Thứ Hai, 31 tháng 12, 2018

50

Ngày cuối năm. 2018.

Nếu đem trừ đi cho năm sinh của lão thì kết quả là vừa chẵn 50.

50, về mặt con số, có vẻ như là một con số rất "chẵn"? Hoặc, thực ra không mấy chẵn, chỉ đơn giản là nửa thế kỷ thôi. Một nửa, có gọi là "chẵn"?

Tuy thường chúc nhau trăm tuổi bạc đầu, hẳn người ta vẫn nghĩ, "văn học" thôi? Thực, không đến thế. Nên, chẳng mấy ai coi 50 là nửa cuộc đời. Nếu có coi là một bước ngoặt cuộc đời, thì, nó đánh dấu chặng cuối, hơn là một nửa.

Nói vậy, hầu như chắc chắn về phía bên kia dốc cuộc đời? Chỉ là đầu dốc hay (gần) cuối dốc mà thôi. Bên kia dốc, nghĩa là bước sau lại xuống thấp hơn bước trước.

Lão họ Khổng bảo "tri thiên mệnh". Biết "xuống", có gọi là "tri"? Bước "xuống", nặng hơn hay nhẹ hơn? Nhẹ hay nặng, nhẽ nằm ở chỗ còn tham lam hay đành bỏ bớt?

Bước xuống, như "về" chứ đi đâu nữa đâu mà mới. Nhưng năm thì vẫn cứ mới. Mới, mà G and/or Fb nhỡ có đen thui thì cũng chẳng có gì tắt cả. Chỉ là, vẫn "ảo" tiếp, đâu đó, ngoài kia ...

Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2018

Sân si

Sáng đi viếng đám tang, gặp đồng nghiệp (sếp) cũ (mới về hưu). Vẫn say sưa nói chuyện thời sự chính trị thâm cung bí sử.

Bảo, anh còn quan tâm ba chuyện đó làm gì. Thế mày bảo anh quan tâm chuyện gì bây giờ?

Tội nghiệp.

P/S: Trong một diễn biến khác, lão thường xuyên không vào được nhà (blog) của mình từ ... nhà của mình. Chắc VNPT cúc cung tận tụy, 2 ngày nữa là cái lồng ANM chụp lại rồi. Ta nói, có những thứ nhơ bẩn (như chính trị) muốn tránh cũng không được. Không sao, có cũng được mà bỏ cũng xong. Đời, bớt cái gì hay cái ấy.


Sent from my iPhone

Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2018

Đẹp & khổ

Sáng đi trực. Đạp xe qua cổng một trường mẫu giáo. Thấy một bà mẹ chân dài miên man váy ngắn mê man chở con đi học bằng xe gắn máy.

Dừng xe trước cổng trường. Khó khăn giữ xe thăng bằng, bận rộn cho con xuống xe, lúng túng kéo váy đang bị tốc lên tới ... lên tới ... hihi.

Bảo sao mấy ông đang ngồi uống cà phê vỉa hè gần đó không giương mắt lên chăm chăm nhìn chằm chằm.

Ph(c)ái đẹp ở xứ này khổ vậy đó hehe.

Thứ Năm, 27 tháng 12, 2018

Notes on work

Bỗng nhìn thấy những ghi chú cũ, khi đang làm cuốn Những người tiên phong, hihi.



1. Sẽ chưa xuất bản, vì liên quan công việc đang làm chưa xong.

2. Lần đầu đọc quá kỹ (kỳ lạ?) một quyển sách còn chưa xuất bản.

3. (Lần đầu?) ứa nước mắt vì những nhân vật có thật (Ada Lovelace; Charles Babbage), thay vì trong tiểu thuyết hay phim ảnh. Lạ nữa là lại về những nhà khoa học (khô khan?). Vì số phận đầy nhiệt huyết và đau khổ của họ, trong khi để lại quá nhiều cho nhân loại.

4. Every evening Hopper read to Aiken the pages she had written that day, which helped her learn a simple trick of good writers: “He pointed out that if you stumble when you try to read it aloud, you’d better fix that sentence. Every day I had to read five pages of what I had written.” 

5. Turing's Test - Chinese Room - Slumdog Millionaire.

6. Cái chết bi thảm của Turing - bên quả táo cắn dở - Apple?

7. "A nation which depends upon others for its new basic scientific knowledge will be slow in its industrial progress and weak in its competitive position in world trade. 

Advances in science when put to practical use mean more jobs, higher wages, shorter hours, more abundant crops, more leisure for recreation, for study, for learning how to live without the deadening drudgery which has been the bur- den of the common man for past ages." 

