Lại chuyện bình giảng. Vì bình giảng, bây giờ đã thành chuyện ... cơm bữa. Cơm bữa, nhưng không xứng ... bữa cơm, vì không ích lợi chẳng bổ béo gì.
Hiển nhiên bị lạm dụng. Kiểu, người ta muốn sơn phết một bức tường cho đẹp đẽ. Tốt thôi. Nhưng nếu bức tường bị bong tróc nặng, thiết tưởng phải tút tít gì đó trước đã chứ? Thậm chí, phải ... đập đi xây lại. Nên, đôi khi, tưởng tốt, mà lợi bất cập hại.
10 vấn đề được (cố gắng) nêu ra, có đến 7 là chuyện ... ruồi bu. 3 còn lại, là chuyện của ... hệ thống. "Cán bộ", đông như quân nguyên, đến bàn với nhau cũng không xong (nói gì tới làm). Để đến nỗi đấu tố nhau bắt người lao động chứng kiến.
Trong một diễn biến khác, công ty thông báo liên hoan. Không nói lý do, nhưng ... ai cũng biết. Chia tay "thằng giám đốc" (đi làm giám đốc một chỗ khác!). Sau bèn thông báo, là "hội nghị khen thưởng và tri ân" (whom?!). Cuối cùng chữa thành. "tri ân và chúc mừng giám đốc" (?!?).
Và bỗng xuất hiện (không có tiền lệ) một ... danh sách khen thưởng (một số đơn vị và cá nhân). Thuyết âm mưu gì đây?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét