Thứ Ba, 31 tháng 1, 2023

Perception

 


Ngang qua

 Có được 1 chữ S, đoán nó ở một trong hai vị trí cuối. Không ngờ đúng cả hai. Kết thúc nhanh chóng.

(Thực ra cross, dross, gross :-) )



Thứ Hai, 30 tháng 1, 2023

Trầu bà lá xẻ

 Phải nhờ đến lịch sử các đơn hàng của tôi trên Tiki mới nhớ ra lão mua cây con vào giữa tháng 12 năm 2021. 55K + ship 44K = 99K.

Trầu bà lá xẻ, phải trông như thế này:



Nhưng cái cây con, ngây thơ với những chiếc lá nhỏ xíu, trông không có vẻ gì sẽ một ngày xẻ ra ... như mặt Chí Phèo!? Qua hơn một năm, đến tận giữa tháng 1 năm 2023, mới đây, nó vẫn còn như thế này: lớn lên nhiều, lá cũ úa vàng lá mới mọc ra, to hơn lá cũ nhưng ... vẫn nguyên vẹn :-)



Lúc ấy nó sắp có một chiếc lá mới. Và hôm nay, sau nửa tháng, sau cái Tết xen lẫn mưa lạnh, chiếc lá trình diễn bộ mặt của mình:



Có thể, cụ Chí xưa cũng phải có khởi đầu với vết rạch đầu tiên hehe. Mua một cái cây con trên mạng, thật ra đầy rẫy nghi ngờ, hơn là một chút lòng tin.


Khẩn cầu

 crake, crane, crape, crate, crave, craze




Chủ Nhật, 29 tháng 1, 2023

 Hơi lơ đãng ở hàng thứ 3 khi dùng lại chữ P, và đã tưởng lại bị sa vào mẫu .IS.Y thì may mắn xong luôn :-)




Thứ Bảy, 28 tháng 1, 2023

Mưa

 Hôm trước mới nói Tết năm nay hên, đi làm toàn trúng những hôm tạnh ráo, thì hôm nay ca trực Tết cuối cùng được hưởng mưa lạnh.

Cũng còn may, suốt đường đi mưa không quá lớn. Đến ĐN mới mưa to, khi trời đã hửng sáng. Có thể nhờ cơn mưa to ấy mà đường lên núi không quá mù. Tìm lại cảm giác như xưa, khi chạy xe lên núi đường vắng và quen thuộc, giữ trớn chạy nhanh qua các khúc cua.

Đến nơi hơi ngạc nhiên vì ... ít bị ướt. Dù chỉ mặc áo mưa đơn giản.

Thực ra đi đường trời mưa vấn đề không ở trời mà ở ... người. Những chiếc ô-tô phóng nhanh qua các vũng nước bắn tung toé, thậm chí lớn còi đòi đường ngay cả khi đèn đỏ. Những chiếc xe máy chạy ngược chiều pha đèn vào xe đối diện. Hối hả vì trời mưa? Hay vì Tết đã lùi xa? Hay chỉ đơn giản vì văn hoá đi đường ở xứ lúa nước là như vậy?




Tán tỉnh

 Từ điển ghi: ve vãn, tán tỉnh, vờ ve vãn, vờ tán tỉnh.

Nếu vậy, làm sao biết lúc nào thật lúc nào vờ?!?

(Hay bản chất hành động ấy lúc nào cũng chỉ là vờ vĩnh thôi?).




Thứ Sáu, 27 tháng 1, 2023

Xứ lúa nước

 Nhân chuyện đang gây ồn ào ở xứ lúa nước, có anh hề bị người xem chê diễn dở bèn đòi tát người chê, chửi "ăn cháo đá(i) bát".

Người đời bèn chửi lại, anh diễn anh lấy cát-xê, nhà đài thu tiền quảng cáo, hỏi ai ăn cháo của ai?

Khá khen cho giang cư mận, dần dần cũng biết nhìn nhận vấn đề. Đây kia có nhiều anh làm quản lý cơ quan nhà nước, lợi dụng quyền tự xếp cho mình lương cao gấp nhiều lần so với người lao động, đè đầu dân đen thu thuế. Đã thế, đất nước lầm than không chịu trách nhiệm, vẫn cứ nhơn nhơn vô liêm sỉ tự xưng "lãnh đạo", đòi người khác phải biết ơn. Vậy có khác gì anh hề nọ?





P/S. vtv, xem thì chỉ muốn chửi, mà không xem lại bảo không xem sao biết dở? Năm nay may không xem, nghe thiên hạ chửi mình im vì không biết. Thôi từ nay cạch hẳn cho lành.


Lo lắng

 


Thứ Năm, 26 tháng 1, 2023

Xuân thu nhị kỳ



Sắm chậu quật chưng Xuân, Xuân chỉ vừa mới tới mà lá đã rụng như thể Thu sang.

Lực lưỡng

 Loại trừ (chữ cái) vất vả (dòng 3, 4), kết quả ngọt bùi :-)




Thứ Tư, 25 tháng 1, 2023

Vọng cảnh -> Str2

Hên

 Năm mới đến, chưa biết thế nào, chứ lão thì đã gặp hên thấy rõ.

Ngày mùng 2 trực, sáng đi tối về trời đều tạnh ráo. Mùng 3 trời trở mưa lạnh, đồng nghiệp lên xuống núi ướt run đường mù câm. Mùng 4 cũng mưa lạnh từ sáng tới quá trưa, đến giờ lão đi trực đêm thì tạnh ráo ấm áp.

Đường lên núi hanh thông, chỉ có chút lạnh mù sơ sơ cho ... có đặc sản.


Ngô, bắp

 Bí quá, hàng thứ 4 phải thử tìm thêm chữ cái. Và ngón võ này khá hiệu nghiệm, tìm ra chữ M cùng với vị trí phải nằm đầu từ. Hoá ra chưa biết từ lẽ ra phải khá quen thuộc này.




Thứ Ba, 24 tháng 1, 2023

Thứ Hai, 23 tháng 1, 2023

Đời người

 Ngồi trực ngày mùng 2 Tết, buồn buồn mới đọc báo. Thấy 2 cái chết.

Một là Trần Tiến, không phải nhạc sĩ mà là nghệ sĩ (nhân dân) kịch nói. Dù được ca ngợi và phong NSND nhưng lão chẳng nhớ/biết vai diễn nào của ông này, ngoài hình ảnh anh chàng mê xem bóng đá trong phim Phút 89, đang xem ở sân vận động thì nghe thông báo phải về nhà gấp vì vợ đẻ. Ông được biết đến nhiều hơn có lẽ là nhờ có 3 cô con gái xinh đẹp tài năng Lê Vân Lê Khanh Lê Vi.

Cái chết thứ 2 là của nhà thơ Giang Nam, nổi tiếng với bài thơ Quê hương. ("Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường ...", vì có nhiều bài thơ mang tên Quê hương lắm). Một bài thơ "tình" nổi tiếng của "dòng văn học cách mạng". Dù chất liệu gột nên bài thơ là một tin nhầm, 2 nhân vật lãng mạn gặp lại nhau và kết thành đôi. Ông giữ một vài chức quan, bà có nghề làm nước mắm để sống qua thời gian khó. Tình cờ, tên thật của nhà thơ lại trùng với tên ba lão.




Đi làm sớm

 Thực ra cũng không mấy sớm. Đèn đường tắt khi lão đi qua. Chắc được cài đặt tự động?

Mùa hè thì có thể nắng đã bắt đầu lên. Mùa Tết nên trời vẫn còn mờ tối. Nhiều người, có phải vì mưu sinh? (mới sáng mùng 2 Tết!), chạy những chiếc xe cà tàng không đèn, lại đi ngược chiều bên trái khá nguy hiểm.

Bên kia đường, thỉnh thoảng có những đoàn xe đạp từ hướng ĐN vào. Ăn mặc xe cộ không kém thể thao chuyên nghiệp. Nhưng chỉ là nghiệp dư. Tầng lớp trung lưu đủ ăn có của để lo giữ gìn sức khoẻ.

