Cứ bị ám ảnh bởi mấy câu thơ của thầy Cao Thủ Thôn.
Phê lân nhứt (nhất) sớ tử sanh (sinh) khinh
Vạn tử đầu hoang thượng hữu tình
Bất học Độn Ông bồng thi thảo
Cam tâm kìm khẩu tự du sinh
Vốn là bài hoạ lại bài của thầy Độn Ông
Thập niên phù hải nhất thân khinh
Quy đối Lê Oa cáp hữu tình
Thế thượng vô như nhân dục hiểm
Kỷ nhân đáo thử ngộ bình sinh
Chuyện được Viên Mai dẫn trong Tuỳ Viên thi thoại. Lại được Phan Khôi nhắc lại trong Chương Dân thi thoại. Nhưng cụ Chương Dân than rằng không biết dịch sao cho hết nghĩa.
Tự nhiên nghĩ, hay cứ ném vài chữ lên đây, rồi tháng ngày ngẫm nghĩ mà sửa. (Sửa chữ, hay sửa mình?).
Ở đời sống chết đã coi khinh
Ngạo với nhân gian một chữ tình
Chẳng cứ ai kia lo chữ mệnh
Đành cam ngậm miệng kiếp mưu sinh.
Dịch ra tiếng Nam mà vẫn giữ vần hoạ bài tiếng Hán, haha.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét