Chủ Nhật, 14 tháng 10, 2018

Chuyện ... chó

Trạm mới. Chó mới. Nhưng, cứ bắt lên con nào là mất con ấy.

Chó nhỏ. Ngác ngơ. Rừng thì âm u, bí hiểm.

Trạm gần đường. Người xe qua lại nườm nượp. Người, thì, gian manh.

Chó, cứ lần lượt từng con, biến mất.


Cố gắng giữ lắm, đợt này đang có được 4 đồng chí. Đầu tiên là một chú (lai) Phú quốc, xoáy dọc trên lưng. Càng lớn thân hình càng săn chắc. To. Khoẻ. Hiền lành.

Tiếp theo là chú Xù. Dáng như hổ. Nhưng lông xù bẩn thỉu. Và, chân ngắn.

Rồi đến một cô. Vàng. Tướng giống sư tử.

Trẻ nhất là cu Riềng mẻ. Nhỏ con, nhanh nhẹn.


Có vẻ cũng dần lớn. Xù hay rủ Vàng ra rừng. Có khi đi cả buổi không về. Người nuôi lại muốn nhân giống Phú quốc. Bèn xích Vàng lại. Tạo ... điều kiện.

Phú quốc, ham muốn mãnh liệt, nhiệt tình thừa thãi, nhưng, kỹ năng thiếu trầm trọng. Loay hoay cả tuần nay, thè lưỡi thở hồng hộc, mà, ... vẫn chẳng nên cơm cháo gì. Nhiều lúc, thấy buồn cười, nhẽ, cổ điển chưa xong, đã muốn 69, hehe.

Bị nhốt ở rừng, thui chột cả bản năng chăng?


Không có nhận xét nào: