Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2015

Белый тигр

Vẫn đề tài chiến tranh. WW2. Có tính hư cấu, nhưng người Nga không làm một bộ phim thương mại.

Không phải để giải trí. Ở đây có một thông điệp rõ ràng.

Hay nói chính xác hơn, thông điệp không quá rõ ràng, nhưng rõ ràng có một thông điệp.

Thứ Năm, 24 tháng 9, 2015

Apple 9.01

Nhiều người cười cợt rằng đây là lần nâng cấp nhanh nhất của Apple. Phiên bản 9.01 ra đời sau ios 9.0 chưa đầy một tuần.

Không thấy nhanh. Đơn giản bởi vì hắn đang chờ sửa lỗi cho iPhone5 của hắn. Fixed now.


Kể như vậy cũng nhanh. Nhưng hắn nhớ Steve Jobs.

Nếu SJ còn, liệu Apple có bán ra một số lượng sản phẩm khổng lồ như dưới thời của Tim Cook hay không? Hay là con người kỹ thuật cầu kỳ, ông tập trung không cho phép lỗi xảy ra?



Hôm trước gặp mặt đồng nghiệp mới. Cậu ta bỗng nhiên hỏi: "Anh chắc hâm mộ Steve Jobs lắm?".

Ngạc nhiên hỏi sao em nghĩ vậy? Vì anh để râu tóc giống y chang. Hahaha.

Thứ Tư, 23 tháng 9, 2015

Có gì đâu mà rộn

Hình như hồi trước có bộ phim hay vở kịch gì đó mang tiêu đề như vậy (?!).


Lịch sử loài người, vốn được lấp đầy bởi những cuộc chiến, chém giết lẫn nhau mà mục đích không gì khác hơn là giành quyền sở hữu, không lãnh thổ thì bạn tình, không của cải vật chất thì danh vọng. Hắn ngờ rằng, chẳng có loài động thực vật nào khác mà sự tranh giành nội bộ trong đồng loại lại ác liệt dã man như loài người.


Nhân có chuyện ở xứ kia ồn ào tranh nhau mấy chữ giáo sư với lại phó giáo sư.

Hội đồng này nọ chắc đi chết luôn nếu biết giáo sư tiến sĩ công ty hắn (nói nhỏ thôi, dĩ nhiên, do các phó thường dân tự phong).

Nghiệm ra rằng, nhà nước nên đăng ký bản quyền - độc quyền một số từ ngữ nhạy cảm, kiểu "quốc doanh", "nhà nước", "ưu tú", "nhân dân", vân vân và vân vân, ... (đố nhân dân nào dám tự phong cho mình là gì đó nhân dân hihi). Thế là xong.

Của Caesar trả lại cho Caesar. Như những hoà thượng quốc doanh đấy thôi. Bây giờ nhà nước cứ phong giáo sư phó giáo sư quốc doanh còn mặc kệ giáo sư cho thằng dân tự xử.



Xưa có câu "danh bất chính ngôn bất thuận", mà danh, đâu phải ở chữ ...

Thứ Ba, 22 tháng 9, 2015

Дорога на Берлин

1942. Trung uý sĩ quan liên lạc. 20 tuổi.

Một gương mặt quá trẻ. Ngơ ngác. Bị toà án binh kết tội xử bắn vì không hoàn thành nhiệm vụ.


Vẫn là hãng Mosfilm, nhưng người Nga dường như đã có một cách nhìn mới mẻ về cuộc chiến tranh vệ quốc vĩ đại của họ. Không quá cương cứng chủ nghĩa anh hùng, mà nhân văn hơn.



Tự nhiên nhớ câu chuyện bà kia hồi hộp cả đêm mất ngủ, ngày hôm sau sẽ họp lớp và gặp lại mối tình đầu thuở học sinh. Thất vọng. Chàng thư sinh mảnh khảnh rụt rè bà mong đợi nay đã là người đàn ông tóc muối tiêu từng trải. Add friend. New friend - bạn cũ :-)

Dĩ nhiên, đâu đó không thể không còn phảng phất dáng xưa. Nhưng có lẽ chỉ mình bà kia biết, hay nói chính xác hơn, mình bà để ý.

Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2015

Apple 9

Lần đầu tiên hắn "bị ăn táo" huhu.

Thực ra thì chính xác cũng chưa phải là ăn táo. Quả táo đã biến mất. Sau một vài trục trặc, cũng đưa được chàng iPhone5 cập bến Ios9. Thậm chí thoạt đầu còn thấy ngon lành.

Té ra hắn hầu như không dùng phone để gọi. Mãi tới khi cần gọi mới phát hiện ra cái app Phone đã bị đơ. Khó khăn lắm mới hiển thị được cái List of recent calls (do để mặc định). Còn lại không làm ăn gì được nữa. Bấm vào đâu chàng cũng cứ trơ trơ.

Lên mạng, hoá ra không chỉ mình hắn bị như vậy. Hình như liên quan chỉ iPhone5. Theo các chiên dza, thử reset và restore. Quá mất thời gian. Kết quả = 0.

Còn may, các ứng dụng khác có vẻ vẫn hoạt động. Tóm lại vẫn smart, chỉ không phone, hihi. Stupidphone tha hồ cười.



Hàng xóm thi nhau xây nhà. Nhà bên phải đã làm xong. Nhà bên trái hôm nay đổ mê. Hôm rồi mưa bão, bên phải nước chảy vào nhà từ mái tôn, bên trái thấm nguyên mảng tường. May bên phải nước chảy vào nhà tắm, xui bên trái thấm ướt sàn gỗ đã bắt đầu rộp lên.

Cộng thêm tắc ống thoát nước, nước mưa dâng ngập nền. Đúng là tứ bề thọ địch, hehe.



Tối hôm kia nguyên đêm vật lộn với công việc. Kế hoạch dự tính cuối cùng chỉ thực hiện được một nửa. Do sự cố phát sinh. Xử lý được đã là mừng. Ngày hôm qua tưởng được ngủ bù thì khốn khổ với tiếng trống trung thu. Ôi quê tôi ...





Có phải do tất cả những điều đó không, người cứ có cảm giác thật là khó chịu?!

Thứ Hai, 14 tháng 9, 2015

Vamco

Ở tận sông Hồng em có biết
Quê hương anh cũng có ...

Vàm Cỏ đến rồi. Huhu.


Thứ Hai, 7 tháng 9, 2015

Q

Bắt đầu là những chấm trắng nhỏ li ti nơi nách lá xanh rì. Cũng phải yêu thương lắm mới nhìn thấy.

Rồi dần lớn lên mỗi ngày. Đã thành hình những nụ trắng nhỏ xinh xinh.

E ấp. E ấp nở. Cánh hoa trắng muốt mỏng manh. Chút chút nhuỵ vàng, lấm tấm.


Rồi tàn. Héo dần. Cánh rụng.

Nơi đầu cuống, như vô tình, đọng lại chút gì xanh xanh tròn tròn.

Tròn. Ngày mỗi tròn lên. Để người ngắm phải thốt lên, ồ, quả.


Hoa kết trái. Trái lớn thêm. Thêm nhiều trái.

Lá có rụng bớt chăng mà giờ bỗng nấp sau những chùm xanh quả trĩu?

Hay do trái mọng dần ngả màu vàng cam rực rỡ chen nhau lấn lướt trên cành?


Ấy đến buổi giao thời. Đất trời hân hoan. Người người mang cây về nhà chưng Tết.

Thứ Sáu, 4 tháng 9, 2015

Một cuộc tàn sát

Tối qua đi nhậu về khuya
Một bầy quân giặc tức thời nhào ra ...


Vừa bật đèn, hắn thấy thấp thoáng mấy bóng đen khả nghi. Bèn ngay lập tức cầm hung khí xông vào.

Ngờ đâu quân giặc đông hơn ta tưởng. Nhưng không vì thế mà quân ta nao núng. Thậm chí trái lại còn nổi máu tàn sát.

Kết quả, chẵn 10 tên gục tại chỗ. Nếu tính thêm 2 tên cố chạy nhưng không thoát sáng nay mới phát hiện là vừa tròn một tá.


Phải như ở thời xa vắng nọ, dễ thường được phong dũng sĩ diệt ...

Nghe mà kinh.

Mô Phật.