Chủ Nhật, 31 tháng 3, 2019

Trách nhiệm

Nhân ngày nghề cá vn, vtv nói về nghề cá có trách nhiệm. Vì "nếu không làm được như vậy, cá đánh bắt được sẽ không bán được".

Giải thích như vậy thì đâu có gì là "có trách nhiệm"?

Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2019

?

Những vụ học sinh đánh bạn nay đã nhiều "như quân Nguyên".

Không chỉ đánh, còn làm nhục. Không chỉ đơn lẻ, mà là đánh hội đồng. Và đặc biệt là nhiều nữ sinh, với kiểu lột quần áo bạn gái, đánh và quay video tung lên mạng.

Đừng nói xảy ra trong chính môi trường giáo dục, dù có xảy ra ở đâu với bất cứ lứa tuổi nào thì đó cũng là "thành tích" của nền giáo dục. Chẳng phải đó gọi là thối nát đến tận cốt lõi rồi sao?

Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2019

Chuyên môn

Chỗ lão làm việc làm việc theo ca kíp. Trong một kíp anh em ngủ chung một phòng ăn chung một mâm ỉa cùng một lỗ. Nôm na gọi là quản lý ngang.

Quản lý dọc là theo chuyên môn. Mỗi chuyên môn kíp nào cũng phải có, giao ca chuyển kíp cho nhau.


Anh em trực cùng một kíp như thể trong một gia đình. Anh em cùng một chuyên môn như thể học cùng một lớp.

Sau này, công ty giải thể hết các tổ chuyên môn. Cũng như giải tán lớp học. Cùng chuyên môn bây giờ chẳng còn gắn bó.

Cứ như thất học. Vì, công ty cũng chẳng coi trọng công việc chuyên môn nữa ...

Thứ Năm, 28 tháng 3, 2019

Game of Thrones

Game of Thrones nhẽ không phải là game, nhưng lạ là lão hầu như không để ý đến mấy cái thrones.

Nên không quan tâm lắm kết cục liệu ai sẽ ngồi lên ngai sắt. Cho đến khi nhiều người tò mò nói rằng người cuối cùng ngồi lên đó sẽ là Sansa.

Nhưng tác giả có nói phim sẽ khác truyện. Dường như, cuối cùng sẽ là cuộc chiến giữa 3 người đàn bà: Daenerys, Cersei và Sansa.


Đầu phim, gã làm vua thật đáng chán, Robert. Sansa, lúc đó cũng thật đáng chán. Một cô bé ngây thơ và quá sức hời hợt.

Nếu cuối cùng đúng là Sansa, thì, chẳng phải thêm một yếu tố hấp dẫn nữa của bộ phim đó sao?

Giun

Giun bị "kích" bằng máy tạo âm thanh do "người nước ngoài" cung cấp miễn phí phải chui lên mặt đất quằn quại chờ người tới lượm đem về xẻ thịt sấy khô bán lại cho "người nước ngoài".

Cũng biết bắt giun "đồng xa" không bắt "đồng gần".


Haiz, vn nằm cạnh tq, tham và ngu nằm cạnh gian và ác, chẳng phải duyên tiền định từ kiếp trước hay sao?

Dũng lò vôi

Nghe đại danh ông này đã lâu.

Lúc đầu là một điểm trừ, vì nghe đâu trong cái Đại nam lạc cảnh gì đó của ổng có ... nhiều thơ (cũng của ổng).

Sau có một điểm cộng nho nhỏ, vụ ổng kiện tụng với chủ tịch tỉnh.

Gần đây là một điểm cộng lớn hơn, ổng làm xử lý nước thải (chưa kể chuyện ổng định làm miễn phí cho thành phố đáng sống (và còn bị nhũng nhiễu)).

Điểm cộng lớn nhất của ổng nghe được ngoài lề: không hợp tác với nhà nước, lý do rất đơn giản chứ không tự ái tự iếc gì đâu.

(Nguồn) gốc

Con vua thì lại làm vua
Con sãi ở chùa thì quét lá đa
Bao giờ dân nổi can qua
Con vua thất thế lại ra quét chùa
(Ca dao (không cạo))


Thời buổi thông tin gì cũng có thể trở thành nhạy cảm. Bổ nhiệm một ông quan lớn, tin đưa không quên nhấn mạnh ông này tài năng, chỉ tình cờ là con cháu em ông này bà nọ ...

