Mãi mới tìm ra từ, nhưng được cái đúng luôn 😇
Tửu phùng tri kỷ thiên bôi thiểu
Thoại bất đầu cơ bán cú đa
Vapid = bán cú đa 😏
Mãi mới tìm ra từ, nhưng được cái đúng luôn 😇
Tửu phùng tri kỷ thiên bôi thiểu
Thoại bất đầu cơ bán cú đa
Vapid = bán cú đa 😏
Thần với chả thoại, cổ với chả tích, quảng với chả cáo, chả là, lão đọc page Thần với chả Thoại của Morpheus, thấy vui vui, kiểu, thanh niên lếu láo (not nghiêm túc) bàn chuyện các cụ 😃
Page này quảng cáo chủ yếu cho Shopee, cũng bình thường thôi.
Hôm nay có chuyện này:
Buồn cười hơn là cái quảng cáo rất liên quan bên dưới: Chân gà rút xương!
Với hơn 100 cú thả HaHa, và nhiều comments Ác quá ad ơi!
Thần thoại quả nhiên ... vui haha.
Kỷ lục mới, 98% win.
Hôm trước lão ước lượng hòm hòm, chứ thực ra có thể tính toán chính xác. Số games lost cho đến thời điểm ấy, cũng là thời điểm này, vì từ hôm tới giờ không thua, là 680 - (4 + 23 + 142 + 234 + 182 + 78) = 17. Nếu 17 games này chiếm dưới 2,5% thì sẽ được làm tròn thành 2% và số win sẽ từ 97% tăng lên thành 98%.
17 : 2,5% = 680. Vậy là, sau khi chơi xong game thứ 680, % win nhảy lên 98.
Nếu giữ phong độ này, sau khi chơi xong game thứ 1134, sẽ đạt 99% win. Nghĩa là cần 454 games lên tục không thua nữa (khoảng 1 năm 3 tháng nữa). 😄
Đoàn Huyên
Cũng chẳng đu tren(d) đú triếc gì, thấy cái hình cũ trên mạng thì tìm cái hình mới để so xem thử.
Cây cầu được xây dựng năm 1972, gần bằng tuổi lão. Sinh viên lão cũng từng đú lên cái nhà hàng quay ở trên đỉnh cầu, ngồi ăn một ly kem, xem một vòng thành phố, rồi xuống. Giờ cũng chẳng nhớ hết bao nhiêu xiền, và thấy được những gì. Ngày đó, nhiều người bản xứ vẫn tự mỉa mai, rằng Bratislava chỉ là một "cái làng lớn". Với những khối nhà bê-tông, không có kiến trúc văn hoá gì đặc sắc.
Cây cầu có tên SNP (Cuộc khởi nghĩa dân tộc Slovakia), tưởng nhớ cuộc nổi dậy chống lại phát xít Hitler trong WW2. Mang tính chính trị nhiều hơn ý nghĩa quân sự thực tế, trên vùng lãnh thổ này phát xít bị đánh bại chủ yếu bởi hồng quân Liên-xô. Có lẽ cũng vì yếu tố Xô-viết này mà một thời cây cầu bị đổi tên thành Cầu mới. Sau này, người ta để yên cho lịch sử.
Xứ lúa nước Tổ quốc lão, đến tận thế kỷ 21 mới nở rộ những dây văng dây võng. Nối đôi bờ những con sông còn hoành tráng hơn sông Danube xuyên suốt châu Âu. Hồi bé toàn xem phim của phe xã hội chủ nghĩa, có phim Hoa tiêu trên sông Đa-nuýp (hình như của Hungary), thấy thật vĩ đại mênh mông sông nước. Cho đến khi mục sở thị, sông Dunaj đoạn trong hình còn chẳng rộng bằng sông Hương xứ Huế.
Mới biết, đời người lắm khi ngập trong biểu tượng (ảo tưởng) hơn là thực tế ...
Cũng chẳng để ý lắm. Thoạt đầu là thấy "tus" của một nhà báo quen thuộc (người Quảng trị) trên Fb. Không biết, đây có phải là lần đầu tiên (làm chuyện ấy) của quê hương lão? Giải marathon Đông hà 2024, ngày 21/4.
Không thấy báo "lớn" nào đưa tin. Chắc chỉ là "giải nhỏ"? Chút "tự hào" "địa phương chủ nghĩa"?