Khi đường dần "phố" hơn thì người tập thể thao càng đông hơn. Khá nhiều những nhóm phụ nữ như đang chuẩn bị vào cuộc nhảy nhót sôi động. Bên cạnh những chiếc loa to. Nhưng không mặc những bộ đồ thể thao mà sặc sỡ trong những tà áo dài tha thướt nhiều màu sắc.

Từ khi trời còn mờ tối thì các quán cà phê bình dân ven đường đã đông nghẹt. Những người đàn ông ngồi kín quanh những chiếc bàn thấp nhỏ. Và xe máy dựng chật trên và bên lề đường.


Dù sao đi sớm thì đường cũng thông thoáng hơn. Nên mặc dù đồng nghiệp có nhắn, nói anh lên trễ chút cũng được cho đỡ sương mù, thì lão vẫn lên đến nơi vừa đúng giờ.

Mà hôm nay không mù. Trời đẹp. Từ xa đã thấy rõ núi không bị mây bao phủ. Lại gần thì người đạp xe kẻ đi bộ đông nườm nượp. Thời buổi cần giảm bớt mỡ xả bớt năng lượng thừa hơn là ốm o thiếu ăn như xưa.




Tránh, né

 


Chủ Nhật, 22 tháng 1, 2023

Thứ Bảy, 21 tháng 1, 2023

30

 Sáng 30.

Xuống ca sớm. Có cơ hội ngồi một mình. Trong tĩnh lặng. Xem phim và uống trà nóng. Gác cao chân.

Đời, thế cũng là tiên cách, nhỉ.




Lên núi





Gắn iPhone lên ghi-đông xe Win. Nổ máy đứng yên đã rung bần bật rồi, nữa là chạy ngoằn nghèo lên núi. Thử khử rung với iMovie. Có đàn khỉ ra phơi nắng chạy ngang đường mà trong đoạn video thì không thấy được. (Nếu không khử rung cũng chỉ thấy mấy đốm đen nhoè nhoẹt).

Trực Tết

 Đường đi bình thường. Chỉ là lên đến lưng núi thì không khí lạnh buốt. Dù ở phố khá ấm.




Lời giới thiệu (sách)

 


Thứ Sáu, 20 tháng 1, 2023

Dân kỹ thuật

 