Không có lửa đã không có khói. Loại đá nứt chui ra thì tài đến như Tề Thiên Đại Thánh cũng chỉ có thể làm anh vác gậy mở đường.


Khác ra thì phải là loại đạp vào vết chân (khổng lồ) của ai / cái gì đó để lại ... Mà, như vậy thì cũng đã là phần sau của mấy câu ca dao trên.



Ngày nay nhưng hoạt động chẳng khác phong kiến trung cổ, nói lạc hậu man rợ mà sai ư?

Phuở ê! Phuở ê!

Nhân nhìn thấy trên vtv mấy anh chị phóng viên trai xinh gái đẹp đi nếm phở hè phố. Cũng như bất cứ món gì khác, chu miệng kiểu Hàn quốc thử một tí rồi (chưa nói khán giả đã biết trước) khen lấy khen để. Chị hàng phở giải thích thế nào là phở ngon cũng nói năng giật cục, chắc vì bị các trai xinh gái đẹp kia hehe nhảy vào cổ họng.

Gặp bài viết hay, share vào đây cho rộng đường ...

Phuở ê! Phuở ê!

Vô phúc đáo tụng đình

Người ta vẫn nói 30 chưa phải là Tết, dù sao 30 cứ nói chuyện 30.

Vậy là vụ ly hôn Thảo - Vũ đã được toà xử, và có vẻ chẳng liên quan đến Trung Nguyên (wtf?!).

Không biết chị Thảo đã đóng góp những gì để Trung Nguyên có được ngày hôm nay? Bao gồm không chỉ của cải tài sản mồ hôi nước mắt mà cả tâm huyết trí lực khát vọng. Toà xử cho chị mọi thứ quy thành tiền.

Quả nhiên thời đại kim tiền. Chẳng khác 2 vợ chồng tranh chấp con trâu cày, quan xử giết thịt đem chia. "Thằng" toà còn lớn tiếng rao giảng đạo đức cho vợ chồng nhà nọ.


Chẳng lạ, cái gọi là toà chỉ là đám quan lại. Chỉ giỏi moi tiền thằng dân.

Thứ Ba, 26 tháng 3, 2019

4.0

Luôn nói về 4.0 mà lo ngại một tài xế bị sa thải ở tỉnh này (do sử dụng ma tuý) sẽ dễ dàng xin việc ở tỉnh khác không biết giải quyết làm sao.

Apple

Steve Jobs làm iPhone (được kể lại rằng) cho chính ông sử dụng.

Tim Cook làm iPhone (đang được thấy rõ) cho người TQ sử dụng.


Đủ hiểu, vì sao số lượng nhiều gấp bội mà chất lượng không như.

Thứ Hai, 25 tháng 3, 2019

Chính trị

Thấy việc gia nhập tổ chức lãnh đạo toàn diện của các đồng nghiệp trẻ trong công ty, nghiệm ra rằng hoặc cơ hội hoặc trình độ chính trị ... kém.

Lý và cái lý của kẻ mạnh

Nhân vụ Ba Vàng, dân ta lại sôi sục lên mà rằng, phải kiểm tra, phải cấm, thậm chí quá khích đòi dẹp hết, bắn bỏ, ...

Chả trách dân tộc bao năm nồi da xáo thịt.

Nghe mấy ông đầu trọc có vẻ vô lý thiệt, nhưng sao không tự hỏi do đâu người ta ùn ùn tới? Nghe, lạy, nộp tiền đủ cả. Nào chỉ một Ba Vàng?


Cấm, bắt buộc, chỉ là cái lý của kẻ mạnh mà thôi.

Kiến tạo

Tuy chỉ dừng lại ở mức đề ra (hay chính xác hơn là nói ra) nhưng có thể thấy rằng (và điều này vừa lạ vừa đáng buồn) điểm sáng duy nhất của chính phủ là người đứng đầu.

Chính vtv đưa tin, các giấy phép con được yêu cầu bỏ đi đang không được bỏ đi mà biến tướng thành những (cái gì thì có trời mới biết hết được). Và chúng tiếp tục "biến đổi gene" khi được thực hiện, như ví dụ được vtv đưa ra: lấy mẫu lô áo xuất khẩu để kiểm tra bằng cách chọn những chiếc tốt nhất, với số lượng nhiều hơn cần thiết, để làm gì thì có trời biết, nhưng không phải để kiểm tra.