Trưa ngồi ăn cơm, đồng nghiệp (kiêm) đồng hương phàn nàn nói Huế chơi xấu, cũng tổ chức giải marathon cùng ngày (hôm qua 21/4). Tinh thần "Bình Trị Thiên khói lửa" năm nào?! Tranh tiếng? Giành vận động viên?
Haha. Marathon Huế thì "báo chí" đưa tin đầy ...
Lại nhanh. Cố định được 2 nguyên âm, 3 phụ âm chỉ còn xác định vị trí, trong đó S không nằm đầu ... Nếu L nằm đầu, R phải nằm cuối ...
Sách mỏng, khổ nhỏ. Lướt đến trang thứ ... 3 thì phát hiện ra vấn đề, không có một dấu chấm (câu) nào.
Thực ra, đọc mãi thì cũng có gặp một vài dấu chấm, chỉ một vài, trong hơn 100 trang sách. Trong khi số lượng chữ "và" thì có lẽ lại hơi nhiều. Thắc mắc đến độ phải đi tìm một vài reviews, xem nguyên bản như thế nào, mặc dù khá chắc người dịch không thể tuỳ tiện được.
Đúng như vậy. Văn phong được tác giả lựa chọn là chỉ sử dụng dấu phẩy (,) và xuống dòng (line breaks) để cứu độc giả khỏi tắt hơi. Jon Fosse, Nobel văn học 2023.
Aliss sinh con trai Kristoffer.
Kristoffer và vợ Brita sinh 2 con trai Olaf và Asle.
Olaf và vợ là ông bà nội của Asle, anh này được đặt tên theo tên của "ông chú" (em ruột ông nội).
Vào ngày thứ Ba cuối tháng Mười một năm 1979 (tò mò thì đó phải là ngày 27/11/1979), Asle (cháu nội Olaf) đi ra khỏi nhà đi dạo và không bao giờ trở về. Để lại vợ là Signe, luôn nghĩ về anh, cho đến thời điểm tác giả kể lại câu chuyện là khoảng 23 năm. Năm 2002, tháng Ba.
Ông chú Asle (em trai Olaf) chết đuối năm lên 7 tuổi. Đúng vào ngày sinh nhật, 17/11/1897. Asle (ông chú) sinh ngày 17/11/1890. Cậu bé thích chơi với con thuyền nhỏ. Brita (mẹ cậu) vớt được cậu lên, nhưng đã quá muộn.
Kristoffer (bố của Olaf và Asle) cũng từng bước thẳng từ cầu tàu xuống nước năm lên 2 tuổi. May mắn là Aliss đã kịp cứu con trai, chà xát và ủ ấm cậu bé qua cơn buốt lạnh.
Asle (cháu) hầu như sống với bà nội (không rõ tên), vì ông nội (Olaf) mất sớm. Không thấy tác giả đả động gì đến cha mẹ anh.
Kể chuyện, xen kẽ các ký ức của các nhân vật khác nhau, ở những thời khác nhau, trong cùng một ngôi nhà, mà không có dấu chấm (câu) nào thì thật khó theo dõi.
Tự nhiên nhớ tới một bộ phim, hình như cũng của Na uy (Jon Olav Fosse người Na uy), xem từ hồi sinh viên. Chỉ nhớ, có rất ít nhân vật, làng nhỏ, lại mỗi nhà sống cách biệt, trong băng tuyết hầu như quanh năm.
Nghĩ, ở vn chắc sẽ co cụm lại? Xứ nóng?
Ở Na uy chắc phải giữ lửa? Từ (bà) kỵ Aliss, (bà) cụ (cố) Brita đến bà nội, rồi vợ Signe, của Asle (cháu).
Năm 1979, tháng 11 thì lão đã vào lớp Sáu. Trường Nguyễn Du. Ở nội trú trong trường Quan Hoa. Tiêu chuẩn 15kg lương thực / tháng, hồi đó còn "độn" mì sợi, thực phẩm "(tem) phiếu E" (chế độ dành cho cán bộ công nhân viên). Thế mà đói. Một tuần chỉ có điện 2 hoặc 3 đêm.
Ông nội lão cũng sinh năm 1890 (?, tuổi Dần).
😈 KHI BÀ TIÊN CHƠI NGU (Cổ tích Parody)
Cũng không phải ngẫu nhiên mà bạn Me có ưu thế hơn bạn Hồng. Cứ xem giang cư mận xứ kia comment khắp nơi khắc rõ.
