Nhưng thôi cũng phải tranh thủ viết dăm ba chữ gọi là. Hôm nay đã là 29. Kẻo nữa mai 30 đi trực, xuống ca thì năm mới đến.
Người mình kể cũng kỳ khôi. Quanh năm bó bụng bóp miệng, Tết đến ăn lấy bịnh (?!).
Mình thờ ơ với đời. Nghĩ cứ nói mình khác người, riết rồi khác thật. Không sắm Tết mà người ta lại tặng nhiều, phải đem đi tẩu tán (!). Trong khi hao tài chuyện khác (?). Đầu tiên là máy ảnh hư, chắc vẫn dùng được nhưng lắm lỗi. Tiếp đến Windows Vista bà điên, phải cài lại laptop. Bỏ ra 2 ngày thì ngày đầu cúp điện, ngày sau modem ADSL tiêu. :-(
Mấy ngày giáp Tết nắng đến nóng. Tối qua sáng nay mưa như rửa hận mấy ngày trước (?).
Hôm bữa nghe câu:
Năm nào 3 tháng đủ liền
Quan quân mất việc, đồn điền hạn khô
Đợt này 3 tháng Mười một, Chạp và Giêng đều đủ (!?). Vớt vát rằng vắt sang 2 năm (?). Thời suy thoái kinh tế chưa dễ qua mau (!).Quan quân mất việc, đồn điền hạn khô
Năm mới năm trâu, cứ ám ảnh bài Vịnh trâu già. Nghĩ về câu đối hết Tý sang Sửu thì cứ nhớ, những chuột chạy cùng sào, treo chuông cổ mèo cùng trâu qua đường hạ, đàn gảy tai trâu.
Âu đôi tiếng, mong co cẳng đạp thằng bần ra cửa.