Mồ hôi & nước mắt

 BÓNG CỦA MỒ HÔI

Tản văn
Nguyễn Ngọc Tư
Nhà kiêm luôn quán nước ngó ra đường, nằm đoạn giữa hai dải âm thanh của đôi thánh đường Hồi giáo gần đó. Mảnh ruộng cũng nhỏ nằm ngay sau nhà, đủ cơm cho cả năm, nhưng cũng ngốn ngấu nhiều thời gian và tâm sức. Gần năm năm trở lại đây, mùa nước lên, má con chị thêm dịch vụ cho mấy hội nhóm săn ảnh. Thằng con chèo xuồng đưa khách ra chỗ có chòm thốt nốt soi bóng nước đẹp nhất vạt đồng. Chị, hoặc trụng mấy tô mì cho khách dằn bụng, hoặc làm người mẫu ảnh. Công việc sau khó hơn, nhưng kiếm được nhiều tiền hơn.
Như mấy anh chụp ảnh nói, cảnh có đẹp cỡ nào mà không có con người thì cũng không sức sống. Chị chính là sức sống mà họ cần, là hồn vía của vạt đồng lai láng nước, của những cây thốt nốt nom cô độc, những lùm điên điển vàng bông. “Tui quê trớt, xấu òm, biết làm chi đâu”, chị nhớ lần đầu được mời làm mẫu, đã xua tay từ chối. Mấy anh chụp ảnh cười, dỗ chị cứ làm tiếp việc của mình, “chỉ vậy thôi là dư sức đẹp”. Trưa đó thằng nhỏ chống xuồng theo bạn vượt đồng nhổ bông súng, thứ bông súng vượt lên theo con nước, muốt dài. Nhổ được bao nhiêu, nó tha về giao cho chị, rồi ôm lưới đuổi theo bầy cá linh. Phần rửa sạch phù sa, khoanh tròn chúng lại theo từng bụi trước khi đem ra chợ bán là việc của đàn bà. Vậy nên mấy anh nhiếp ảnh mới bắt gặp một chị da nâu trầm mình bên đập, với mớ bông súng trải xoè quanh.
Quay phải, đúng rồi, ngước lên xíu, xong ngoái lại, ôi ngoái vừa thôi chớ đừng như kiểu trật cổ vậy, giữ nguyên dáng vậy là đúng đẹp, vai thả lỏng chút, lưng hơi gồng rồi, giờ cười thôi, mà đơ quá, gượng gạo quá, miệng cười mà mắt chưa cười, hai thứ đó phải đi đôi, chị ơi nghĩ gì vui vui đi. Bao giờ tới đoạn cười cũng khó. Nghĩ đời mình vui nhiều, không phải không có, cố thì sẽ bới được ra giữa đống ký ức bộn bề, lau dọn chúng cho sáng bóng, nhưng đều là chuyện đã qua, nhớ lại vui trong bụng thôi, khó lấy đó mà cười thả ga. Hay nghĩ về món tiền công mà mình nhận được, thì là chuyện của chút nữa, của sắp tới, cái chị cần để cười hết cỡ là hiện tại, ngay lúc này. Dễ gì mà vô tư lự trước một rừng ống kính đen ngòm chỉa vào mình, như thăm dò, như rình mò. Chưa kể lúc cười đúng như họ mong đợi rồi, đông cứng nụ cười đó vài ba phút rồi, mà động tác tay chưa đủ đẹp, vành nón lá quá nghiêng, hay gió thổi không đúng lúc làm đổ rạp đám bông điên điển ở hậu cảnh, coi như bỏ. Mấy anh chụp ảnh nói chị đẹp sẵn, nước da trầm khoẻ khoắn, mắt tròn sâu, mặt đường nét rãnh hằn đâu ra đó, đôi bàn tay gân guốc đúng điệu dân quê, giờ chỉ cần cười toả nắng nữa là được. Mà phải là nắng sớm mai, không phải nắng xiên khoai uể oải chiều tà. Buổi đầu làm mẫu nửa người dưới chị ngâm trong nước, nhưng nửa trên lại mướt mải mồ hôi. Tóc tai dính bết cả, nhưng mấy anh chụp ảnh nói vậy mới đẹp, càng mồ hôi càng đẹp. Họ nói - không biết thật hay giỡn - mồ hôi mà làm giả, kiểu như vẩy nước vào cũng không đẹp bằng mồ hôi thật, thiếu hơi muối nên nhìn hạt nó không trong và tròn chắc, không đọng lại lâu trên da.
Nhưng thằng con chị cãi, đẹp nhất má mình là khi nằm võng nghe cải lương buổi xế trưa, hay khi má gội đầu xong, ngồi hong tóc trước quạt gió, hoặc khi má tắt đèn chuẩn bị dọn quán, chắp tay sau đít nấn ná đứng nhìn ngấn trăng rọi vói vào nhà, kiểu không nỡ nào đóng cửa. “Trời ơi, mấy lúc vậy bả đẹp kinh hồn vía”, thằng nhỏ vừa ngậm cọng cỏ mần trầu bên mép, vừa nói với mấy tay máy, gạ gẫm họ ghi lại hình ảnh má mình những lúc mà cậu cho là đẹp. Một người trong đám họ cười, mẫu ảnh phải làm gì đó, không ngồi không vậy được đâu. “Đếm tiền thì sao?”, thằng nhỏ không bỏ cuộc. Tối nào đếm xong má nó cũng vuốt mớ tiền giấy cho thẳng thớm, trước khi ràng dây thun hoặc chia ra từng gói nhỏ. Gói để dành cho nó cưới vợ, gói đi chợ, gói gửi về cho cha mẹ già bên Ba Chúc. Má nó làm công việc đó một cách nhẩn nha, như nhấm nháp hương vị của thứ trái ngọt mình đã tự mình trồng tưới. Xong việc vẫn còn lơ mơ một lúc, như dư vị vẫn còn trong cổ họng. Những tờ giấy bạc qua tay trẻ con cũng dính dấp xi rô, kẹo sing gum, mấy hột cơm, hay là mủ chuối từ tay mẹ chúng. “Mớ đó là lên hình cũng đẹp dữ dằn”, thằng con đeo bám không chịu thôi. Thấy kẻ mù mờ nghệ thuật này còn lâu mới nản lòng, ai đó chốt hạ cho xong, “làm gì thì cũng phải có mồ hôi, đắt giá là ở mồ hôi đầm đìa đó, được giải hay không là nhờ nó”.
“Ủa, gì kỳ, tươm tất mà không chịu đẹp, đòi te tua là sao?”, thằng con bực bội thấy rõ, quay tìm má để tìm kiếm đồng minh. Nhưng chị bận soi gương chỉnh lại cái mat’ra. Lần đó chị vào vai một người đàn bà Chăm đang dệt vải.
Và bộ ảnh nọ chị ít mồ hôi nhất, trong gần chục năm làm mẫu. Chỉ lấm tấm một chút trên trán, rịn thẫm mép khăn thêu. Nhiều lần chị nhìn lại chính mình, từ hình họ tráng in ra giấy gửi về, hoặc ghé mắt vội trên màn hình máy ảnh, hết thảy chị trong ấy đều lam lũ, mướt mải. Người đàn bà trong đó dẫu đang tung chài, hay hái bông điên điển, hay rửa bông súng với hậu cảnh chòm thốt nốt, kiểu gì thì cũng đẫm mồ hôi, cũng khoe bàn tay tựa cành khô, cũng cái cười xếp nếp nhăn lên mặt nhưng mắt rạng rỡ vô cùng. Chị không có tên thật trong những bức ảnh đó, họ gọi chị bằng “nét đẹp lao động”, hay “tung chài”, hay “hoa của nước”. Nhưng không hề gì, chị biết kẻ trong ảnh là mình, dù đang làm gì mặc trang phục dân tộc nào. Cả thằng con chị cũng nhận đó là má mình, “nhưng xấu”.
“Má đẹp nhất là không làm gì”, thằng nhỏ nói, chìa cho chị coi tấm hình nó chụp bằng điện thoại rẻ tiền, loại nghe gọi chọi. Chị nằm trễ nãi trên võng, như chẳng lo nghĩ gì, trong thứ ánh sáng chạng vạng, tay chân buông thả lỏng lơi. Ảnh mờ căm, không bố cục chi hết, nhưng chị biết mình đó. Một phiên bản mà chị chưa bao giờ nghĩ là có, và nhìn thấy dù là trong gương.
Chỉ là chị không biết mình ở phiên bản nào thì đẹp hơn. Chị của mồ hôi thì nhìn đã quen rồi. Đến thành mặc định, chị cứ sợ không mồ hôi thì không ai nhận ra mình, nói chi là mời làm mẫu. Lâu lâu ai đó gọi khoe ảnh chụp chị được trao giải cao, rồi ai đó khoe chân dung chị được bảo tàng phụ nữ mua lại. “Vậy là ảnh chị được treo ở đó cả trăm năm nữa, cho cháu chắt chị coi”, nghệ sĩ nọ hồ hởi nói qua điện thoại. Đứa con nghe tin tự dưng trong lòng bức bối. Nó cũng không biết mình buồn bực vì lẽ gì. Nhưng một bữa trên đường đi làm hồ, ngang qua bảo tàng nọ, thằng con chị nhận ra, chừng nào cái bảo tàng còn, cái ảnh kia còn treo trên vách phòng trưng bày thì má mình còn dầm mình trong nước lũ rửa bùn sình cho bông súng.
Trở về trang chủ Nguyễn Ngọc Tư
Dùng bản Tư gởi
Lên trang này ngày 18-1-2023