Chính phủ kiến tạo, có lẽ chỉ là giấc mơ?!

Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2019

Mưa

Cơn mưa khá lớn trưa nay ở Đà thành không biết có thể gọi là cơn mưa đầu mùa?

Thoạt tiên, ở trong nhà, lão còn không nghĩ âm thanh ấy đến từ một cơn mưa. Nhưng đúng lúc định ra đường thì nghe rào lên khá lớn. Và, cũng không ngờ là lớn đến vậy, cho đến khi phải lội qua những con đường dềnh lên đầy nước.

Có lẽ đầu mùa hơn là mưa lớn? Các hố thu nước vào cống lâu không "làm việc" nên hầu như bị bít kín. Có thể "vô tình" bởi rác. Có thể "hữu ý" bởi người (chặn mùi hôi).


Thế đấy, xứ "đáng sống" đôi khi chẳng thuận tiện lắm ... để sống. Nhớ lại mấy hôm trước có chuyện người dân Na-uy phản ứng khi ... nước họ được đánh giá cao về chất lượng sống. Lý luận rằng, chỉ số cao nhưng chưa hẳn hài lòng.

Nói vậy, nếu họ đến VN thì liệu họ có hài lòng nổi với chất lượng "địa ngục"? Nhưng người dân VN thì hài lòng, hài lòng hơn cả người ở xứ mà người VN gọi là "thiên đường".


Riêng lão, dường như bị trừng phạt, vì, kiếp trước, chắc là ... huhu người Na-uy.

Toán?

Nghĩ, sẽ là một nghiên cứu tâm lý khá hay, tại sao những "post" như thế này (trên Fb) lại nhận được nhiều "comments" đến vậy?



Yêu toán?

Hiếu thắng?

Xời, dễ ợt?


(Liếc qua thì trả lời đúng nhiều mà sai cũng vô số.)

Hợp xướng

Ngồi nghe nói về nhạc hợp xướng. Nhiều người thường nghĩ đó là loại nhạc hàn lâm cao sang xa vời.

Cũng không sai lắm. Nhất là đối với một dân tộc lạc hậu như dân tộc ta. Đi đái vứt rác còn chưa đúng chỗ nói gì tới nghe nhạc.

Nhưng có lẽ khó mấy mà thực sự cầu thị thì vẫn học được. Vấn đề ở chỗ, hợp xướng là loại nhạc có tính tập thể cao (thế mới gọi là "hợp"). Điều này quá khó đối với một dân tộc nổi tiếng "9 người 10 ý".


Hợp xướng làm sao khi mà hihi "trống đánh xuôi kèn thổi ngược" ...

Thứ Bảy, 23 tháng 3, 2019

Qui định

Đầu tiên cứ phải chửi phát đã. Mẹ kiếp mấy cái qui định.

Bệnh nhân đau bụng. Chẩn đoán đau ruột thừa. Mổ xong, đau hơn (đến đây, ngờ rằng cái ruột thừa kia chưa chắc đã có tội?!). Chẩn đoán tiếp, có thai ngoài tử cung. Mổ tiếp, cắt luôn vòi trứng.

Trớ trêu là, vụ cắt bỏ sau này, bệnh viện "quên" thông báo cho bệnh nhân và người nhà.

Lều báo viết: tất cả đều đúng, chỉ có không thông báo cho người nhà bệnh nhân là chưa đúng (... với qui định của bộ y tế!?).

Nhớ ngày trước (mà hình như giờ vẫn thế?), trước khi mổ phải được sự đồng ý của bệnh nhân hoặc người nhà. Xem ra mạng người ngày nay không bằng con lợn.

Và, lều báo, sống theo "qui định". Cũng chẳng trách, đéo phải người ...

Chùa

Vẫn chuyện "mê tín dị đoan" đang ồn ào quá thể. Mê tín mà người người tin theo đông như thế thì đích thực là "mê tín". Sao không xem nguồn gốc ở đâu?

Chả là thấy bảo ngôi chùa nọ ngày nào còn bé tí nay lên to đùng. "Phát triển" vậy phải tốn nhiều tiền lắm. Hoặc là rất nhiều người góp lại, hoặc là ít người thôi nhưng thật "đại gia".