8. Nếu biết được cái cách mà Internet đã được hình thành, sẽ chẳng có gì đáng ngạc nhiên là tại sao nó lại gây rắc rối cho các chính quyền toàn trị đến như vậy.

9. Sự phát triển của Internet và Web cũng mang dáng dấp cuộc đấu tranh giữa toàn trị và dân chủ. Dĩ nhiên dưới những hình thức hơi khác, như giữa sự chuyên nghiệp (đóng) và tính cộng đồng (mở). Có vẻ như ban đầu là toàn trị, nhưng càng ngày càng dân chủ. Xem lại Note 8 ở trên. Anh chàng Mark @ Fb là người sớm nhận ra điều này? (hoặc chỉ là đúng thời điểm, vì bao nhiêu bộ óc thiên tài đã từng thất bại bởi họ đã ... vượt quá xa thời đại!).

10. Quá trình hình thành blog thật thú vị, thú vị từ cách ra đời từ "blog" (sớm thành cả danh từ lẫn động từ), và thú vị nữa là khiến hắn hiểu vì sao hắn không thích tv hehe.

11. Viết những dòng này trên Blogger(.com) mà chưa từng một lần tri ân Ev Williams huhu. Ít ra cũng vì những gì mà ông đã phải chịu đựng. Và vì sự kiên cường của ông.

12. Hắn từng được học phổ thông tại một trong những ngôi trường thuộc loại tốt nhất nước. Thực ra không quá tự hào, nhưng hắn rất biết ơn điều đó. Tuy nhiên nếu đọc về những người đi tiên phong trong thế giới công nghệ, mới thấy môi trường của họ vạn lần hơn. Dẫu là những thiên tài nhưng không phải ngẫu nhiên mà họ làm được những điều vĩ đại. Chẳng nói gì đâu xa, hắn học được ở trường đại học nhiều hơn nhiều, dù có thể đó chỉ là một trường bình thường, song ở ... châu Âu.

13. Những kẻ kinh doanh rất đáng ghét từ góc độ kỹ thuật nhưng kỹ thuật khó mà phát triển được nếu thiếu họ.

14. Khá dễ thấy, quan hệ iPhone - Samsung (mà rộng hơn là Google Android) ngày nay phản ảnh mối quan hệ Macintosh - Windows trước đây (thực ra ngày nay vẫn thế). Không lạ là hắn chọn Mac, tất nhiên, sau khi đã trải qua thời nghèo khó với Windows. Sâu hoàn hảo vs Rộng phổ biến.

15. ‘it depends’ is almost always the right answer in any big question (Linus Torvalds).

16. Không biết những người đang e sợ AI nghĩ gì về Lời phản bác của Nữ bá tước Lovelace?





Luật

Mọi trò chơi đều có luật của nó.

Vấn đề là, việc tuân thủ luật sẽ dẫn đến đâu? Mọi trò chơi đều có giới hạn.

Điều gì sẽ xảy ra khi trò chơi đến hồi kết thúc? Khi một trò chơi mới bắt đầu?


Những người có cơ hội nhất sẽ là những người biết cách phá luật trong trò chơi cũ. (Trớ trêu thay, nhiệm vụ của luật là loại bỏ những kẻ như vậy.).

Luật là luật. Nhưng hãy là luật nhân văn. Luật nhân văn giữ trật tự mà không đánh mất cơ hội.

Thứ Tư, 19 tháng 12, 2018

Hứa

Sáng nghe tv nói quản lý bến xe (nào đó) hứa đảm bảo không ai không có xe về quê ăn Tết mà mừng.

Không mừng vì trách nhiệm của mấy bác, trách nhiệm đó là bổn phận của họ rồi.

Mừng, vì các bác hứa như vậy, hẳn phải có con số thống kê khoa học? Lão thích khoa học, hehe. Đại loại ước chừng sẽ có khoảng bao nhiêu người có nhu cầu đi lại, chia thành các hướng khác nhau, đến các địa phương khác nhau, ở các thời điểm khác nhau. Rồi cũng nắm rõ có bao nhiêu đầu xe đang hoạt động, sức chở bao nhiêu hành khách, bao nhiêu tài xế, đảm bảo bao nhiêu cây số hay giờ chạy, cũng chia thành nhiều hướng khác nhau đến các địa phương khách nhau, ...

Hoặc, tối thiểu cũng nắm được tình hình năm trước với các con số thống kê chính xác, và biết năm nay biến động người, xe ra sao ...


Làm việc khoa học thế, là điều đáng mừng.

Nếu không, chẳng hoá hứa hão ah?

