Thứ Hai, 31 tháng 1, 2022

Lãn

 Sếp cũ (đã nghỉ hưu) về quê ăn Tết, xin đâu được một chữ lãn giản thể , lấy làm đắc ý.


Lãn, từ điển Thiều Chửu minh hoạ bằng một câu của Nguyễn Du:

中旬老態逢人懶

Trung tuần lão thái phùng nhân lãn

(Tuổi) trung tuần đã thấy già, lười giao tiếp.



Xem ra, một chữ lãn này, từ thời cụ Nguyễn Du, qua thời cụ Thiều Chửu, đến thời nay, vẫn thế!


Vẫn tiểu nhân đắc chí, quân tử vừa lão vừa lãn ...





Thứ Bảy, 29 tháng 1, 2022

Aus open

 Lão đã mong Collins thắng, nhưng điều đó đã không xảy ra.

Thực ra, cho đến trước trận đấu này, lão không hề biết đến cô. Thành tích không quá nổi bật, và do cô đến với quần vợt quá trễ chứ cô còn nhiều tuổi hơn đối thủ.

Đối thủ của Collins là chủ nhà, và còn là số 1 thế giới. Số 1 trong nhiều tuần, nhưng lão không hề biết về chiến thắng nào nổi bật của cô. Thậm chí, ngay tại quê nhà, đây là lần đầu tiên cô lọt vào chung kết.

Dù sao, cuối cùng thì nước Úc đã chiến thắng, khi giữ lại được cúp vô địch lần đầu tiên sau 44 năm (lần đầu tiên vào chung kết sau 42 năm).





Cướp

 Chuyện "ngạo nghễ" giải cứu đồng bào qua cơn bão dịch, tưởng chỉ cần nhìn vào cái giá "đồng bào" phải trả ("giá" theo đúng nghĩa đen không hề bóng bẩy) là rõ?

Nhưng sự đời, thấy rõ lúc đó thì là lũ "giãy chết" mẹ nó rồi, không phải xứ thiên đường.

Cứ phải đem trứng ra treo đầu đẳng, đồng thời để bôi trơn cỗ máy vận hành, thế mới là.  ("Đồng bào" vẫn bị kẹt lại vô số, còn giới lắm tiền thì qua lại cơn dịch như đi chợ.)

Rồi sau trứng muốn đập thời vỡ mà muốn cất thời còn. "Đồng bào" chẳng ai được trả lại xu nào.


"Lũ trẻ" lớn lên, bỏ tiền tấn để chui vào cỗ máy ấy, rồi "cá kiếm" cho lại vốn. Hên thì lãi, xui thì lỗ. Hồn nhiên, còn dạy dỗ người khác. Khôn thì cứ cướp được là chôn sâu giấu kỹ, kiểu phim Mỹ, ở tù mấy năm như lội qua vườn dâu. Dại thì bị thằng khác cướp lại, mất.

Chỉ cỗ máy chết chóc kỳ diệu là ăn như thùng không đáy, như thúng lủng khu, lấy dòng tiền làm chất bôi trơn mọi khúc khuỷu tối tăm phức tạp. Thế mới tài.



Lão già lười nơi núi kia còn cười lớn, ấy "giải cứu" chỉ là một trong hàng ức hàng vạn "công việc" thường ngày ở xứ huyện mà thôi.

Thứ Năm, 27 tháng 1, 2022

25 Tết

 



Bản lĩnh?

 Báo chí giật tít "Truy lùng" gia đình đông con gái nhất: Những "bố vợ"bản lĩnh!

Đúng là phóng viên, biên tập đầu đất! Bản lĩnh mà sinh hơn 10 con gái?


Thứ Hai, 24 tháng 1, 2022

Bên thứ 3

 Không bàn về quan điểm, "lực lượng thứ 3" luôn gặp một trớ trêu, họ chống chiến tranh nhưng lại sinh sống ở một trong 2 bên của cuộc chiến, và vì vậy, trông như họ ủng hộ phía bên kia.

Đối lập là đối lập, khi bên của họ vẫn còn tồn tại. Không còn, khi bên của họ bị bên kia xoá sổ. Đặc biệt, họ không để ý, bên của họ chấp nhận đối lập (nên họ mới có thể tồn tại). Bên kia thì không, họ nhận ra muộn, sau khi góp phần kết thúc cuộc chiến.


