Thứ Năm, 28 tháng 11, 2019

Condotel và đặc khu

Một cách trịnh trọng, người ta nói, rằng thì là, chưa có luật về condotel. Một cách bình dân, lão bảo, đã mấy ai hiểu condotel là cái gì.

Nôm na, sở hữu bất động sản, nhưng không được quyền tự sử dụng (nói chính xác hơn, được quyền sử dụng khoảng 15 ngày đến 1 tháng gì đó mỗi năm). Vẫn nôm na, là mình góp (cổ) phần kinh doanh, ăn chia lợi nhuận.

Chuyện đầu tiên xảy ra, là kinh doanh thua lỗ (lấy đâu ra lãi mà chia). Chẳng hoá của mình để người khác sử dụng ... miễn phí.

Mô hình thứ hai, bên kinh doanh lãnh rủi ro, trả lãi cố định. Hiển nhiên lãi cam kết không thể quá cao. Với nhiều người có vốn nhàn rỗi, thì ... thôi cũng được. Xem như của mình mình để đó, lâu lâu về thăm nhà dăm bữa nửa tháng có chỗ ở ... như nhà mình.

Lãi cam kết đúng kiểu chỉ cỡ lãi suất tiền gửi ngân hàng, cao hơn chút đỉnh. Không lý tưởng gì cho việc ... đi vay tiền ngân hàng để đầu tư vào đó.

Ngoài ra không thể không tính đến rủi ro, dẫu có cam kết, nhưng nếu kinh doanh gặp khó khăn thì sao? Chưa kể, bất động sản là giống dài hạn, sau 5 năm 10 năm (thậm chí 20 năm hoặc lâu hơn nữa) vật đổi sao dời, thì biết thế nào?

Lại nữa, dự án mọc lên như lá mùa thu ... rơi dưới đất, nên, lãi suất cam kết cũng vì cạnh tranh mà dâng lên theo mùa nước nổi. Cao, chưa đủ an toàn cho nhà đầu tư, thấp, đã đủ gây khó khăn cho doanh nghiệp.

Cuối cùng, chuyện một dự án chết đi, xác chưa kịp bốc mùi đã có hàng đàn kền kền báo chí bâu vào rỉa, cũng chẳng phải chuyện lạ ở xứ thiên đường.



Chuyện condotel, thôi không nói nữa, vì nó cũng lờ mờ ảo ảnh như ... chuyện đặc khu. Đặc khu, ngày trước những muốn chính thức hợp pháp hoá để tránh đêm dài lắm mộng, vốn đã sớm thành cái bánh quá lớn nghẹn họng nhiều người.

Nay hẳn có kẻ khôn ngoan rắp ranh cắt ra từng miếng nhỏ đặng dễ nuốt dần? Thôi thì không (chưa) bán ưu đãi cho nước ngoài, cứ tạm miễn visa thị thực đã ...

Còn lũ điếm chữ, tìm cách vận dụng những biên giới, hải đảo, có sân bay cao tốc vân vân ... để chỉ đúng ông nhưng không phải gọi đích danh bằng thằng, thì, không có gì đáng kể ...

Thứ Tư, 27 tháng 11, 2019

Thực dân

Hoá ra, cái thâm độc nhất của bọn thực dân, không phải ở ở chỗ xâm chiếm, đô hộ, bóc lột, cướp bóc tài nguyên, ... vân vân và vân vân ..., mà là, ở chỗ, trước đó nhiều thế kỷ, đã cho các cha cố truyền đạo đến và sáng tạo ra chữ viết cho dân tộc nọ!

Khiến cho, sau ba phần tư thế kỷ cướp được chính quyền, dân tộc nọ vẫn u mê lú lẫn chìm đắm trong thứ vũ khí độc hại do bọn thực dân kia để lại, dùng chính vũ khí đó để oánh nhao kịch liệt.

Học hành tu luyện bằng chính thứ vũ khí độc hại đó, rồi đem nội công học được vận vào vũ khí đó để đập vào mõm nhau. Chưa hết, còn giành nhau kiếm tiền bằng sách giáo khoa về vũ khí đó, với lý luận để truyền vũ khí đó lại cho cháu con ...


Bọn thực dân, ác thật!

Thứ Ba, 26 tháng 11, 2019

Dở

1. Mới đây, có câu chuyện về một làng quê ở miền bắc vn, nơi "chính quyền" ủng hộ xây dựng một nghĩa trang. Người dân đang sinh sống ở đó phản đối, quyết liệt, bằng cách không cho con em đến trường. Nhà trường chỉ than thở, làm sao vận động học sinh đến trường. Còn "các cấp có thẩm quyền" thì thản nhiên: "đúng qui trình".

2. Cuộc bầu cử cấp quận ở HK, cuộc bầu cử thực sự thể hiện ý chí của người dân, đang chứng minh một mong muốn ngược lại với cấp cao hơn, nơi số phận người dân bị chi phối bởi những kẻ không hề sinh sống trên mảnh đất đó.