(Copied từ Viet-Studies.net)



Nhưng lão muốn đặt lại tựa, là, Sự khốn nạn của tuyên truyền, nghe ... khốn nạn quá chăng?

!!

 



Trên tường nhà một người bạn. Không liên quan đến lão hihi.

Mà, tên lão, chỉ là vấn đề ghép tên quê hương nội ngoại mà thôi ...

(Trò) mèo

 



Mèo (năm nay "trend" ở xứ nghèo chữ nghĩa gọi là "linh vật"), ở xứ "đáng sống", đã được "gỡ bỏ".

Dân tình thì chắc mấy ai biết đâu vào đâu. Thắc mắc là, ai, đã làm chuyện ấy giữa thời "4.0".

Nhưng không (thèm) thắc mắc, là những kẻ như thế vẫn thường được "tin cậy, lựa chọn"?


P/S. Nhân có người cảm thán rằng, anh chàng 32 tuổi làm con mèo "ít tiền" ở Ái tử, Quảng trị được dân mạng khen ngợi ... chỉ là một thảo dân vô tên tuổi mà thôi.




Thay đổi

 Thay đổi, được chọn vào giây phút cuối haha ...




Thứ Năm, 19 tháng 1, 2023

Việt

 Mấy người bạn của lão, năm xưa cùng sang nước bạn học đại học, tốt nghiệp xong ở lại định cư luôn bên đó, bây giờ trở thành những nhân tố tích cực của cộng đồng ngV tại nước này.

Nhờ "kết bạn" trên Fb nên lão được "chứng kiến" nhiều hoạt động của cộng đồng nọ. Mới đây là gala tạm biệt năm cũ Nhâm Dần đón năm mới Quý Mão.

Có những tiết mục văn nghệ thật hay, dàn dựng công phu. Nhưng qua video "cây nhà lá vườn", nghe rõ mồn một âm thanh "hậu trường", thì, vẫn chẳng khác gì thời lão còn đi học, ở chỗ, ... ồn như chợ vỡ. Người hát cứ hát, hay và duyên dáng, nhưng không biết có mấy người nghe có mấy người xem ...




Bẩn thỉu

 Lại trường hợp quen thuộc:

ducky   xinh xẻo

lucky   may mắn

mucky   bẩn thỉu

jucky   kinh tởm

đáp án còn chưa tới đáy haha ...




Thứ Tư, 18 tháng 1, 2023

Tuồng @ làng

 Có phải vì quá trông chờ một năm mới tươi sáng hơn mà cuối năm cũ buồn quá vậy?

Trời buồn với mưa dầm gió bấc. Người buồn không chỉ vì ướt lạnh.

Buồn xem tuồng, tuồng cũng buồn. Tuồng được đẩy đến cao trào, cao trào vẫn không đủ hay. Tuồng chính trị, chuyện chính trị lại càng dở.

Có bạn, ý nhị, nhắc chuyện làng Vũ đại.

"Cả làng Vũ Ðại nhao lên. Họ bàn tán rất nhiều về vụ án không ngờ ấy. Có nhiều kẻ mừng thầm. Không thiếu kẻ mừng ra mặt. Có người nói xa xôi: “Trời có mắt đấy, anh em ạ!”. Người khác thì nói toạc ra: “Thằng nào chứ hai thằng ấy chết thì không ai tiếc! Rõ thật bọn chúng nó giết nhau, nào có phải cần đến tay người khác đâu”. Mừng nhất là bọn hào lý ở trong làng. Họ tuôn đến hỏi thăm, nhưng chính là để nhìn lý Cường bằng những con mắt thỏa mãn và khiêu khích. Ðội Tảo, không cần kín đáo, nói toang toang ngay ngoài chợ, trước mặt bao người: “Thằng bố chết, thằng con lớp này không khỏi người ta cho ăn bùn”. Ai chả hiểu “người ta” đó là chính ông. Bọn đàn em thì bàn nhỏ: “Thằng mọt già ấy chết, anh mình nên ăn mừng”. Những người biết điều thì hay ngờ vực, họ chép miệng nói: “Tre già măng mọc, thằng ấy chết, còn thằng khác, chúng mình cũng chẳng lợi tí gì đâu...”."




Cải

 Từ điển ghi: một loại củ cải. Lại gặp sự nghèo nàn của tV (?!, nói đúng hơn là thứ tiếng không chịu phát triển). Có lẽ nó phải là một loại rau giống như rau cải.