Một điều khác, nếu mượn Phật giáo, không nên là bên thứ 3. Nếu thực theo Phật giáo, họ sẽ hiểu, Phật giáo chỉ có thể là bên thứ 0. Không. Không bên thứ 1, không bên thứ 2.




Chủ Nhật, 23 tháng 1, 2022

Kim quan

 Tục của ngV, người chết đem chôn. Gặp khi chết đường chết chợ thì không nói, xưa người nghèo bọc vào tấm chiếu cũ vùi sâu ba tấc đất cũng xong. Còn như bình thường thì có cái hòm gỗ, người chết được đưa vào hòm rồi đem chôn. Nói chữ là nhập quan, nhập là vào, quan là hòm.

Hòm bằng gỗ, chôn lâu ngày sẽ hoai mục về với đất, cũng như thân xác con người. Hòm phải kín để tránh mùi hôi thối bốc ra ngoài, nhưng không dùng đinh, kính, ... vì những thứ đó lâu / không mục sẽ đè lên thi thể, quan niệm rằng như thế là không tốt.

Nay nghe có lễ nhập kim quan, nhẽ cái hòm bằng vàng? Vàng thì chôn làm sao? Không hoai mục, lại kích thích lòng tham, những kẻ vô lương tâm có thể tìm cách đào trộm.

Người ta nói lên cõi này cõi nọ chỉ có linh hồn, còn thể xác bất quá là cái túi da chứa nước với thịt, thối rữa càng nhanh linh hồn càng mau siêu thoát, không biết có đúng không?


Thứ Sáu, 21 tháng 1, 2022

Dịch bệnh trong mắt ai

 Nhiều người nói, vụ test kit đang bộc lộ ra ... vân vân và vân vân ...

Lại không ít người cho rằng dịch bệnh làm bộc lộ sự yếu kém của hệ thống nhà nước ...


Lão nghĩ khác.

Với sự yếu kém của nhà nước (có người biết có người không, có người thừa nhận có người không), dịch và chống dịch như đã và đang xảy ra ... là điều tất nhiên. Tiếc rằng, thiệt hại tột cùng (là cái chết hàng loạt, là sự khốn cùng không lối thoát) ... lại ở phía người dân, không ở phía nhà nước.

Hơn thế, một phần không nhỏ của chính cái nhà nước ấy còn vận dụng thành công "dịch bệnh và / là cơ hội của chúng ta". Bộ thì lo nhập "hàng Tàu", bộ thì lo rút tiền "nghiên cứu" để hợp thức hoá, bộ thì lo "lưu thông phân phối", rồi thì từ khuyến cáo đến răn đe, bắt buộc, thằng dân cứ thế mà ngửa mũi, mà chìa tay để rồi vẫn bị bắt nhốt, vẫn chết trong cô độc. Càng vì thế càng nhiễm nhiều hơn, càng chết nhiều hơn, càng đem lại lợi nhuận nhiều hơn cho những tập đoàn đen tập đoàn đỏ.


Viết ra như một lời tổng kết cho 2 năm qua, thế giới ngày càng bị lũng đoạn nặng bởi lũ chính trị gia, cấu kết với các big pharm, big tech, với truyền thông bẩn toàn tập ...

Thế giới tương lai sẽ như "ma giáo", bị khống chế bởi tiêm "tam thi não thần đan". Người người sẽ giống như những cỗ máy được đóng dấu "QR" lên mặt, ngày ngày đi qua và chỉ được đi qua những hàng rào cổng quét, lịch sử di chuyển được ghi lại không sót một bước chân ...



Nhớ ngày đầu nghe tin về bệnh cúm Tàu ở Vũ hán, lão cũng nhiều phần hoảng sợ. Có đồng nghiệp trẻ bị sốt nhẹ cứ lo bị cách ly, lão còn giận, bảo sao em không lo cho sức khoẻ của mình và của mọi người chung quanh?

Sau 2 năm bể dâu, chợt nhận ra bản năng của con người vẫn đúng. Không dịch bệnh nào đáng sợ bằng chính đồng loại của mình ...




Thứ Tư, 19 tháng 1, 2022

Chương Dân

 Có lòng hâm mộ cụ Chương Dân nên có ý tìm kiếm cuốn Chương Dân thi thoại (Nam âm thi thoại) đã lâu mà không gặp. Thôi thì gặp được đoạn nào hay đoạn đó.


    Chức Thừa phái bây giờ mới có làm việc quan. Còn ngày xưa, Thừa phái cũng như Hành tẩu, Hậu bổ, người nào ưa hoạt động mà lại ở cái địa vị ấy thì thôi, sự bực mình không còn phải nói nữa. 

