Thứ Sáu, 30 tháng 6, 2017

!?

... community organizers, communal-minded hippies, do-it-yourself hobbyists, and homebrew hackers, most of whom were suspicious of centralized authority.

Đọc được nhận xét này có cảm tưởng như hắn đang soi gương vậy (!?!).

Cháu

Họ hàng nhà hắn, trong phạm vi khá gần, trong cùng một năm ấy, sinh ra 5 đứa cháu trai (hắn có thêm 2 đứa gọi bằng bác, 1 đứa gọi chú, 1 đứa gọi cậu và 1 đứa gọi bằng ông).

Năm nay, 5 đứa ấy đều thi đỗ vào lớp 10. 2 đứa ở quê vào được trường "mơ ước". Buồn cười, trước lúc thi cả 2 đứa rất thiếu tự tin, thậm chí không dám đăng ký vào trường đó. Cuối cùng giờ cũng happy ending hihi. 3 đứa ở thành phố thì 1 đứa muốn sang Singapore, 1 đứa vào được chuyên Anh của thành phố và 1 đứa chuẩn bị lên đường sang Canada.


Hắn vẫn cổ vũ cho tị nạn giáo dục. Còn nhiều khó khăn.

Thứ Năm, 29 tháng 6, 2017

Toán học và Tình yêu

Phim mới đưa lên cùng lúc 3 bộ phim. Nghe tên đã na ná giống nhau, đọc nội dung thấy càng giống hơn nữa. Bỗng nghĩ ra, đó là các phiên bản khác nhau của cùng một bộ phim. Phiên bản Hàn, Nhật và Tàu. Quyết định xem bản của Hàn quốc.

Câu chuyện về một anh chàng (thiên tài?) giỏi toán học. Say mê bộ môn chính xác và hoàn hảo đến độ quyết định từ bỏ cuộc sống vì không còn gì đáng lưu tâm nữa.

Đúng thời khắc sinh tử, anh ta nhìn thấy tia sáng le lói cuối đường hầm: tình yêu với một cô gái. Tiếc là tình yêu le lói chỉ ẩn sau những điểm mù của toán học (gần như) hoàn hảo.

Rốt cuộc, anh ta cũng vẫn từ bỏ thế giới, sau khi để lại thêm một tình yêu mong manh đau đớn.


Phim có giết người, có điều tra, ... Nhẽ chỉ là điểm xuyết những điểm mù của thế giới vốn rất logic toán học?

Hậu dự ớn

Lúc trước thường tham gia thực hiện các dự án, mục tiêu duy nhất của hắn là để lại những công trình hoạt động tốt. Nói thì tưởng như là điều đương nhiên, nhưng thực tế không phải vậy. Đa số đồng nghiệp chỉ quan tâm sao cho dự án hoàn thành là được, khai thác sử dụng là việc của người khác. Nền kinh tế XHCN chưa bao giờ đánh giá hiệu quả đến khi hết tuổi thọ công trình.

Cho nên, nói nghe đơn giản mà hoàn toàn không đơn giản. Hắn cương quyết rời dự án cuối cùng, khi thấy cách làm chủ yếu là tuân thủ ý kiến của lãnh đạo hơn là theo khía cạnh chuyên môn.

Sau này hắn chỉ nghe loáng thoáng vài vụ việc, rằng người ta ngang nhiên chỉnh sửa yêu cầu kỹ thuật và chỉ ký duyệt khi cấp dưới chấp nhận đề xuất "đúng ý" (!?).


Hắn không ngạc nhiên khi nhà (trúng) thầu vào lắp đặt một mớ hổ lốn, bởi một đội ngũ cực kỳ kém chuyên môn. (Thực ra là vẫn có bất ngờ về "độ (quá) dốt" của nhà thầu hihi.).

Nhưng, như người ta thường nói, sự khốn nạn dường như không có giới hạn. Trước đây còn hy vọng những thành phần nhập ngoại chắc không đến nỗi nào, vì dù gì cũng độc lập với sự lem nhem trong nước. Nay dần lộ ra, chả hiểu xuất xứ thế nào mà lỗi không giải thích nổi.



