Thứ Tư, 29 tháng 7, 2015

...

Fb nhắc, đúng ngày này năm ngoái ...




Uh, năm ngoái đúng ngày này. Lúc ấy những đám mây trắng ngả dần sang đen đang hối hả kéo tới. Chỉ cần giơ tay ra vợt khẽ là nắm được mỏng manh lành lạnh trong lòng bàn tay. Trước khi những đen đặc bao phủ, còn kịp tiếc nuối nhìn ra xa vài lung linh hoa nắng trên mặt biển đang xanh chuyển sang xám.

Ngày này năm nay trời chỉ giản đơn ảm đạm, mát lạnh gió cùng lắc rắc mưa. Mặt đường mặt sân chưa kịp ướt lại khô lại ướt.


Sáng qua hắn thức dậy người mỏi nhừ cứ như cả đêm bị trói. Mặc dù cơn mơ lễnh đễnh không có dấu vết bạo lực. Nằm nghe mưa lắc rắc, hạt không đủ nặng nhưng cũng đủ buồn. Quạt tắt đột ngột lúc 5h35. Cúp điện.

Giá như hạt mưa to hơn chút nữa, không khí không oi nồng mà lạnh hơn chút nữa, thì hắn sẽ làm biếng mà chẳng thèm chui ra khỏi chăn. Nhưng điện thì không có, nhớ ra lời hẹn đến trường, nơi chẳng hề có công việc gì chờ đợi.

Chậm chạp uể oải rời khỏi nhà, đến trường sáng choang mà như chùa Bà Đanh. Bèn tặc lưỡi ra ngoài kiếm gì ăn sáng. Không muốn vào mấy tiệm bánh ngay mặt đường, hắn bất chấp trời mưa không ô dù mũ nón tiếp tục men lề đường cuốc bộ xa hơn. Cho đến khi nhìn thấy một tấm biển "Bún Bò Giò Nạm" lấp ló đầu một con hẻm nhỏ.

Hoá ra không phải hẻm mà là một cái sân hẹp và sâu của một ngôi nhà nhỏ thụt vào trong. Một tấm bạt phủ ngang che mấy cái bàn nhựa, vừa đủ chắn mưa. Bà chủ nói giọng Huế, song tô bún không có vẻ Huế. Những sợi bún nhỏ li ti và không nặng mùi ruốc.

Khách chỉ có một người đàn ông trung niên và một cậu bé. Đến khi nghe giục ăn nhanh còn đi học mới biết cậu bé là cháu ngoại bà chủ quán. Ông khách trêu chọc, rằng không học thì thôi, bà chủ không cười, "bác tổ trưởng nghe!". Bác tổ trưởng hỏi, nghe nói anh em thằng nhỏ học giỏi lắm mà? Dạ, học giỏi, mà ăn không giỏi, phải ăn giỏi nữa mới được ...



Mấy hôm nay cứ nghe nói tới lui chuyện ăn cắp của người Việt. Rảnh rỗi nghĩ, rốt cuộc ngoài những tự sướng tự xưng, dân tộc này thực sự như thế nào?

Thứ Tư, 15 tháng 7, 2015

Nhầm

Sáng nay nhận được một cuộc điện thoại nhầm.

Vì nhầm nên mới gọi cho hắn. Nhờ nhầm nên lâu ngày mới trao đổi dăm câu.

Và qua đó biết một vài thông tin buồn, về những người bạn đã thay đổi.



Kết bạn cũng có nhầm ...

Thứ Hai, 13 tháng 7, 2015

Buồn

Càng ngày xã hội càng nhiều chuyện buồn.

Càng buồn hơn nữa, là lâu lâu có những ý kiến nói thẳng thực trạng đi xuống của đất nước, thì liền bị nhiều người "ném đá". Thực sự ném đá, với những lời lẽ tục tằn, quy kết, kiểu "phản động", "đi chỗ khác mà ở", ...


Nếu muốn chứng minh ngược lại, thì rất cần những hành động tốt, hoặc ít ra cũng những lời nói có tình có lý.

Bênh vực đất nước, mà như những người kia, chẳng hoá là sự chứng minh hùng hồn nhất cho điều mà chính họ đang ra sức phủ nhận sao.



Cứ bảo, một vài kẻ xấu, nhưng, dường như không phải vậy.

Người tốt, mới thực sự ít ỏi.




Số đông đã lựa chọn như vậy, số ít người nông dân biết phải làm sao?

Thứ Năm, 9 tháng 7, 2015

Sự học

Sự học ngày nay chán lắm rồi
10 người đi học 9 thằng chơi
(Sorry Cụ Tú)


Nói chuyện với 1 sinh viên mới tốt nghiệp RMIT.

Hỏi về trường, dạy 100% in English, giảng viên thạc sĩ trở lên. Ngành kỹ thuật chắc sắp giải tán vì quá ít người đăng ký, chủ yếu sinh viên bách khoa được Intel tài trợ sang đó học.

Tân cử nhân (or kỹ sư?) tâm đắc chuyện thi cử: ngồi cách xa nhau, nhiều giám thị, không gian lận được. Đồ án được thuê kiểm tra bởi 1 công ty nổi tiếng (Turnitin?), chỉ cần trùng 7 chữ trong 1 câu là bị kết luận copied. Nói chung là không học thì không tốt nghiệp được.