Ở Bắc Kỳ, có nhiều người truyền tụng bài ca lục bát của một ông Thừa phái huyện Hoàng Nông mà không biết họ tên. Bài hay lắm, toàn bài vận dụng một chữ "thừa" để tỏ ra cái vị trí của mình là không ăn thua vào đâu cả:

Ông là Thừa phái Hoàng Nông,

Ông ngồi ông nghĩ mình ông thật "thừa".

Thế gian người đã đủ vừa,


Cớ chi giời lại lọc lừa ra ông?

Mắt thừa ông chẳng buồn trông,

Thấy gái má hồng ông liếc ông chơi.

Tai thừa ông chẳng nghe ai,

Thấy chuyện nực cười, ông ghé thoảng qua. 

Miệng thừa ông chẳng nói ra,

Thấy chuyện mặn mà, ông nói đủ nghe. 


Tay thừa ông chẳng muốn phê,

Thấy dấu đỏ loè, ông vẽ mực đen.

Chân thừa ông chẳng muốn chen,

Thấy bước đường liền, ông bước ông đi. 

Bụng thừa ông chẳng muốn suy,

Ông cứ gan lỳ mà việc cũng xong. 

Hỏi còn thừa cái gì không?

Còn thừa một cái dấu trong đũng quần. 


Những ai lịch sự thanh tân,

Hỏi rằng có thiếu, muốn mần, ông cho.

Ngán cho cái bọn nhà nho,

Mất tiền mất bạc mà lo ông thừa!

 

Huyện Hoàng Nông, ở Bắc Kỳ hình như không nghe có cái tên huyện ấy. Người đọc cho tôi nghe là một người ở miệt Quần Phương, Hành Thiện, có lẽ là "Hoàng Long" mà đọc ra Hoàng Nông chăng. Hoàng Long là một huyện gần thành phố Hà Nội.

C. D.

Nguồn:

Sông Hương, Huế, s. 2 (8 Août 1936), tr. 10.


XYZ

 Rảnh ngồi nhìn cái bảng chia các thế hệ nhân chủng học, vốn không dành cho dân xứ lúa nước nhưng ngày nay tv đài báo đều nói như đúng rồi. Mà thấy cũng đung đúng thật, nhất là càng về cuối. Không lạ, "truyền thống" vn là lai căng mà.

Theo đó lão rơi vào khoảng thế hệ X đời gần đầu. Xưa nay "chơi" được với trẻ nhất chính là cùng thế hệ, đời chót.

Các đồng nghiệp trẻ hiện nay ở công ty hầu hết thuộc thế hệ Y, chẳng trách cứ thấy xa cách. Trong công việc lẫn trong ăn nhậu.

Còn con cháu đúng nghĩa thì thuộc thế hệ Z. Xa lắc xa lơ.




Sa lầy?

 Đọc những gì Trần Dần viết từ những ngày đầu hình thành nền móng cnxh ở miền bắc vn, thấy rõ ông rất khác những người chung quanh ông.

Điều khiến lão thắc mắc là, tại sao ông không bỏ cái xã hội ấy mà đi?

Vì ông tin vào lý tưởng "chung" với những kẻ khác biệt kia? Vì ông tin có thể thuyết phục họ?

Lão ngờ rằng ông thiếu thông tin về những nơi khác, những nơi dù ít dù nhiều vẫn tự do hơn.

Cảm giác như một con người mạnh mẽ đã sa vào một đầm lầy đặc quánh vậy.



4/10
Xem phim 
Chúc Anh Đài.
Ki
ểthéâtre filmé.
Tôi mu
ốn bênh vực những người yêu nhau. Lương Sn Bá tương tư mà chết. Tôi không nói khen hay chê Lương Sn Bá. Nhng mà tôi nói rằng tôi rất có thể đồng ý với những người nào đó chết vì tình yêu, miễn là trong cái chết người đó đã suy nghĩ ra sao. [...] Làm sao người ta công nhận một người chết vì nhiệm vụ chính trị chẳng hn mà li không thể công nhận một người chết vì nhiệm vụ tình yêu?
L
ương Sn Bá và Chúc Anh Đài chết mà không phi là tiêu cực. Cái chết đó đánh vào tư tưởng hệ ca chế độ áp bức. Đó là một cái chết không những cứu riêng Anh Đài và Sn Bá, mà còn cứu rất nhiều cặp tình nhân, và cứu cái tự do luyến ái ca chúng ta. Vì vậy, tôi muốđoạn sau ca câu chuyện, phải để cho Chúc Anh Đài đập đầu vào mộ, vỡ đầu mà chết, hồn em hoá bướm, máu còn rây trên mình trên cánh. Tôi muốn điệu múa của đôi bướm kết cphim không những tả tình ái thành tựu ca hai người, mà còn phi tả sự uấức còn lại, điệu múa đó cũng còn đánh dấu vào những xã hội và những con người cưỡng ép người ta... [...]