Đêm thức khuya đọc và trả lời email mà đau hết các cơ quan đoàn thể. Đêm dài, chỉ mới bắt đầu ...

Thứ Tư, 28 tháng 6, 2017

Lại một cuộc nhậu

Tối qua hắn nhậu. Với đồng nghiệp từ tổng công ty vào công tác.

Thực ra mối quan hệ mang tính bạn bè nhiều hơn. Từ những ngày cùng làm công việc kỹ thuật. Nay thì đã khác.

Những câu chuyện (làm mồi) trên bàn nhậu là các công việc (hầu như đang bế tắc) của tổng công ty. Sau một hồi lắng nghe, hắn hỏi "mục đích làm là để làm gì? không làm có được không?".


Bởi vì hắn thấy bế tắc nằm ở chỗ không thống nhất. Và những cuộc tranh luận dường như không bao giờ có thể kết thúc. Bộc lộ, hoá ra hầu hết bắt nguồn từ ý chí (vô căn cứ) của ... lãnh đạo.

Không có gì đáng ngạc nhiên, khi, đánh giá về các "lãnh đạo" cũng nhiều phần khác biệt ...

Thứ Ba, 27 tháng 6, 2017

Những cuộc chiến

Ngày hôm qua hắn phải chạy qua lại giữa 2 trạm. Một nơi trực và một nơi làm việc với đối tác. Kết quả là mặc dù không đạt được sự đồng ý, đối tác vẫn lén lút thực hiện và gây cho kíp trực một phen sóng gió. Còn may, nếu tối hôm qua xảy ra sự cố nghiêm trọng thì hắn dễ tham dự vào cái phần "thiếu trách nhiệm ..." (chính xác là thiếu cảnh giác, và đối tác sẽ là kẻ phá hoại ...).

Bài học rút ra là, khi bạn có một đối tác xấu thì mọi chuyện có thể xảy ra. Ngày mỗi ngày, càng làm việc càng thấy ... xấu hơn.


Bên ngoài cuộc chiến vất vả của hắn với đối tác, là cuộc chiến gay cấn giữa Nga và Mỹ. Dù cho bên nào đúng bên nào sai thì cũng đã bộc lộ thân phận anh lính đánh thuê mang tên mỹ miều "tư pháp VN". Đánh thuê vì tiền, nhưng lại đánh không ra gì ...


Một cuộc chiến nhì nhằng nữa là giữa phe "kền kền" với phe "mặt sắt". Chiến địa mới nhất là YB. Dù chưa hẳn là có phe nào đúng, đã lộ ra các đòn đánh bẩn, gài bẫy, phản bội, trả thù ...



Trong một diễn biến khác, hy vọng các bạn trẻ xưa nay ít đọc sách nên tò mò một chút mà tìm hiểu vì sao có những cuốn sách bị cấm. Biết đâu lại tìm được lời giải cho những cuộc chiến nhầy nhụa nêu trên ...

Thứ Hai, 26 tháng 6, 2017

Giáo dục

Hôm nay đi làm nghe 2 đồng nghiệp kể chuyện con cái thi tốt nghiệp kiêm đại học mà buồn (và) cười.

Mấy đứa trẻ đều tập trung vào những môn thi đại học, còn những môn kia chỉ cần thoát điểm liệt là được. Nên không thèm học mà đến cả thi cũng không thèm làm bài. Ra khỏi phòng thi sớm hơn thời gian quy định, "làm rứa đủ rồi chớ làm chi cho nhiều ba?" (??!).

Cô giáo cũng nói chuyện, "con anh nói chỉ cần khá chứ chẳng cần giỏi, cô đừng bận tâm!" (!!!). Thầy thì bảo "mấy môn thi trắc nghiệm, chúng nó xổ số khoảng vài câu thế là đúng rồi." (không cần học, đánh đại vài câu thế nào chẳng có câu trúng, vừa đủ tránh điểm liệt) (???!!!).

Có đứa còn nói, thi đại học rớt răng được, không đậu trường ni thì đậu trường khác (!?).