Chưa nói đến bộ mặt giáo dục của nước nhà, giấc mơ giáo dục của dân tộc xem chừng cũng chỉ đến thế ...

Thứ Tư, 8 tháng 7, 2015

Thứ Ba, 7 tháng 7, 2015

Nướng bánh trong đêm

Đoạn cuối giấc mơ mê mệt, hỗn độn tối qua, hắn thấy mình cùng bạn bè (không rõ mặt) ở một đường phố hình như cổ lắm, mà chắc có vẻ Âu hơn là Á. Trước khi kịp nhận dạng một điều gì thì bạn bè bỗng đi đâu hết, còn phố thì cứ mờ đi, tối mịt lại trong mùi bánh nướng bốc lên nồng nặc.

Rồi hắn cũng nhận ra mình đang ngủ ở nhà, định hướng được đâu giường đâu cửa. Nhưng mùi bánh nướng thì vẫn còn đó, rất nặng.

Hắn thoáng nghĩ về hàng xóm chung quanh, nhưng xưa nay chỉ có tiếng cãi nhau trong đêm chứ làm gì đã có bao giờ nghe mùi bánh. Vả lại, tuy không bấm điện thoại di động xem giờ, nhưng lúc ấy hẳn cũng đã khá khuya.

Bèn chịu khó mò dậy đi ra phía cửa và cửa sổ. Rõ ràng mùi đó không phải từ phía ngoài vào. Nghĩ ngay đến đồ điện trong nhà, chỉ có 02 đồng chí thuộc diện nghi vấn: quạt điện và tủ lạnh. Lạ là không thể đánh hơi chính xác, có lẽ tại nặng mùi quá. Quyết định tắt quạt, rút phích điện khỏi ổ cắm luôn cho chắc, bật một cái quạt khác và ... đi ngủ tiếp.


Từ đó đến sáng không hề thấy được ăn miếng bánh nào, hehe. Mà chả hiểu tại sao lại cứ nghĩ đó là mùi bánh nướng nhỉ, xưa nay có hiểu biết gì về các loại bánh đâu?!



PS1: Từ đầu mùa nắng nóng, cái quạt cũ hắn chỉ dùng số 2, tối qua nhờ cơn mưa ban chiều hơi mát nên hắn bật số nhẹ hơn, thế là sinh chuyện.

PS2: Hôm nay đi làm bỗng nhiên được ăn bánh, bánh kem sinh nhật do cu P. mang tới. Cứ tò mò vặn: sinh nhật thiệt không đó, sao không thấy Fb nói gì, hihihi ...

Thứ Sáu, 3 tháng 7, 2015

Văn

Văn tức thị người.
(Không nhớ ai nói, hihi).

Lại cũng nói, rằng chân lý thì có giá trị vĩnh viễn.

Cứ như câu trên ("văn = người", hehe), e rằng chân lý có hơi mờ dần theo thời gian (?!).

Hoặc giả, có những cái không được chân? (!).


Ấy là cảm giác khi đọc những áng văn "bựa". Khá vui. Và tính chiến đấu sâu sắc.

Phải nói thêm rằng, không có ý phân biệt hay kỳ thị vùng miền, nhưng những văn ấy phần nhiều phù hợp bắc kỳ, với trung nam kỳ hơi bị chống chỉ định. Đặc biệt các bậc phụ huynh e bị sốc (sốc thật, chứ không phải chuyện giá giảm ở các cửa hàng thời nay, hihi).

Nói chuyện phụ huynh, bởi văn bựa phần nhiều kể chuyện "bựa", của lớp trẻ đương thời. Thời của phụ huynh họ, văn viết xong bao giờ cũng phải có kết luận, rút ra bài học, thường là nâng cao quan điểm giai cấp.

So với văn bây giờ, quan điểm đã rõ ngay từ dòng đầu tiên. Tất nhiên, bựa, nhảm phải có nhiều phần bịa. Nhưng quan điểm thì rõ ràng, và sâu sắc.


Nói vậy, khác nào bảo xã hội "bựa"?

À, về điều này văn kia không sánh nổi nền báo chí hùng hậu ...

Thứ Tư, 1 tháng 7, 2015

Update

Vậy là đã bước sang ngày đầu tiên của nửa cuối năm 2015. Nóng. Tối tắm cứ như tắm nước sôi.


Nâng cấp OSX lên 10.10.4 và iOS lên 8.4.

Tình cờ liếc thấy nói OSX 10.10.4 khắc phục lỗi gửi mail. Chả là chẳng để ý tự bao giờ, chương trình Mail không gửi đi được, trong khi vẫn nhận bình thường. Cứ nghĩ có lỗi gì đó với outgoing server của VNN. Thực ra vẫn gửi được với Thunderbird nên không lấy làm quan trọng lắm. Nay nâng cấp xong thì gửi cái rẹt.

Chỉ hơi thắc mắc, sao có cái lỗi nhỏ xíu vậy mà mãi Apple mới chịu khắc phục (?!). Không lẽ ai cũng như hắn, chẳng chịu report, hehe.


Bỗng nhiên nhớ chuyện dân tộc kia ít đóng góp cho nhân loại ...