Lối nào thì ngày nay cũng đâu chỉ một hai "chùa" như vậy. Thời đại cũng phải rực rỡ thế nào ...

Thứ Năm, 21 tháng 3, 2019

Mê tín dị đoan

Đang rộ lên quan điểm, cho rằng, những đau khổ mà mỗi con người gặp phải đều là hậu quả của các tội lỗi mà chính họ đã phạm phải ở kiếp trước, thậm chí hàng chục kiếp trước (kinh!).

Công bằng mà nói, cách suy nghĩ này của ngV không phải là mới. Nó chỉ rộ lên khi con người ta tuyệt vọng, mất lòng tin vào bộ máy quản lý xã hội, chẳng còn biết bấu víu vào đâu, đạo đức xuống cấp. Lão vẫn cười, nếu điều đó mà đúng, thì tương lai (kiếp sau) chẳng còn mấy ngV nữa hihi.


Điều thứ hai đáng nói là người ta đang cố chứng minh quan điểm trên bằng ... nhập vong, lên đồng.

Lại nữa, phương pháp này cũng chẳng có gì mới dưới ánh mặt trời của ngV. Và, buồn cười, là được nghe lại thành ngữ quen thuộc của một thời (thơ ấu), mê tín dị đoan.

Có điều, có rất nhiều "mê tín dị đoan" ngày ấy, nay lại đang được cả xã hội tôn thờ (?!), thậm chí đến mức như ... lên đồng.

Điểm chung là, ngày xưa bảo mê tín dị đoan, nay bảo lành mạnh, rồi lại bảo cái khác là mê tín dị đoan, thì, đều là quan điểm của một nhóm người nào đó đang tìm cách áp đặt cho cả xã hội. Và tệ hơn, bằng cách sử dụng quyền lực.

Cuối cùng, chẳng có được một lý luận cho ra hồn, toàn nói lấy được - dấu hiệu rõ ràng nhất cho những vòng tuần hoàn bất tận mê tín - không mê tín - mê tín - ...


Không lạ. Dù là niềm tin vào thần thánh, ma quỷ hay con người thì thời buổi này đều không có.

Thứ Ba, 19 tháng 3, 2019

Thông tin

Nhớ hồi đó lão làm trợ lý giám đốc. Trợ lý ghét giám đốc lắm. Giám đốc cũng chẳng thèm nghe trợ lý. Thường thì trợ lý cũng chẳng có việc gì làm, lang thang vật vờ.

Rồi có tin rò rỉ từ chi bộ, rằng có đơn tố cáo trợ lý sử dụng thời gian nhà nước làm việc riêng. Trợ lý chất vấn, giám đốc chối, bảo làm gì có.


Không ngờ nay lại thấy vtv như chẳng khác gì giám đốc của lão ngày ấy. Rằng thì là thịt lợn gạo nấu chín ăn vẫn ok. Và rằng thì là xét nghiệm dương tính vẫn chưa chắc nhiễm sán. ...

Thứ Hai, 18 tháng 3, 2019

Tiền mặt

Thành phố đáng sống tự hào trả lại cho một công dân TQ để quên ở sân bay 700tr đồng.

Công dân TQ này, chắc là bay từ TQ sang, đến ĐN làm gì và từ đâu có mà mang theo một lượng lớn tiền mặt VN  như vậy?

Thứ Sáu, 15 tháng 3, 2019

Dầu khí

Xem vtv mắt nhắm mắt mở hình như có một bộ phận nào đó của tập đoàn dầu khí vn (trong số quá nhiều những bộ phận của cái tập đoàn rắc rối này) được nhận huân huy chương gì đó (?!?). Tự nhiên nhớ lại hàng loạt lùm xùm bị truy tố liên quan, trong đó mới nhất là tin tổng giám đốc từ chức (wtf?).

Song có lẽ đáng chú ý nhất là tin trên báo Thanh niên, nói về vụ PVN "ném" hàng nghìn tỷ tại nước xhcn anh em Venezuela. Trong đó có thông tin theo mô-típ quen thuộc: một cựu bộ trưởng (hiển nhiên giấu tên) cho biết bị sức ép (hiển nhiên đến từ một bộ phận không nhỏ ở vị trí rất cao) phải ký (hiển nhiên trái ... tất cả mọi thứ, từ quy trình quy định đến pháp luật).