Tonga

 


Đông tàn?

 Bạn vẫn thường post lên Fb những bức hình tự chụp phong cảnh chung quanh, kèm theo những câu trích dẫn hay thỉnh thoảng là "thơ" do chính bạn làm. Hình không hẳn đẹp, lời không hẳn hay, nhưng lão vẫn thường "like" ủng hộ sự nhẹ nhàng, bình yên trong tâm hồn bạn.

Sáng nay lão không like. Không hẳn vì bức hình xấu, vốn định minh hoạ cho ý "đông tàn", biết được ý này nhờ 2 câu thơ kèm theo. Hai câu thơ cũng không hẳn dở, chỉ là thuộc loại có "thép" hơn có tình, và do một người đã dành cả đời làm chính trị gia nói ra.

Điều gây nên cảm giác khó chịu nhất chính là cách bạn gọi chính trị gia nọ, vốn có rất rất nhiều danh xưng. Thực ra, nó vẫn thể hiện sự nhẹ nhàng trong tâm hồn bạn, nhưng tạo nên một sự không nhẹ nhàng chút nào trong suy nghĩ của lão.

Nhẹ nhàng, đôi khi có phải là sự thờ ơ nấp dưới vẻ ngây thơ?




Thứ Ba, 18 tháng 1, 2022

Hà nội

 Đọc mấy dòng Trần Dần viết về Hà nội. Viết từ lâu lắm rồi, đâu đó khoảng năm 1954.


Hôm nay tôi muốn viết gì về Hà Nội?

Tôi biết một số người Hà Nội.

Đây là anh Nguyễn Đình Thi. Anh ta đã làm ra bài hát Người Hà Nội. Anh ta lắm tài, nói hay, trẻ và thông minh, - lắm tài nhng cái chính ca anh là th. Chín nm nay anh đã làm những việc: đại biểu quốc hội, biên tập báo Văn nghệy viên Tiểu ban Văn nghệ Đảng, chính trị viên phó tiểu đoàn 54 trong mấy chiến dịch Trung Lào, Điện Biên, - và tiểu thuyết gia, - và nhạc sĩ, và thi sĩ vân vân ... Anh có nhiều khó khăn đau xót, vợ ốm con đói, nhưng không thấy anh nói chuyệấy mấy khi. Anh ta người lúc nào cũng như một cn giông. Anh làm việc thì gớm lắm, ai cũng phục năng suất ca anh, thức đêm thức hôm, bỏ giấc ngủ tra v.v ... Anh là một người Hà Nội.

Anh Văn Cao này: Cũng rất lắm tài ... nào v, nào th, nào nhạc ... Anh ta đã làm ra bài hát mà dân ta chọn làm Quốc ca ... Người ta nhớ nhiều như bài Sông Lô anh làm sau chiến thắng Việt Bắc. Anh cũng có nhiều khó khăn: vợ yếu, mnh khnh, thiếu sữa cho con. Con anh lớn lên mà sống được, không phi vì sữa với cm, mà chắc vì nó là người Việt Nam thôi. Anh VCao đó cũng là một người Hà Nội.

...


 Tự nhiên nghĩ, nếu hôm nay, nói về Hà nội, thì biết nói gì?

Biết người Hà nội nào?

Có mấy người bạn sinh sống ở Hà nội (chứ chưa hẳn đã là người Hà nội), thì từ lâu không chuyện trò gì.

Cũng phải xin lỗi mấy người bạn này, vì thường vẫn gọi bọn quan lại mất nết, bọn trọc phú mất dạy, ... nói giọng bắc, là "bọn Hà nội" ...




Thứ Sáu, 14 tháng 1, 2022

Ngu

Life is hard. It's harder when you're stupid.

Nguyễn Thế Hoàng Linh dịch:

Cuộc đời luôn khó bạn ơi
Muốn thêm độ khó xin mời bạn ngu.


