Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2015

Rằm

Người gọi Vu lan, kẻ kêu xá tội vong nhân.

Nhà nhà cúng cô hồn, người người cài bông hồng lên áo.


Lão già trên núi nọ ra sân ngửa mặt nhìn trời: trăng tròn.

Thứ Năm, 20 tháng 8, 2015

Thứ Ba, 18 tháng 8, 2015

Một góc Duy Hải

Nơi ấy dòng sông đổ ra biển, tạo nên một góc gấp như để phân biệt bên này bờ sông bên kia bờ biển. Mặc dù, "bờ sông" trông chẳng khác gì "bờ biển" với cát mịn sóng trào và những chú còng chạy đua cùng sóng gió.

Nơi ấy nhìn sang bên kia sông là bến tàu Hội An, gần tưởng như với tới được. Thế mà chỉ khi đi được qua cầu Cửa Đại (chưa kịp khánh thành), hắn mới có dịp đặt chân đến nơi này.

Nơi ấy không biết nước sông và nước biển hoà với nhau như thế nào, đặc biệt vào mùa mưa lũ? Lòng nửa tiếc giá có khu du lịch ở đây, lại nửa mong vẻ hoang sơ ấy cứ mãi là như thế ...








Thứ Năm, 13 tháng 8, 2015

Biết người

Hắn có thói quen làm gì cũng đến sớm một chút, phương châm "thà bị người phụ chứ quyết không phụ người" (nghe quen quen nhưng chắc Tào Mạnh Đức không đồng ý, hihi).


Sáng nay giao ca, hắn đến sớm như thường lệ. Sau mới biết giao ca trễ một chút. Lý do xe cộ phải phục vụ chủ tịch với tổng giám đốc vào thăm làm việc (chắc đi ăn sáng?!).

Tự nhiên biết đến sự hiện diện của các vị ấy, dù không biết, và cũng chẳng quan tâm các vị vào để làm gì.



Bỗng nhớ đến lời người xưa, được đọc ở đâu đấy, rằng, đại ý, ông vua giỏi là ông vua mà dân còn không hề biết đến ông ấy; ông vua được dân biết đến và kính yêu thì cũng chỉ là loại thường; ông vua khiến dân sợ là loại đáng thương; còn ông vua mà để dân khinh ghét thì là hạng không đáng nói đến nữa.

Thứ Sáu, 7 tháng 8, 2015

Tượng

Nhân cộng đồng đang sôi lên chuyện tượng.

Có thắc mắc rằng sao tượng ở đây thì cứ nhất loạt giơ tay lên chào mà người xem chỉ biết đứng ngắm từ xa, tượng ở kia thì cứ như giữa đời thường cho du khách bá vai bá cổ.

Nghĩ, tượng chào chắc lúc nào cũng đợi mọi người trông vào. Một kiểu rốn của vũ trụ. Nếu khách thăm được đón tiếp linh đình thời không dễ biết gia cảnh thực của chủ nhà ra sao, đến thăm mà thấy gia chủ đang làm việc thường ngày ấy mới là thật vậy.


Thông điệp của tượng tưởng không cần nói lại nữa.


Thiền có chuyện nhà cúng tượng Phật lại nhà đốt tượng Phật ...

Phật có câu lời tải ý, hiểu ý rồi còn nhớ lời làm chi ...

Thứ Ba, 4 tháng 8, 2015

Boom Boom Rock



Bức ảnh phía trên do một anh lính Mỹ, Steve Brown, chụp năm 1967. Góc máy dường như không có gì đặc biệt, nhưng lại khiến hắn chú ý bởi 2 lí do. Một là góc view rất quen thuộc, hai là chú thích, rằng hòn đá bên góc trái phía dưới ảnh có tên Boom Boom Rock, một mốc đánh dấu của lính Mỹ thời đó.

Sự quen thuộc khiến hắn không cưỡng lại được ý nghĩ đem so sánh với các bức ảnh cũ của hắn chụp, ít ra cũng xem thử bạn Boom Boom đang nằm nơi nao.

Lục so mới thấy, lâu nay hắn toàn mải đuổi theo những bóng mây đốm nắng, ham chơi cùng gió sớm mưa chiều. Tìm được một bức panorama, hắn cố gắng zoom về cùng kích cỡ và crop đúng vị trí, thành ảnh phía dưới.

Có thể thấy, vị trí chụp của S.B. thấp hơn, và hơi lệch về phía bên trái nơi hắn đang đứng. Như vậy, chắc ông chụp đâu đó trên đoạn đường đi lên, hắn định sẽ để tâm tìm xem có thấy được bạn BB chăng. Dù sao, bức ảnh còn nhiều tuổi hơn chính hắn.



Haizz, lão Thạch lão Thạch, lão tu đã mấy kiếp mà có người đặt tên Tây cho lão hẳn hoi?

Xưa có chuyện hòn đá tu luyện nhiều năm, song chưa cạn hết sân si, nên muốn thử kiếp làm người. Bèn được đầu thai vào nhà họ Giả, sống trong nhung lụa, giữa một đám quần thoa ...


Ta đây ưa chuộng vô danh, vô tướng, cảm thán mà đưa mắt kiếm tìm xem ngươi ẩn nơi đâu, còn nguyên hình hài hay đã bị xẻ thịt tan nát, được cỏ cây vùi lấp hay bị bêu mặt khắc tên ...