Thứ Ba, 18 tháng 12, 2018

Hạ - Thu - Đông

Sáng ngồi trên xe giao ca, nhìn ra ngoài thấy nườm nượp các em gái xinh tươi áo khoác đủ màu váy ngắn ào ào xe gắn máy. Đồng nghiệp trẻ bình "loạn", rằng thì là các em trên Đông mà dưới Hạ. Lão phì cười, chắc các chú thích mùa Thu hihi.

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2018

Kiều (TVK)

Đời Gia tĩnh nhà Minh, có họ Vương làm quan viên ngoại, sinh được ba đứa con, con út trai là Vương quan, con đầu lòng hai đứa gái là Túy kiều vuối Túy vânhai gã nhan sắc đẹp đẽ xinh tốt quá chừng, lại thêm học hành thông minh, lịch sự đủ đều, cầm, kì, thi, họa chẳng thua ai.

Lúc y nhm tiết tháng ba, người ta hay đi tảo m. Ba chị em mi rủ nhau đi chơi xuân, đi qua khỏi sui, Túy kithy cái mồ con Đạm tiên, không ai giy c, không ai viếng thăm, thì nghĩ lại cái điều hng nhan bc phn mà khóc, hĐạm tiên về hòa thơ vuTúy kiu. Va chiu ti, ba chị em dnhau ra v, gKim trng là bn hc vVương quan, chào hi chuyện văn, hai chị em lạ khép nép giu mt.

Về nhà Túy kiều đêm nằm trằn trọc, chiêm bao thấy Đạm tiên về nói chuyện về nỗi đoạn trường đến sau. Túy kiều vùng khóc lên, mẹ nghe được hỏi làm sao vậy, thì nó nói chuyện chiêm bao lại cho mẹ nó nghe. Thì mẹ nó la biểu nó đừng có tin chiêm bao mộng mị, có thật vào đâu. (...)

Bữa ấy Túy kiều ra dạo vườn hoa chơi dưới gốc cây đào, anh ta nghe hơi có nó ra, thì chạy ra, trèo vách dòm vô. Con kia nghe động đã tuốt vô đóng cửa lại rồi. Ngó quanh ngó quất thấy cây trâm giắt nơi nhánh đào, liền với tay lấy trâm cầm về. Sáng ngày ra Túy kiều dậy chải-gở biết mất trâm mới ra mới kiếm. (...)

Cách ít bữa tới ngày ăn lễ sanh nhựt ông ngoại Túy kiều, cả hai ông bà và hai em Túy kiều đều đi, để chị va ở nhà coi nhà. Chị ta ở nhà một mình thong thả, đeo đồ vào đánh áo đánh quần, đóng cửa, ra phía sau, tuốt qua nhà Kim trọngLeo qua gặp Kim trọng dắc vào nhà, ở đó trò chuyện, làm thơ, làm phú, đánh đờn đánh địch, thề nguyền với nhau cho một ngày một đêm; khuya lại Kim trọng muốn xáp việc, mà va không cho. Sáng ra từ giã trở về, Kim trọng được thơ nói chú chết, nên lo về chịu tang.

 (...)

Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2018

Sách

Lần đầu tiên trong đời, cầm những cuốn sách mới, mà nội dung thì đã đọc, thậm chí là đọc rất kỹ, hihi.



Tất nhiên, sẽ vẫn đọc (lại). Nói như các mọt sách, để hít hà mùi thơm giấy mới. Nhẽ, giống như ông bác sĩ gặp (lại) nữ bệnh nhân xinh đẹp, bên ngoài phòng khám, hehe.

Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2018

Đốt lò hương cũ

Mai sau dầu có bao giờ
Đốt lò hương ấy, so tơ phím này
Trông ra ngọn cỏ lá cây
Thấy hiu hiu gió thì hay chị về
(Kiều)


Nhà thơ Đinh Hùng viết, văn nghệ sĩ, ngoài các tác phẩm để lại cho đời, còn có một "tác phẩm" nữa, là chính cuộc đời họ.

Nhà thơ ra đi năm 1967. Hiển nhiên ông tưởng nhớ những văn nghệ sĩ tiền bối, và sau 1954 chủ yếu ở trong Nam.

Lão không khỏi thoáng nghĩ về những "văn nghệ sĩ" ở một miền khác, bao gồm nhiều tên tuổi tượng đài, tiếc là "tác phẩm" kia của họ lại không được nhân văn như những gì họ viết ...