Nền giáo dục xứ thiên đường đã đến thời cực thịnh rồi chăng?

Chủ Nhật, 25 tháng 6, 2017

Memento mori

Có vẻ như Heidegger and a Hippo Walk Through Those Pearly Gates hại não hơn Plato and a Platypus Walk Into a Bar.

Và có vẻ như đó không phải là lỗi của Thomas Cathcart hay Daniel Klein.

Hiển nhiên đó không phải là lỗi của chú hippo hay thành tích của chú platypus.

(Trừ một chút liên đới, ai đặt tên cho chúng ấy nhỉ?). Bạn đoán đúng rồi đấy, nguyên do là ở chỗ ông Heidegger và ông Plato.


Ấy chỉ tại Heidegger luận về ... cái chết. (Hay nói chính xác hơn, ổng triết về sự hiện hữu.).



Có thật, là, chỉ con người mới ý thức được về cái chết, hay không?

Một vị linh mục muốn cảnh báo các giáo dân về sự đột ngột của cái chết. "Sắp tới đây, trong xứ đạo ta có người sẽ từ trần".

Một bà cụ nhỏ bé ngồi hàng đầu phá lên cười.

Linh mục bực mình, "Có gì đáng cười vậy?"

"Con không phải là người của xứ đạo này, thưa cha!".


Nghĩa là, loài vật không hề ý thức được về trạng thái tiếp theo của chúng? Ngay trong lúc đang nhởn nhơ sống, và, cứ thế vui sống, cho đến khi vì một lý do gì đó, không còn sống nữa? Không cần mồ mả, thờ tự?

"Mấy con gà trong tủ lạnh của chị bé quá, không có to hơn à?"

"Không ạ, chúng chết cả rồi!"




Tôi không muốn sống mãi trong trái tim các đồng bào của tôi. Tôi muốn sống mãi trong căn nhà của tôi.

Woody Allen.

Cúp điện

Hôm nay nhà hắn bị cúp điện. Hôm nay hầu hết vùng trung tâm Đà Nẵng bị cúp điện. Từ 4h00 đến 17h00. Điện lực làm gì đó chuẩn bị cho APEC 2017. Chuyện đã trở thành thường ở xứ lúa nước. Người ta sống vì các sự kiện, hơn là vì chính bản thân người dân trả tiền nuôi họ. Và người dân vẫn luôn vui vẻ tự hào về một đất nước với cơ sở hạ tầng xập xệ nhưng trí tuệ siêu việt (!).

Tiến bộ là đã có thông báo rộng rãi từ trước. Sáng đang ngủ ngon thì thức giấc vì quạt dừng. Đúng 4h01. Nhiều người dân khi biết lịch cúp điện đã than thở vì đang giữa mùa nắng nóng.

Cá nhân hắn thấy hôm nay trời dịu hẳn. Đã chuẩn bị sẵn 2 laptop sạc đầy pin, 1 quạt và 1 router từ năng lượng mặt trời. Thêm mấy quyển sách chưa đọc. Chỉ có bếp điện là chịu, nhưng với hắn ăn uống luôn là chuyện thứ yếu.

Chẳng biết ngài Mobifone làm ăn thế nào với mấy trạm phát sóng mà cúp điện cái là 3G cũng biến thành E luôn. Thêm một điểm cộng cho đất nước đáng tự hào.


Nhẽ cũng có thể xách xe chạy ra đường tìm một quán cà phê máy lạnh wifi. Gọi là trốn nóng cục bộ. Mình thì đỡ nóng còn thiên hạ nóng thêm bởi khí thải xe máy, bởi chính mấy cái máy lạnh chuyển nhiệt từ trong nhà ra ngoài đường. Chỉ mấy thằng Tây đui tư bản giãy chết mới suốt ngày lo chuyện khí hậu toàn cầu ...

Thứ Sáu, 23 tháng 6, 2017

Vịt

Mạng đang ồn ào. Chuyện ông tiến sĩ vặt lông vịt, haha.


