, có vẻ như được cắt ra từ một tờ báo, hẳn nhiên cũng cũ như chính cuốn sách. Được gấp tư, và chắc nằm ở đó không hề xê dịch đã rất rất lâu rồi, đến độ in hằn vết ố lên trang sách.

Klq, bài báo, có vẻ là một bài phỏng vấn nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Với một ô bị cắt đi, lão đoán, ở chỗ đó chắc từng có một tấm hình, TCS và Khánh Ly, chẳng hạn (hihi!?). Một vài dòng trong bài báo, được (chắc là) chủ cũ của cuốn sách cẩn thận gạch chân.

Những dòng chữ, hiển nhiên, rất thú vị.






Ngu

 Nhìn cái hình cứ thấy ... ngu ngu? Đẹp, có nhất thiết cứ phải ngu không?




Không phải là người duy nhất!



!

 Tình cờ đọc được ngay lúc tác giả vừa post lên, thấy hợp ý.




Răng

 



Thứ Ba, 16 tháng 9, 2025

Thứ Hai, 15 tháng 9, 2025

Tài xế

 Tài xế, sau khi gây tai nạn, đã cố tình cán chết nạn nhân, "để được đi tù và không phải lo tiền đền bù".

Dã man quá, cả xã hội said. Lên đồng. Bức xúc, không làm chúng ta vô can.

Mà, thực ra, nghe quen quen. Không phải lần đầu tiên.

Điều đó, đúng, hay sai?


Tài xế, là một con dân bình thường của một dân tộc đáng "tự hào". Ai gieo vào đầu anh ta tư tưởng ấy? Gia đình? Nhà trường? Xã hội? Hệ thống luật pháp?




Dọc theo

 



Huế

 Huế, xưa được tiền nhân chọn làm nơi đóng đô, bởi phong thuỷ "định thuỷ". Nước sông Hương lững lờ không chảy, mà người cũng đằm.

Nay, có cái luận án tiến sĩ, kẻ bảo vệ, lại có người tố cáo "đạo văn". Báo đã lên, vtv cũng phát sóng, mà "các cấp có thẩm quyền" vẫn "tĩnh lặng". Bảo vệ một lats, mà trên "mạng" toàn giọng tục tằn mày tao chi tớ, doạ báo ca, kết tội "phá Huế". Thì là ai phá ai đằm?


Rứa, là Huế đằm hay Huế rộn?