Đêm tàn, núi đổ. Ra đi một mình.
(ĐH)

Thứ Tư, 12 tháng 12, 2018

Bóng đá

Không hâm mộ đến mức thán phục: tuyệt vời, cũng không rảnh đến mức xem tập trung rồi đi bão này nọ, nhưng lão nghĩ dưới thời Hlv Pak, xem không phải đau tim mong đợi thần Kim quy, cũng không phải bực mình với những ngớ ngẩn khó hiểu. Đơn giản là cảm thấy tự tin, dù có thua cũng không bị ức chế. Đẳng cấp dù chưa cao cũng lên một cách đáng kể chứ không chỉ cầu phong độ.

Trong cuộc chơi này, tiếc là VFF thì vẫn quá tệ. Đến bán vé còn kiếm chác nhập nhèm thì trông mong nỗi gì ...


Sent from my iPhone

Thứ Hai, 10 tháng 12, 2018

Đường & Mưa

Người Mỹ làm đường lên núi, cũng trải nhựa mặt đường, phía ta-luy dương có rãnh lót đá cho nước mưa chảy, đến chỗ thấp thì có cống cho nước chảy qua phía ta-luy âm. Thường xuyên có người dọn đất đá lăn xuống lấp cống lấp rãnh, tránh không cho nước mưa tràn lên chảy qua mặt đường.

Kịp khi ngV quản lý, cống rãnh dần bị lấp kín, nước mưa chảy xé rách mặt đường nhựa, phàm chỉ cần một ổ gà nhỏ là sau một cơn mưa lớn sẽ thành vết nứt sâu dài, có khi lật cả nhựa đường lên như người ta đi cày. Ngày lão mới lên núi, còn biết dọn cống rãnh cho thông, ấy vậy mà đường vẫn ngày một xấu, nhiều lần phải cuốc bộ do xe không lên được.

Bây giờ thì người ta làm du lịch, mở rộng mặt đường, lấp hết cống rãnh cũ, cống rãnh mới làm cho có lệ đoạn có đoạn không, chất lượng thì chỉ vài tháng cỏ đã mọc lút, cắt không ăn thua. Bọn lão mỗi lần đi qua đều cám cảnh, đường đẹp đấy mà chưa biết được mấy ngày.

Quả nhiên máy móc thu dọn chưa xong nay đá lớn đá nhỏ đã lăn đầy đường, không lạ sau cơn mưa "kỷ lục" cây, đất lấp hết lối đi. Nếu biết nghe và làm, bớt ăn đi cũng chưa quá muộn?


Sent from my iPhone

Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2018

Vận nước đang lên

Nhẽ, cái sự lên của nước (thậm chí ngập, ngâm) không quan trọng bằng mấy cái đầu kiểu "mày chê tao ngập hoá ra mày cũng bơi", và, "thường thôi, đâu chả thế".

Thường thôi, mấy sự ngập nước và kẹt xe. Thường thôi, dù được cảnh báo trước hàng năm. Thản nhiên hoành tráng 4.0 với lại biến đổi khí hậu. Thản nhiên ... thường thôi.


Sent from my iPhone

Thứ Tư, 5 tháng 12, 2018

Gia đình và giáo dục

Không phải đợi đến tận những ngày này, không cần những bài báo này nọ, người ta mới nhận ra rằng, nói xấu về các thầy cô sẽ khiến cho trẻ khó học hành.

Nhưng, lựa chọn phải là gì? Nhẽ dối trá?

Hoặc, vì xã hội này vốn đã ngập sâu trong dối trá từ lâu rồi.


Sent from my iPhone

Thứ Ba, 4 tháng 12, 2018

Giáo dục

(Vẫn) vụ (không phải án) 231 cái tát, nay có thêm "phiếu khảo sát".

Học sinh sai 1, cô giáo sai 10, nhà trường sai 100, không biết bộ dục có biết mình sai 1000?

Thời đại khốn nạn đang đến kỳ "rực rỡ"!


Sent from my iPhone

Chủ Nhật, 2 tháng 12, 2018

Hoa hướng dương, like và ...

Lão không hề tin mấy cái trò kiểu đăng hoa hướng dương để ủng hộ 30K này nọ đang lan truyền trên mạng. Đơn giản bởi vì nó cứ khơi khơi chẳng có gì để kiểm chứng, và cũng chẳng có ai thống kê số lượng.

Thế nên lão không đăng như mọi người, dù cũng chẳng thèm để ý có kẻ nào đó đang trục lợi chăng. Nhưng lão like nhiệt tình các bạn của lão, những người còn chút lưu tâm ...

Hay lão đang cổ vũ cho sự ngây thơ ngu ngốc một cách trong sáng nhỉ? Hihi.


Sent from my iPhone