Chẳng thèm tò mò ổng là ai phải ký cái gì dưới sức ép của ai. Chỉ tò mò sức ép như thế nào? Đe doạ cách chức chăng? Hay đe doạ bỏ tù? Hay doạ giết? Hay bắt cóc vợ con? ...

Ông nội

Nghe nhiều người "chửi", "Đ.m. mấy thằng nhà giàu, làm như ông nội họ!"

Giới chửi này, hầu như không khá lên được. Vốn đã không thoát nổi não trạng từ những ngày xửa ngày xưa bị kích động bạo loạn lật đổ. Rốt cuộc dịch chủ tái nô, còn thằng kích động thì đã trở thành giàu, giàu trọc phú bởi thực chất ăn cướp của người khác chứ không tự làm ra.

Còn, làm như ông nội họ, thì dân tộc này, đâu chỉ mấy thằng nhà giàu.

Nhà có đám tang đám cưới nghiễm nhiên lấn ra đường. Không có chuyện gì cũng đậu xe hơi lòng đường dựng xe máy lề đường là chuyện bình thường. Ông xe thồ ông xích lô nghèo rớt mồng tơi cũng ngang nhiên đứng nói chuyện giữa đường ... như ông nội thiên hạ.


Nên, mấy ông nội cứ mãi nghèo. Mà nào chỉ nghèo, còn hèn nữa ...

Ý thức cộng đồng đại loại như thế cả. Người biết điều chịu thiệt, kẻ ba trợn nghênh ngang. Trẻ lớn lên nhìn đó học, đủ biết xã hội đi về đâu ...

Bất động sản

Thành phố đáng sống những ngày này (hay chính xác hơn là những năm này) đâu đâu cũng nghe "lướt sóng".

Lão giả điếc, hỏi "thể thao ah? hay chứng khoán?". "Hihi đất".

Nhà đất, người cần không đủ tiền mua, nguyên nhân lớn là ở chính những người đang mải mê "lướt sóng" nọ.

Mà xứ này, đâu chỉ nhà đất, người người kiếm sống đều nhăm nhăm "vạc" vào người khác, hơn là tạo ra giá trị cho cộng đồng.

Dù sao, cũng có yếu tố tích cực là tạo ra dòng chảy ..., tạo ra đầu tư, tạo ra đại gia, ...


Nói đến mảng đầu tư bất động sản, vẫn một công thức: sớm - rẻ - rủi ro cao.

Rủi ro cao, tiến đến lừa đảo, chỉ một bước nhỏ. Mấy nay rộ lên những chuyện các công ty nọ công ty kia, một thứ đó cả ...

Bè bạn tri âm

Cô giáo cũ nhắn tin bảo gắng thu xếp về hội trường (cũ). Thú thực trong tâm chẳng hứng thú gì.

Ngày còn học trường đó (cấp 2) lớp lão được ví như những ông cụ non (xem ra làm lão già cũng có năng khiếu từ nhỏ haha).

Ngẫm, ông cụ non chẳng qua là do bị nhiều áp lực. Áp lực nên mới cụ, và non, nên mới bị áp lực.

Thực ra, ngày ấy, ông cụ non cũng không ngoài mọt sách và "chỉ biết học". Nên giờ nhìn lại, ngoài trong lớp, bạn bè chẳng nhớ một ai. Vậy bảo hội trường còn thích thú gì?

Nhớ bác lão từng nói, lão thuộc loại tâm giao, ít bạn (khác với em trai lão, quảng giao).

Nhưng nếu cứ tính những người vẫn bảo bạn tôi, thì cũng không ít. Có điều, bạn thế, chứ mấy tri kỷ tri âm. Hay chỉ tại lão khác người, niềm riêng, hỏi đến còn không muốn nói.


Mà lạ, cô giáo cũ, thì lại có vẻ rất rất quảng giao. Sao ngày ấy cô không dạy những điều này? Hay mãi sau này cô mới vậy?

Có phải vì thế, đâm ra, nói chuyện với cô, cứ ngại ngại thế nào ...

