Thứ Tư, 6 tháng 4, 2011

Văn lạ

Trước tiên không thể không nói, "lạ" không còn là lạ.
Khi đã nhan nhản, ngày này tháng khác năm kia, trên khắp những tàu lá cải bày đầy chợ Vẹt trên dưới lề nọ lề kia.
Những con sâu vẫn cần mẫn tạo vết trên lá cải theo vệt mỡ ai kia bôi sẵn từ thời "vi quân vi thần". Thuốc trừ sâu đẫm những lá "rau không sạch" chỉ trừ chết người mà lại thêm nuôi béo lũ bọ nhung nhúc ngày một "biến đổi gen" dị dạng.

***

Tôi không buồn "lạ".
Tôi chỉ tìm Văn.

***

Hãy xem đám vẹt lũ sâu nhìn thấy những gì:

Bài văn lạ xôn xao Hải Phòng
Hơn một tuần nay, học sinh, phụ huynh và nhiều người dân đất cảng chuyền tay nhau bản photo bài làm môn văn của một nữ sinh lớp 12 tại cuộc thi thử vào đại học tại trường THPT Năng khiếu Trần Phú, Hải Phòng.

Bài dài hơn 2.800 chữ, tràn kín 10 trang giấy thi. Bài văn lạ này bị điểm 0 (không), bởi người viếtkể lại câu chuyện của một cô bạn thân tuổi học trò yêu thầy giáo dạy mình. Bài văn đặc tả tình cảm thầy trò quá mức cho phép, thậm chí trái với đạo đức thầy, trò... gây hiếu kỳ cho nhiều người.

Bài văn có những câu: “Mười tám tuổi, lần đầu tiên tôi được một người đàn ông ôm, trong lòng tôi trào lên một cảm xúc rạo rực”. Nữ sinh này viết về kết cục của cái đêm yêu thầy kể trên là: “Hai tháng sau, cái bụng tôi ấm ách, tôi có thai...”.


.
.
.

Còn đây là bài văn đó:


***

Xưa nói "văn là người".
Giờ mới biết "đọc văn cũng là người" vậy.

***

Sâu lá cải (cố tình) không đọc thấy số phận con người "sinh ra nhằm buổi gian nan, lớn lên gặp thời khó nhọc".

Không nhìn thấy hủ tục "môn đăng hộ đối" trong những cuộc hôn phối ít-chữ-lắm-tiền với ít-tiền-nhiều-chữ dường như chỉ sinh ra gen-trội không-tiền-chẳng-chữ.

***

Không thấy Văn.

Không thấy Người.

Dĩ nhiên không thấy sự phẫn uất. Không thấy sự cùng cực.



Và không thấy sự phản kháng của một học sinh trong "cơn đại loạn thi thử" của bộ học nước nhà.

...
...
...