Xưa nay có câu, "Chung quy chỉ tại vua Hùng ...", sắp đến ngày giỗ ổng, 10/3, thôi thì kỵ huý chút, hướng lên "con rồng cháu tiên". Xem chừng, rồng tiên này giông giống ... bà tiên trong câu chuyện cổ (với chả) tích ở trên ... 💣
Trong một cuộc phỏng vấn với tỷ phú Bill Gates, nữ MC đặt câu hỏi: "Đâu là bí quyết thành công của ông?”
Hoặc, một bài học khác: Có những người không thể thành công được. (Nhưng, có thể thành nhân.).
Hay bài học khác nữa: Có những thành công không phải là thành công.
Mới đầu tháng Tư mà nhiều phụ huynh đã phải than trời về "trend" được gọi là "kỷ yếu".
Ngoài chuyện lạm dụng chữ kỷ yếu như nhiều người phê phán, điều đáng sợ hơn ít người nói ra, là nó chỉ là một "tầm cao mới" của nền giáo dục (nếu có thể gọi là giáo dục) đầy khuyết tật. Mà đứng đầu chính là sự phù phiếm, giả dối, ngay từ khi các cháu mới bước vào lớp mầm, lớp chồi.
Không biết, bao nhiêu phần trăm thấm đẫm nền giáo dục ấy, và bao nhiêu phần trăm chỉ thể hiện "truyền thống" dân tộc, sợ bị tẩy chay, kỳ thị?
Tự nhiên đọc được, có bạn kia, viết đôi dòng về rượu vang. Chính xác hơn là về cái nút của chai rượu vang.
Viết rất chính xác, rằng thì là mà cái nút ấy ... khó mở. Nhất là trong các cuộc dã ngoại lại rất thường hay bị quên (ở nhà) cái mở nút chai thần thánh.
Vì vậy bạn rất tán dương cái nút vặn. Ngoài chuyện dễ mở, nó còn kín, không làm hỏng rượu (bạn í thống kê được 5 - 10% gì đó các chai rượu vang bị hỏng do những cái nút của chúng bị hở).
OK, có điều ... điều gì quan trọng nhất? Uống một chai rượu quan trọng là phải dễ mở, thậm chí xác suất cao không bị hỏng? Hay rượu đó, (dù có nguy cơ có thể bị hỏng), phải ... ngon?
Người ta thường nói, rượu (bao gồm rượu vang), để càng lâu (năm) càng ngon. Thực ra không hoàn toàn chính xác. Vang, lâu năm, vẫn có giới hạn. Lý do là vì sau khi đóng chai (kín), vang vẫn tiếp tục lên men. Điều này khiến nó ... càng ngon, nhưng không phải là không có giới hạn. Quan trọng là, điều đó thực hiện được nhờ ... cái nút gỗ (không) thần thánh!
Người ta vẫn khuyên, cất trữ vang trong các hầm (ngày nay là tủ?) lạnh, và đặt chai nằm nghiêng (hay ngang) sao cho rượu trong chai ... ngập cái nút chai bằng gỗ nọ.
Người uống rượu vang vốn khá cầu kỳ. Từ ướp lạnh chai, rót vừa phải để không phải để rượu quá lâu trong ly (thậm chí cầm ly như thế nào cho khỏi ... làm ấm ly). Dĩ nhiên, phải chọn loại ly thích hợp, để còn lắc nhẹ ly rượu, thưởng thức hương thơm của rượu, và ngắm cái màu (thần thánh) của vang đỏ (đặc biệt dưới ánh nến). (Người Tàu uống bồ đào mỹ tửu phải có dạ quang bôi!). Nghe cả âm thanh khe khẽ cụng ly với bạn hiền (tửu phùng tri kỷ thiên bôi thiểu). Cuối cùng mới thưởng thức vị rượu nơi đầu lưỡi chuyển từ hơi cay chua sang đậm chát ngọt.
Vận đủ ngũ giác quan.
Nhưng ... ấy là thuở còn ... sống chậm. Nay bạn kia không thể nén nổi cơn nôn nóng khi cắp chai diệu dưới nách chạy quanh mà không mở được (phải kìm hãm cái sự sung sướng ấy lại).
Cuối cùng, nói (không phải) cho vui, thì chính xác ra, vang không phải là diệu (rượu).
Vương Xương Linh