Thứ Năm, 14 tháng 3, 2019

Quy định

Dường như đang có một trào lưu ban bố (hoặc dự thảo) các quy định nhằm quản lý nhiều mặt của cuộc sống. Theo kiểu an ninh mạng, như an toàn nước mắm, an toàn thức ăn gia súc, ...

Kết quả sẽ rất quen thuộc với các lệnh cấm hoặc bắt buộc này nọ. Có còn kinh tế thị trường nữa không?

Chưa kể, với năng lực chính phủ hiện tại, có làm gì, mục tiêu tốt đẹp đến bao nhiêu, thì kết quả cũng chắc chắn sẽ không ra gì.


Và, không thể không nhắc, cần cập nhật từ điển về "tham nhũng chính sách" ...

Ganh tị

2 cô gái bị Mã lai buộc tội tham gia ám sát anh ông Un một quốc tịch Indo một quốc tịch Đông Lào.

Khác với người ta lo bảo vệ quyền lợi của công dân mình, xứ Đông Lào cứ lờ lớ lơ cho đến khi ầm ĩ lên mới đành công nhận.

Rồi sau đó lại bài ỉm ìm im, cho đến khi Mã lai ngừng truy tố cô người Indo, do quan hệ tốt đẹp giữa hai nước. Thế là cả xứ Đông Lào bây giờ mới gào lên, rằng mày chơi phải công bằng chứ ...


Nhục. Không biết nhục.

Thứ Tư, 13 tháng 3, 2019

Lan man những chuyện vớ vẩn

Đọc Hơn nửa đời hư, lắm lúc thấy cụ Vương kể những chuyện, nghĩ trong bụng, thật là vớ vẩn. Rồi thấy mình cũng gặp dăm chuyện ... thật là vớ vẩn.

Đầu tiên, đang ngồi trong phòng thì thấy thập thò ở cửa ... một chú chuột. Nhỏ và có vẻ ... sạch sẽ (!?!). Thắc mắc, không biết hắn ở ngoài vào (thì theo đường nào?) hay ở trong nhà (thì ở đâu?). Nhà đóng cửa thì có vẻ kín, trong nhà cũng chả có đồ đạc gì nhiều làm chỗ ẩn nấp?

Những hiện tượng xảy ra cũng nhẹ nhàng, thậm chí không nghe tiếng sột soạt, mà nếu không thấy chú chuột thì vẫn nghĩ đó là do mấy con thạch sùng. Những cục phân nhỏ rải rác (trước giờ không thấy). Chuối bị khoét miếng nhỏ (mấy con thạch sùng vẫn làm vậy, nhưng lần này rớt nguyên túi chuối xuống). Thùng rác bị bới rớt ra ngoài (thạch sùng cũng làm, nhưng lần này "đối tượng" chỉ nhằn mỗi ... hạt chanh, cứ như người ăn hạt hướng dương vậy?).



Tối gập Macbook, pin đã sạc đầy, rút dây nguồn, đi ngủ. Sáng mai mở máy thấy pin còn 4%, wtf? Không biết bác Apple làm gì cả đêm? Cập nhật ư? Hay chẳng còn lâu nữa ngày người khác có thể can thiệp điều khiển cuộc đời bạn?

Đang dùng máy, đứng dậy đi uống nước, máy tự tắt màn hình, bình thường. Chưa đụng vào máy, bỗng màn hình tự bật sáng, wtf? Máy nhiễm virus chăng?

Cũng không chắc, nhưng cuối cùng phát hiện ra một điều có thể là nguyên nhân. Chuột. Không phải chú chuột xinh xắn (?!?) nói ở trên, mà là một chú chuột còn xinh xắn hơn. Magic mouse. Nằm trong back pack và ... bị quên tắt nguồn (huhu).



Mạng cáp quang của VNPT thì ngày càng chậm. Lâu lâu như bị disconnected luôn, lâu lâu thậm chí còn không thể kết nối wifi (dù vẫn nhìn thấy). Và tường lửa thì chặn tất cả blogspot, bao gồm cả của chính lão (hừ). Chặn tùm lum tè le. Thế mà tiền thì vẫn thu đủ (???).



Định viết thêm mấy chuyện vớ vẩn ... gặp ngoài đường nữa, nhưng làm việc cái đã. Đến mùa bảo dưỡng rồi, lại còn chuẩn bị lắp máy mới nữa ...