Sent from my iPhone

Thứ Ba, 11 tháng 1, 2022

Tởm

 Thủ Thiêm đấu giá cao đến độ "sốc". Nay bẻ cọc. Có mùi.

FLC bán "chui". Nghi vấn.

2 công ty (nói đến phía trên) ký thoả thuận hợp tác chưa lâu (chưa ráo mực?). ???


Nói kiểu "giang hồ", tởm thật!

Đáng nói là, "tâm thư" bẻ cọc nghe quá lợm.

Tệ

 Chưa bao giờ thích Nole. Và có cảm giác chan chán với cuộc chiến của anh, để tham gia giải này giải nọ, kiểu như cố đấm ăn xôi.

Mặc dù, ở phe anh trong cuộc chiến mang danh vaccine. Chỉ khác là đã buông tay đầu hàng ngay từ đầu.


Loài người, có lẽ không có nhiều cá thể dám sống "độc", như nhiều loài khác. Luôn túm tụm thành bầy đàn, nhưng chẳng có mấy bầy đàn dứt được các cơn sóng ngầm. Đáng tiếc nhất, "trọng tài" được chọn luôn có tên "quyền lực".

Người ta đang e dè nói về tác dụng gây vô sinh của thuốc chữa cúm Tàu. Người ta còn chưa nói gì về tác động lên mức tế bào của những thứ đang được gọi là vax.

Đến lúc nào đó, cuộc chiến tranh giành trong nội bộ loài người, bất kể vì lòng tham hay vì sợ hãi, sẽ có "bộ mặt" khác. Giữa các "truyền nhân" cứng đầu của Nole, mang bộ mặt "người" hơn, và phe quyền lực, nhưng trông giống những quả cầu gai hơn ...




Thứ Hai, 10 tháng 1, 2022

Lẫn

 Đồng chí chủ tịch, hẳn lẫn lộn gì đây?

Nền văn học của chúng ta, có rất nhiều "tính", sao có thể uốn mình mong nhận giải thưởng gì đó của bè lũ giãy chết được!




Thứ Bảy, 8 tháng 1, 2022

Câu hỏi hay

 Thành công của con cái là hạnh phúc của cha mẹ

hay?

 Hạnh phúc của con cái là thành công của cha mẹ





Thứ Năm, 6 tháng 1, 2022

Bồng Lai

 Không rõ vũ trụ ở đâu? có bờ (để quay đầu) hay không?

Nên cũng không quan tâm lắm mấy cái tịnh thất hay thiền am gì đó. Càng không quan tâm ba cái show lăng nhăng nhảm nhí.

Song thiển nghĩ, xuất thân nơi nhầy nhụa đội lốt tu hành mà bỗng trở thành trong sáng, truyền cảm qua bàn tay phù thuỷ của show-biz thì liệu có cái gì đó sai sai?

Thứ Hai, 3 tháng 1, 2022

Một bức hình

 


Không biết bạn copy từ đâu, nhưng lão thấy ám ảnh.

Một khuôn mặt thơ ngây, buồn bã sau rào sắt. Những ngón tay bấu víu tuyệt vọng.

Dường như có một chữ X lớn bắt chéo qua miệng. Và đôi mắt, như cố nhìn qua một ô vuông nhỏ.


Bức tranh nửa tối nửa sáng.

Thế giới sẽ chuyển động theo hướng nào? Từ tối ra sáng, hay ngược lại?


Chủ Nhật, 2 tháng 1, 2022

2022

 Không định viết gì cho một năm nữa lại đến.

Vì, cũng như cái "năm mới" ấy, cái gì đến thì nó đến thôi.

Hiển nhiên, cái đang đến là buồn, chán, tuyệt vọng. Thế giới thơ ngây một cách bất lực trước sự dắt mũi của các chính trị gia. Mà còn là các chính trị gia như thế nào? Biden hay Putin, chỉ là những Xi khác!

Cộng vào đó là các "big", kiểu Mark Zuck, Bill Gates, hay ai đó nữa không nổi tiếng bằng, đang núp đằng sau lũ bán thuốc.

Đó là nói về phần "Tây" hơn của thế giới, chứ chưa nói đến phần mông muội, nơi thậm chí không có các chính trị gia, chỉ có những nhà "lãnh đạo". Và những bầy cừu "lớn" chờ được "chỉ đạo".


Dù sao, cũng phải 200 năm nữa mới có một năm ... có nhiều số 2 hơn năm nay. Haha.