Có Swiss chard, có rainbow chard, ... Thực ra "cải cầu vồng" đã xuất hiện ở vn trong thời gian gần đây.





Thứ Ba, 17 tháng 1, 2023

Thứ Hai, 16 tháng 1, 2023

Chủ Nhật, 15 tháng 1, 2023

Thứ Bảy, 14 tháng 1, 2023

Phượt

Không biết là Tết giữa Hạ hay Hạ giữa Tết?

Nói thế thôi chứ mai mốt là lại lạnh rồi. Thời tiết kiểu này nhà có người già cẩn thận củi lửa.

Bởi vậy tranh thủ thấy nắng là phượt luôn.

Có thể nói đi đã mòn đường ĐN - QT. Ra vào suốt 30 năm nay chứ có ít đâu. Nhưng đây là lần đầu tiên đi theo quốc lộ 49.

Qua khỏi hầm đèo Phước tượng, rẽ phải về cửa Tư hiền. Vượt qua tấm bảng chỉ đường ghi Tư hiền 10km là đã nghe mát lạnh. Một bên mênh mang đầm phá, một bên quanh co đèo dốc.

Sau đúng 10km trên đồng hồ xe máy thì thấy cầu Tư hiền trước mặt.

Huyện Phú Lộc trải dài, phía bắc có các xã Phú này Phú nọ (Phú Diên, Phú Hải, …) của huyện Phú Vang, còn phía nam toàn Vinh (Vinh Hiền, Vinh Giang, Vinh Mỹ, Vinh Thanh, …).

Đầu Vinh đường sá thênh thang mới. Đầu Phú ken đặc cửa nhà chen lăng mộ đình miếu sơn son thếp vàng rực rỡ dưới nắng chiều.

Qua cửa biển Thuận an, không theo 49(A) về Huế mà tiếp tục 49B vượt cầu Tam giang. Huyện Phong Điền với nhiều Điền (Điền Hải, Điền Lộc, …) đường chạy giữa 2 bên toàn đồng lúa, chỉ thấy xóm làng xa xa.

Địa danh nghe rất "cận cố đô" hihi. Không biết chữ đặt theo đất theo người hay đất lẫn người vận theo tên gọi?

Sang đến Quảng trị đồng 2 bên đường hẹp dần. Nhưng những tên làng văn hoa xuất hiện trên nhiều cổng làng hoành tráng, dù kim nhiều hơn cổ.

Tiếc rằng gà đã lên chuồng, và những con "bằn hăn bò ho" quất vào mặt rát như mưa. Xem ra phượt cần nhiều thời gian hơn vậy.

Tất niên

 Hôm qua đội tất niên. Lão trực.

Nếu không trực, liệu lão có quậy tưng như các đồng nghiệp hay không? Ăn nhậu hát hò? Thấy chan chán thế nào. Đồ cúng để lại cho ca trực bỗng thành quá nhiều ...

Bộ sạc ắc-quy cho MPĐ2 tại Str2 lại hỏng. Bắt đầu bằng báo động điện áp ắc-quy thấp. Đèn báo nguồn AC vào không sáng. Đo kiểm tra thì điện vào đến sau cầu diode nắn OK, 312Vdc. Không hiểu cái đèn kia báo điện áp chỗ nào? Thay hú hoạ con TOP261 (chủ nghĩa kinh nghiệm?).

Có kết quả. Đèn báo nguồn AC vào sáng, có điện áp ra không tải những gần 22Vdc (?). Nhưng vẫn không sạc được. Cắm ắc-quy vào thì vẫn 12,5Vdc. Đèn lỗi vẫn báo y như cũ.

Bộ nguồn kiểu này đã hỏng khá nhiều lần. Thậm chí bộ cho MPĐ1 đã hỏng hẳn không sửa được. Mặc dù khá xịn (một cách không cần thiết?). Song đây là lần đầu tiên hỏng trúng ca lão.

Phát hiện ra 2 điều. Một là lắp đặt không có cầu chì bảo vệ như tài liệu khuyến cáo. Hai là, khá quan trọng, nó hỏng ngay sau khi lão chạy thử máy không tải định kỳ tuần. Những bộ nguồn như thế này thường được lắp đặt thêm, ngoài cấu hình cơ bản của nhà sản xuất MPĐ. Dynamo MPĐ cho ra mức điện áp sạc cao hơn, nhưng không có diode chống ngược ở đầu ra.

