Lúc bé, lão là một học sinh ngoan của một nền giáo dục ngoan. Rồi lão may mắn được học đại học ở một nền văn hoá khác.
Học xong đại học trở về nước, lão hơi hơi sốc với một vài bạn trẻ nói năng có vẻ hơi hỗn. Chắc hẳn đó là cảm giác được thừa hưởng từ nền giáo dục cũ, song với kiến thức trưởng thành thì thấy các bạn trẻ ấy nói đúng. Dù có hơi hỗn thì vẫn đúng.
Rồi lão nhận ra, mới chỉ ở thủ đô thôi, chứ về quê, xã hội vẫn ngoan như cũ.
Hôm nay, sau một cuộc họp ở nơi làm việc, tự nhiên cảm giác xưa quay lại. Vẫn thấy, các đồng nghiệp trẻ, đúng là có nhiều thiếu sót. Tuy nhiên, không thể không thấy, những điều họ phải làm (thực ra là cả lão cũng phải làm) quá ư xàm xí. Xàm xí, thì tại sao phải làm tốt để làm gì?
Có vẻ, thể chế, vẫn thối tha như xưa, hoặc, thối tha hơn xưa rất rất nhiều. Mong cho các bạn trẻ chân cứng đá mềm, vượt qua được các kiếp nạn này.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét