Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2011

I just called ...

Mình dễ rơi nước mắt.

Mấy bữa ni cũng tại bọ Lập.
Trần Tiến viết cho bọ, bọ trưng lên làm chi?

Gì chẳng thừa kế, mình lại đi hưởng di truyền tuyến lệ của ba.
Còn ngoài ra mình và ba chẳng hiểu gì nhau. Không biết có phải tại thời gian sống cạnh nhau của hai ba con hầu như chỉ tính bằng ngày bằng tháng chứ khó có thể tính bằng năm?

Mà nói cho cùng, mình chẳng thấy mình giống ai.

Không phải so sánh hay an ủi gì, tự nhiên mình thấy cay cay mắt khi người nghệ sĩ tâm sự chuyện gọi cho bạn, bạn hỏi "có chuyện gì không?".

Cứ phải  mới là chuyện sao?

Tự nhiên liên tưởng tới Stevie Wonder ...