Con rồng cháu tiên gần đây sản sinh ra mấy loại này đâu có ít mà phải ngạc nhiên?

Hoặc giả, biết đâu, báo chí cắt cúp lời người ta, chuyện thường xứ lúa?

Lại nữa, báo chí cố ý ồn ào, cho qua chuyện ông anh lắm tốt đang thò mũi khoan ngoài kia?

Hẳn đã khoan trúng luôn đường cáp quang, nhân tiện?



Mà, vịt, thời bị vặt lông, còn kêu chi?

Rảnh nhảm

Thực ra là không rảnh. Trái lại, còn bận nữa là đằng khác. Nhưng, ngồi tạo ra mấy cái gông để đeo lên cổ chính mình (trong phong trào văn bản hoá những qui định vốn đã quá rườm rà của ngành), chán quá nói nhảm chơi hihi.

Chả là, đọc thấy câu chuyện về người đàn bà (có tên tuổi cụ thể hẳn hoi), được cho là mẹ của Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm. Chuyện rằng, bà này con nhà gia thế, đặc biệt tinh thông tướng số. Vì vậy, tự biết mình có số sinh ra quý tử. Vấn đề còn lại là, cần tìm cho được đối tác thích hợp (nghĩa là cũng có số tương đương, hehe). Mục tiêu, đồn rằng, khá cao. Sinh ra vua.

Chắc hẳn đàn ông xứ lúa thời ấy (mà nào chỉ thời ấy?!) đụt quá, nên, cuối cùng, muộn chồng, bả cũng phải lấy một ông. Chuyện rằng, họ sinh được con trai sáng láng, nhưng, mâu thuẫn nặng trong nuôi dạy. Trong khi bà vợ chăm chăm dạy con chí làm vua thì ông chồng lại sợ e thế là phạm thượng. Cuối cùng, bà đành bỏ về quê, để cho ông chồng dạy con sau thành Trạng Trình nổi tiếng.

Chuyện cũng kể rằng, sau này bả lấy một ông chồng khác và sinh ra thêm một (về sau cũng thành) "trạng", Trạng Bùng Phùng Khắc Khoan. Điều này thì chưa chắc đã phải, vì theo sách chép lại, hai ông trạng nói trên cách nhau tới 37 tuổi (nhưng biết đâu hehe).



Tất nhiên, chuyện này, hắn, không phải nghe lần đầu tiên. Có điều, ngày xưa, truyền miệng, nhiều mông lung quá (!?!).

Xưa có người còn cho rằng, bà đó cũng sinh ra Mạc Đăng Dung. Dĩ nhiên, với một người đàn ông có số ... sinh ra vua. Và vua thiệt.

Xin bà thứ lỗi (nếu quả thực bà là có thật), hắn còn nghe nhiều chuyện hơi tiếu lâm tý. Rằng không phải bà không tìm được đàn ông có số sinh ra vua. Cũng không phải sinh ra mà dạy chẳng đúng. Mà, quan trọng nữa là phải thụ thai đúng giờ tốt. Nhưng, bà đẹp quá, mấy ông chồng không chờ tới giờ được ... hihi.




Lão già nơi núi kia thủng thẳng bảo, bà này, tinh thông dịch số, chẳng phải sinh ra Trạng Trình là đúng quá rồi sao? Dù cho ông chồng có thế nào, thì ông con cũng danh tiếng để đời rồi vậy.

Ví bằng bà tinh thông lịch sử, thì, cần chi tướng số với cả chồng con. Chỉ cần vô rừng, tìm một dấu chân mà đặt chân mình vào, thì, há chẳng đã thành mẫu nghi thiên hạ rồi ru ...

Thứ Ba, 20 tháng 6, 2017

Blog

Nhờ em có sáng kiến in ra, hắn mới có cơ hội đọc lại những gì mình đã viết, trong vòng trên dưới đã 10 năm.

Tất nhiên, không phải không in ra thì không đọc được, mà cái chính là không có ý định gặm nhấm ...

Nhớ, có bạn từng bảo, mày nên viết một cái gì đó. Hắn cười, tâm chưa tĩnh ...

Nhảy vào làng blog, lúc đó là Yahoo! 360, có vẻ như là nơi giao lưu kết bạn nhiều hơn. Ngay từ lúc 360 chưa trục trặc nhiều, hắn đã gửi một phần sang blogspot, những gì ý định là chỉ viết cho chính mình ...


Đọc lại, bỗng thấy hầu như đã lâu lắm rồi, hắn không hề nói chuyện với bản thân. Nhưng giả có nói, xem ra vẫn chừng ấy chuyện. Những bức xúc 10 năm trước, nay vẫn y nguyên.

Vậy là, blog, với những tưởng làm cái hố của ông thợ cạo, thì hố ấy cũng đã đầy rác lẫn bụi.

Đọc lại, thấy dường như ý nghĩ đã dừng lại từ 10 năm trước. Viết để tu thân. Tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ. Mới bước đầu tiên đã mãi chẳng qua ...


Đọc lại, thấy mọi công việc hắn từng làm đều đã kết thúc trong các ngõ cụt. Rời V, rời cả N. Rời trường, chấm dứt U, ngừng cả công việc với H. Một vài đầu mối mới thì thờ ơ chả hề hứng thú. Hưu.

Cả những công việc mới-cũ, chú N muốn nói chuyện với hắn thì hắn cũng chỉ để ở mức trò chuyện. Trong khi, công việc, đã từng (và vẫn luôn), là niềm vui lớn nhất của hắn. Lớn hơn tất cả những nguồn vui khác ...

Thứ Hai, 19 tháng 6, 2017

Một chuyện không mấy để ý

Không mấy đọc thơ. Không biết nhà thơ này. Càng không biết thơ của ông ta.

Nên, chẳng để ý năm nảo năm nào ổng từng đoạt giải gì đó với một tập thơ nào đó.

Nay, thực sự cũng chẳng mấy quan tâm chuyện tập thơ đó bị thu hồi hay ông đó xin rút giải nọ kia.


Chỉ là, tình cờ thấy nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo dẫn 2 bài trong tập ấy. Mà, hình như chỉ vì 2 bài này (bị xem là có vấn đề), cả tập thơ mới bị đình chỉ (?).

Chả biết đây đã là cả bài hay chưa, hay chỉ là vài câu trích. Nhưng, cứ theo trào lưu "copy & paste để đó không nói gì" hihi:



NHỮNG ĐIỀU ẤY...
Yêu ai thì bịa cho họ lắm điều hay
Ghét ai thì vu cho họ nhiều lầm lỗi
Tôi nhận ra những điều ấy trong sách giáo khoa
Dạy các thế hệ trẻ con về sự trung thực…
LÚC ẤY...
Một học sinh lớp 12 đuổi đâm thầy giáo
Anh chạy theo can và bất ngờ bị đâm thủng ngực
Lúc ấy trên truyền hình đang có cuộc mít tinh
Ca ngợi nền giáo dục của chúng ta vô cùng ưu việt...

Đảo của dân ngụ cư

Hắn đi xem phim Đảo của dân ngu cư là bởi vì cái tên của đạo diễn và nhà biên kịch.

Báo chí cũng đã viết về sự vắng khách của phim. Chẳng lạ, chưa kể phim được bố trí chiếu vào những suất giờ ít người đến rạp nhất. Phim không phải là loại dành cho mọi loại người.


Hắn lại thấy giống như đi cà phê. Hoàn toàn không thích những quán đông đúc. Đôi khi đông đến nỗi che lấp hết những cái đẹp của quán.

Hắn thích đến những quán vắng, những lúc vắng. Trớ trêu là điều đó gây khó cho chủ quán.



Bối cảnh phim bó hẹp trong vài nhân vật. Diễn ra trong một không gian hẹp và tối (quay trong một nhà cổ ở Hội An). Chỉ có những phân cảnh thể hiện ước mơ của nhân vật mới bừng sáng bằng biển xanh cát trắng ...