3. Người ta cũng đang nhắc về cuộc xâm lược của khối quân sự mang tên Hiệp ước Vác-sa-va, năm 1968, do Liên-xô đứng đầu, vào một nước xhcn độc lập, Tiệp-khắc, bắt giữ tổng bí thư đảng cầm quyền, thủ tướng và chủ tịch quốc hội, lý do, đi chệch định hướng xhcn.


Có là độc lập tự do, thì, dù ở cấp làng xã, khu tự trị hay một quốc gia, cũng vẫn phải theo "lý của kẻ mạnh".



Tự nhiên, nhớ hồi nảo hồi nào, ở Mỹ, có phong trào "make love not war". Rồi lại nhớ đồng chí Adolf đáng thương, ủng hộ chiến tranh hơn là tình yêu, vì "trong chiến tranh bạn sống sót hoặc chết, còn trong tình yêu bạn sống dở chết dở". Mà, cái phong trào dở hơi của bọn Mỹ kia còn đi sau hàng chục năm.

Đúng là, dở, dở sống dở chết, dở hơi dở hám ...

Thứ Tư, 20 tháng 11, 2019

Đời

Nói tổng kết năm thì ... khí sớm. Nhưng bộ máy nhà nước thì đã rục rịch rồi.

Tình cờ làm sao, đọc lại những trang nhật chí viết gần 4 năm trước, có nhắc đến xứ Bolivia tít tận đẩu tận đâu. Hồi đó gã tổng thống tổ chức trưng cầu dân ý nhằm kéo dài thời gian nắm giữ quyền lực. Năm nay thì gã đó đã bỏ chạy sang nước khác, sau một thời gian cố đấm ăn xôi, bằng một cuộc bầu cử nhuốm mùi gian lận, mặc dù dân chúng đã nói không.

Có lẽ, cách hoạt động của một cơ chế quyền lực như thế, tự nó đã nói lên tất cả, lọ phải bàn đến dăm sự kiện lặt vặt, hay vài ba nhân vật nọ kia.

Không hiểu, những "người lớn" đang nghĩ gì khi họ đàn áp quyền tự quyết của giới trẻ Hongkong, để theo học thuyết của một gã Xi nào đó? Hiển nhiên, những gã ngồi trong nhung lụa ở một nơi xa xôi nào đó thì dễ dàng vô cảm với số phận của bất cứ người dân nào.

Vấn đề là, mỗi một chúng ta, tự lo cho tương lai của chính chúng ta hay tiếp tục trông chờ ở những cấp gì gì đó?

Thứ Ba, 12 tháng 11, 2019

Lại kể chuyện chó

Trạm mới, sau thời gian trầy trật nuôi con chó nào mất con đó, bây giờ đã "chóng mặt" ... với chó. Một con đực và 4 con cái tạo nên một gia đình kiểu Hồi giáo (cho phép có 4 vợ chính thức). Vấn đề là 4 bà vợ thay nhau chửa đẻ, cho đi không kịp.

Năm đứa con của em Đen chưa kịp mở mắt thì em Vàng đã đến lần 2. Ca trước nghe Đen sủa ầm ĩ, hoá ra Vàng đào đất định lót ổ ngay bên cạnh ổ 5 nhóc của Đen. Người vội vàng làm ổ cho Vàng, nhưng xem ra không thuyết phục. Ca này, Vàng đã lót ổ thành công (đúng chỗ em í muốn) và trở nên dữ đến nỗi Đen không thể vào với lũ con của mình (ngay cạnh). Thế là, phải lừa Đen đi chỗ khác, xách lũ con của ẻm sang ổ mới cho xa ra chút, rồi dụ ẻm về lại với con. Giờ đã tạm ổn với 2 ổ chó 2 đầu thềm nhà.

Nhớ lúc trước có viết về cuộc chiến của các chàng chó đực bên trạm cũ. Nay lại được chứng kiến cuộc chiến của mấy mẹ chó cái ở trạm mới. Haizz.

Thứ Hai, 11 tháng 11, 2019

Tu

Ông giáo sư viết một bài dài, rằng thầy ông là một thầy tu. Nhưng lịch sử dường như lại nói rằng, thầy ông là một nhà chính trị. Thậm chí, là một nhà chính trị tài ba, có thể có một sự nghiệp chính trị còn rực rỡ hơn, nếu không bị ràng buộc bởi tấm áo thầy tu.

Đó là còn chưa kể đến những thuyết âm mưu, về điệp viên chiến lược cho bên này hoặc bên kia. Nói cho cùng, thị phi, là một phần tất yếu của chính trị, hơn là của tu hành.

Lão chỉ để ý rằng, không thấy hoạt động nào được ghi nhận sau 1975. Nhẽ, từ đó mới thực sự là tu?

Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2019

Ngôn ngữ

Lâu lắm rồi, từng nghe ý kiến, tuy được nói kiểu nửa đùa nửa thật, người V, chê tiếng A, rằng ngôn ngữ mà xưng hô không phân biệt người yêu với kẻ thù (đều là "you" cả), thì, không khá được ...

Nay, lại đọc được một bài, viết theo kiểu nghiêm túc, cho rằng, xã hội người V, bị cản trở bởi chính ngôn ngữ của họ, xưng hô đã phân biệt thứ bậc, ngay từ khi chưa hiểu chưa biết nhau, vô tình, đã phân định trên dưới, mà không dựa trên thực chất ...

Thứ Bảy, 9 tháng 11, 2019

Nhàn

Vô sự bế môn phòng tục khách
Ái nhàn năng hữu kỷ nhân lai

2 câu này được làm đời Tống, cũng giống ý 2 câu của Nguyễn Bính:

Những phường bất nghĩa xin đừng đến
Hãy để thềm ta xanh sắc rêu

Tướng

Từ một tướng gây dựng nên cả một đế chế (trong kinh tế) trở thành một "tư lệnh" ngành nhăn nhó khổ sở đứng trả lời từng câu hỏi nhiều phần ngu ngốc của đám nghị gật, dù không rõ trước đây thực hư thế nào và nay mức độ diễn ra sao, là cả một sự thảm hại.

Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2019

Già & nghèo; cay & chua

Thi cận lão thành đa đới lạt
Tửu phùng hàn sĩ bất hiềm toan

Thứ Năm, 7 tháng 11, 2019

Thống kê

Nghe tin bộ dục quyết định dạy toán xác suất thống kê cho học sinh lớp 2, đúng lúc đọc lại được câu nói cũ của Mark Twain, There are three kinds of lies: lies, damned lies, and statistics”.

Không có ý gì đâu, chỉ là thấy ... vui vui ... phù phù ... hợp hợp ...

Xem ra, bộ dục đã hehe tiến lên một tầm cao mới ...

Thứ Tư, 6 tháng 11, 2019

Xưa cũ

Nhập điếm dĩ phi tiền độ chủ
Phất tường do hữu cựu đề thi

Tìm về chốn cũ không người cũ
Phủi bụi trên tường thấy thơ xưa.

Thứ Hai, 4 tháng 11, 2019

Lưỡi bò

Học tiếng Trung không nhất thiết là vấn đề, nhưng nhập giáo trình từ Trung cộng thì ... hiển nhiên là vấn đề, nan giải.

Ví thử có học giả bên đó muốn in bản đồ không có đường lưỡi bò, thì liệu có được không?

Tình bạn, giữa 2 "cộng", quả nhiên nan giải. Dù có có bao nhiêu chữ vàng đi chăng nữa ...

Chủ Nhật, 3 tháng 11, 2019

The previous entry, translated by Google: Pass it on

The seemingly difficult, philosophical question, that people (and not just humans), "live for what?", Turned out to be an extremely simple answer.

Transmit information.

Every cell that is born, in or out of its will, grows, is happy or suffering, then dies, glory or humiliation. Born into decay.

Living or existing, smart or stupid, more or less, always learning.

Something. And, passing it on ...


P / S. Life is rich because of the different types of information, science, art, philosophy, wealth, ... They are all passed down, no matter to whom, strangers or unborn children. .

The motivation to do it, there are important not? It is the classification, transmitted more or less (celebrity, or miserable) ...

Pass it on

Câu hỏi tưởng chừng rất khó, mang đầy tính triết học, rằng con người ta (và không chỉ con người), "sống để làm gì?", hoá ra, lại có một câu trả lời cực kỳ đơn giản.

Truyền thông tin.

Mỗi tế bào được sinh ra, trong hay ngoài ý muốn, đều phát triển, hạnh phúc hay khổ đau, rồi chết đi, vinh hay nhục. Sinh thành suy huỷ.

Living or existing, smart or stupid, more or less, always learning.

Something. And, passing it on ...


P/S. Cuộc sống phong phú vì các loại thông tin khác nhau, khoa học, nghệ thuật, triết lý, của cải, ... Chúng đều được truyền lại, không quan trọng cho ai, xa lạ hay đứa con rứt ruột đẻ ra ...

Động lực để làm chuyện đó, có quan trọng không nhỉ? Đó là sự phân loại, truyền được nhiều hay ít (danh nhân, hay kẻ khốn khổ) ...

Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2019

Buôn

Cố tình gọi "buôn người" chỉ là một sự "buôn chữ" ở đây ...

Lên án những kẻ đó ở mức độ như thế nào là tuỳ các chuẩn mực, nhưng, không có cầu sao lại có cung?

Quê hương là gì?

Quê hương là gì hở mẹ?
Mà cô giáo dạy phải yêu

Vô tình, chẳng phải đó là triết lý của giáo dục vn hay sao?

Sao không dạy cho học sinh biết quê hương là gì, còn yêu hay không, để mỗi con tim tự lên tiếng?