Việc sửa chữa khá lem nhem. Cứ như chỉ là cơ hội cho các đồng nghiệp trẻ thực hành. Linh kiện thay thế thì trôi nổi và ... thay kiểu hú hoạ cầu may (của đáng tội cũng có chút kinh nghiệm). Lão đề xuất thay bộ nguồn khác, như đã phải làm với MPĐ1. Không cần quá xịn sò, chỉ cần ... trâu bò. Và đề xuất luôn, lắp thêm cầu chì bảo vệ ở đầu vào, cùng diode chống ngược ở đầu ra.

Thực ra vẫn là hệ quả của dự án không bài bản (nên thiết kế, lắp đặt không bao giờ chuẩn). Và tinh thần khai thác cũng khác xưa ...


Sáng nay thấy có tàu bay cất cánh sớm từ DAN. Ngày xưa hiếm có vì các hãng thường không nghỉ qua đêm ở DAN.

Năm cũ qua năm mới đến, người ta say sưa nói về những vận hội mới. Nhưng cố hay vô tình quên đi những tồn tại cứ đồng hành năm lại năm. Thậm chí ngày lại ngày mỗi tệ hơn ...


Hôm nay xuống ca sẽ về Qt luôn. Về cúng tất niên (cho mẹ vui?). Lão vốn Tết nào cũng thờ ơ, mà cúng kính càng chẳng màng. Chỉ là tuỳ lịch trực về nhà chút, chẳng gì cũng Tết. Trước sau gì cũng được. Năm nay lịch trực Tết lắt nhắt, may ca trực cuối năm đến sớm nên tranh thủ về tất niên vậy.

Định nhân tiện chạy xe máy để "phượt" đường 49B/C. Hy vọng thời tiết đẹp, chỉ hơi ngại hôm vào có thể gặp mưa. Mà thôi kệ ...


Lại còn phải "vận chuyển" quà. Rất trái nguyên tắc của lão. Hình như càng già lão càng dễ thoả hiệp hơn? Hay càng tuyệt vọng buông xuôi thì đúng hơn ...

Quen với cuộc sống bất đắc chí rồi ư ...




Gấu túi

 Mới chỉ định tìm vị trí cho chữ A ...





Thứ Sáu, 13 tháng 1, 2023

Con người

 2f2f. Không phải chỉ 1 nửa, mà là cả nhân loại :-)




Thứ Năm, 12 tháng 1, 2023

Nhảy qua

 Khá nhiều lựa chọn cho LEAxx ... và gặp may ở cú thử thứ 3 :-)




Thứ Tư, 11 tháng 1, 2023

Sedan

  Chữ sedan có lẽ xuất phát từ từ chỉ loại kiệu kín ngày xưa. (Có thể lạ lẫm ở vn vì các cụ ta xưa ... ngồi võng.).

Những chiếc ô-tô đầu tiên hình như toàn loại mui trần? Cho đến khi những chiếc sedan xuất hiện. Sedan tạo thành một khối kín, cơ bản chia làm 3 khoang, khoang máy, khoang dành cho người và khoang chứa hành lý.

Sự phát triển của nhân loại hầu như xa lạ với dân vn. Nơi chủ yếu thụ hưởng, tiêu thụ và ... chậm tiến. Bảo sao tV không nghèo nàn trong việc cố gắng mô tả các khái niệm của nhân loại?




Thứ Ba, 10 tháng 1, 2023

Bụi bẩn

 Kiểu tìm nguyên âm trước, loại A, E rồi O, U, mới định thử I và Y thì xong cmn luôn hehe.




Thứ Hai, 9 tháng 1, 2023

Chủ Nhật, 8 tháng 1, 2023

Thứ Bảy, 7 tháng 1, 2023

Thứ Năm, 5 tháng 1, 2023

Bóng mượt

 sleek

 sleep

 sleet

Lại ... cái đúng được lựa chọn sau cùng :-)