Quản

Sáng đi ngang tv nghe nói gì đó về chuyện người dùng điện thoại di động phải chụp hình. Cũng nghe than phiền rằng những Uber với Grab sử dụng công nghệ khiến việc quản lý gặp nhiều khó khăn.


Lão phì cười. Khó khăn, cũng dễ hiểu. Tại chúng mày dốt. Đã thế còn tham, cái c*t gì cũng đòi quản.

Chủ Nhật, 18 tháng 6, 2017

Nói chuyện ngôn ngữ

Ngày của cha, có bạn treo status, "Là con người, ai không nghĩ về cha".

Nghe, cứ như một câu chửi.

Nhẽ, chỉ cần viết, "ai không nghĩ về cha". Là đủ. Gọn mà đủ.


Btw, ngày của cha, nghe cứ sao sao. Đành rằng hay nói cha mẹ. Kiểu, công cha như núi ... Nhưng xung quanh, vẫn nghe gọi ba, bố nhiều hơn. Nên, ngày của ba, nghe dễ hơn ...

Túm quần lại, rảnh, nên ngồi soi câu bẻ chữ chơi. Hehe.



Bỗng nhớ, đang đọc The sympathizer, tác giả nghịch con chữ. Không có gì quý hơn độc lập tự do. Không có gì vẫn quý hơn độc lập tự do.

Không có gì, quý hơn độc lập tự do. Mà, có gì, thì khó tự do cho được. Hihi.

Thứ Bảy, 17 tháng 6, 2017

Thu triêu lãm kính

Khách tâm kinh lạc mộc
Dạ toạ thính thu phong
Triêu nhật khán dung mấn
Sinh nhai tại kính trung

Tiết Tắc



Chỉ vì sợ cảnh lá rụng (liên tưởng chăng?) mà đến nỗi đêm nghe gió thu sáng ra bạc tóc ư?

Lòng người lo lắng đến thế là cùng cực rồi chăng?

Game of Thrones

Hắn cho rằng đây là một bộ phim rất hay.

Bằng một hình thức khá dữ dội. Đầu rơi, máu chảy, chém giết bạo lực. Nham hiểm, trần trụi, tình dục phơi bày.

Để truyền tải nội dung của muôn đời. Tham, sân, si. Thất tình, lục dục.


Cuộc chiến mang danh giữa các dòng tộc rốt cuộc không khốc liệt bằng cuộc chiến trong lòng mỗi dòng tộc đó. Vương quyền chứa đầy thù hận. Lòng tin lẫn lộn lọc lừa.

Cái cũ chết đi, không chỉ con người mà cả ý thức hệ. Cái mới trưởng thành, từ trong tự vật lộn khó khăn chứ không từ thừa hưởng dễ dàng.


Bộ phim đã trải qua 6 seasons, từ Season 1 (2011) đến Season 6 (2016). Năm nay HBO đang quảng cáo rầm rộ cho Season 7. Nghe nói Season 8 sẽ là cuối cùng.

(Có lẽ, khó khăn cho các nhà dịch phim xứ lúa nước đến từ "brother" và "sister". Hihi, lúc anh lúc em lúc chị lúc em lung tung lẫn lộn hết cả ...).

Thứ Tư, 7 tháng 6, 2017

Văn hoá

Có câu chuyện (vui) rằng: Chính phủ Lào định thành lập Bộ Đường biển. Cố vấn VN bảo, chúng mày có biển (đéo) đâu mà đòi. Trả lời, thế sao VN có Bộ Văn hoá?


Dĩ nhiên, không hề có chuyện Lào định thành lập cái bộ nọ.



Còn, VN, thì sao nhỉ? (Viết, nhân vụ Cục (cấm) Biểu diễn gì đó đòi cấp phép linh tinh và Tổng cục Du (côn / lịch) hòng phá Sơn Chà, cấp Bộ thì hằn học với người phản đối một cách ... cực kỳ vô văn hoá.).

Chủ Nhật, 4 tháng 6, 2017

Một giấc mơ

Ngày thì buồn chán không có việc gì làm, đêm thì ngủ trong điều kiện mát rượi, thế mà không hiểu sao lại mộng mị với "nội dung" khốn khó (?!). "Phong cách" mơ thì vẫn kiểu cinema như thường khi.


Đại loại hình như đang tham gia một chuyến đi chơi hay du lịch gì đó. Bỗng nhiên đến hồi kết, vừa nói chia tay thì loáng một cái đã còn lại có một mình. Mà va-li túi xách thì ở đâu ra chất thành một đống.

Không hiểu trình tự thời gian thế nào mà lại mua được một chiếc xe máy cũ để chở đống đồ đạc về nhà. Trong khi đang lần lượt khuân từng túi đến chỗ để xe máy thì thấy ai đó hình như quen nổ máy xe chạy đi.

Bèn đuổi theo hét đừng đùa nữa. Rồi công an chặn lại, người ngồi trên xe lạ hoắc, hoá ra kẻ trộm. Lấy được xe quay lại thì đống hành lý đã bị ai đó lục tung, mở ra thấy chứa toàn đồ bỏ ...


Và tỉnh giấc. 5h30 sáng. Kỳ cục!

Thứ Bảy, 3 tháng 6, 2017

C1

C1 là một cái tên đã cũ.

Không đặc biệt hâm mộ Juve, nhưng vốn vẫn thích bóng đá Ý, dù những năm gần đây có lắm thăng trầm.

Rất thích Barca, chưa bao giờ thích Real, càng không thích hơn khi có ... Rô điệu.



Kèo, tưởng đã rõ. Hehe.

DIFF 2017 - Thuỷ

Trời trong.

Trăng sáng.

Hy vọng thấy pháo hoa. Một lần nữa, từ đỉnh núi. Hihi.

Prison break (Season 5)

Xem xong và ... thấy quá dở.

Hơi ngạc nhiên là IMDb chấm đến 8.6 điểm. Có thể, cũng xem được chăng? nếu như chưa xem mấy phần trước.


Michael hầu như chẳng làm được trò trống gì, ngoài việc ... biến chính mình thành vấn đề cho những người khác. Và phong cách cố tỏ ra bí hiểm, cùng sự bướng bỉnh càng trở nên phản cảm.

Mà, đối thủ thì chẳng có vẻ gì ghê gớm.

Cuối cùng, nội dung nhạt còn được kết thúc một cách ... khá cải lương :-)

Thứ Năm, 1 tháng 6, 2017

Người & Súc vật

Chuyện đưa hình ảnh con cháu (và không chỉ con cháu) lên mạng vốn không phải là chuyện mới. Đặc biệt ở các nước văn minh. Nhưng ở xứ lúa nước thì cứ phải đợi cho đến khi một quy định nào đó được ban hành. Và còn cả một chặng đường dài trước mặt nếu thực sự nó được thực hiện.

Cũng y như chuyện vượt đèn đỏ ngoài đường. Không phải vì an toàn của bản thân hay người khác. Cũng không phải vì một xã hội văn minh hay phát triển. Chỉ vì ... sợ công an mà thôi!?


Những chuyện thuộc về ý thức mà phải đợi luật pháp thì cũng như súc vật đợi roi vọt vậy ... (Dĩ nhiên kẻ ra roi cũng không coi đối tượng là người.).

Khúc trì hà

Phù hương nhiễu khúc ngạn
Viên ảnh phú hoa trì
Thường khủng thu phong tảo
Phiêu linh quân bất tri


Lư Chiếu Lân (khoảng 630 - 689), người Phạm Dương, U Châu. Là một trong Sơ Đường tứ kiệt. Vì đau yếu, xin từ quan về ở ẩn ở núi Thái Bạch, tự xây mộ cho mình, rồi gieo mình xuống sông Dĩnh chết.

(Theo Đường thi quốc âm cổ bản).



Đọc thơ ấy. Rồi vài dòng tóm tắt tiểu sử. Chẳng phải thơ đã vận vào đời chăng?




Mà, mình cũng thật là ...

Giữa hè trời nắng chang chang
Đọc thơ thu sớm gió tàn cánh hoa