Thứ Hai, 11 tháng 3, 2019

Captain Marvel

Bà đại uý Marvel thật không hổ danh mang tên hãng sáng tạo ra mình, với sức mạnh vô đối. Nhìn bả vui vẻ nhảy nhót, à đúng hơn là bay lượn giữa cơn mưa tên lửa liên hành tinh, đập cho chúng nổ cháy tung toé mà kinh. Đừng nói IronMan hay Thor, cả SuperMan chắc cũng phải kêu bả hihi bằng cụ.

Bả mạnh như thế mà mấy lần trước gã chột Fury không kêu bả về. Có lẽ Fury cũng chì, mà coi mấy thằng đóng vai phản diện chưa đáng? Để đến nỗi bản thân bị tan biến sau cú búng tay của Thanos.

Hoặc tại bà đại uý khi để lại máy nhắn tin liên hành tinh đã đe rằng, chỉ được sử dụng khi thật sự nguy cấp? Không biết bả bận đi đâu mà chẳng muốn về thăm nơi chôn nhau cắt rốn? Hay đúng như lời một nhân vật (không nhớ ai) nói, trái đất (hành tinh C-53) hehe chỉ là một ... hố phân?


Vậy là biết được thân thế bà đại uý, biết luôn nguồn gốc tên gọi hãng Marvel, từ tên của một điệp viên Kree là Mar-Vell haha. Tên gọi biệt đội Avengers hoá ra cũng được Fury lấy cảm hứng từ tên bà đại uý, đúng là quá dzữ.

Chưa kể thêm một nguồn gốc nữa, Fury bị chột một mắt, hoá ra do bị mèo cào haha.


Nhưng không phải mèo thường mà là một con mèo tên Ngỗng (Goose). Bây giờ thì Goose đã ói ra lại cục Tesseract rồi (nhân tiện, đoạn post credits này gứm chết). Bà đại uý cũng đã về rồi, gặp đại uý Mỹ rồi. Hóng EndGame thôi.

Nước chấm

Thanh niên già nhưng vẫn còn ngơ, cứng nhưng không nghiêm túc lắm, trưa ngồi ăn cơm với thịt luộc cá chiên rau muống luộc chấm chung chén nước chấm là nước mắm pha đường chanh tỏi, vẩn vơ nghĩ về "cuộc chiến nước mắm".

Bỗng không thể không nghĩ ra rằng, các "cụ" xưa mâm nhõn dĩa rau chấm nước mắm "truyền thống" vừa mặn để đưa cơm vừa bổ sung chút đạm kẻo mặt lại chả xanh như dĩa rau. Con cháu nay béo phì phục phịch xơi hết nửa con gà KFC, nếu có chấm nước mắm cũng phải loại trong veo màu hổ phách thơm lừng hương vị ngọt nhạt vừa miệng khỏi pha.

Nhẽ tứ đại đồng đường lại chia phe đánh nhau vì ... chén nước mắm?

Thôi thì ...


Chỉ tội các cụ muốn nước mắm của các cụ nhưng nay dễ gì mua ra thứ tử tế. Có điều, nói vô phép, các cụ cũng đâu còn mấy nả ...

Còn con cháu, sau này chúng sẽ kể chuyện cổ tích, once upon the time từng có một loại nước chấm làm từ died fish sauce ...

Nước mắm

Lại chuyện nước mắm. Vẫn chuyện nước mắm.

Lão già lười, thời còn hừng hực lửa yêu nước, có lần phấn khích quá mà rằng, nói thật sự hồn cốt Việt, may ra chỉ có ... nước mắm!?

Sở dĩ nói vậy, vì nhìn quanh nhìn quất, quanh ta thứ gì cũng có nguồn gốc ngoại lai, không Tây thì Tàu.

Sau này, dần dần nghiệm ra rằng, người Việt hay nói "truyền thống", có vẻ như chỉ vì "mặc cảm tự ti". Với người Việt, truyền thống là một khái niệm xa xỉ, và thực chất, xa lạ.

Đơn giản, xét lại những "truyền thống", cứ xem thử chúng đã tồn tại bao nhiêu năm, và, nhìn đám cháu con, ước lượng xem chúng sẽ tồn tại thêm bao nhiêu năm nữa.


À quên, đang nói chuyện nước mắm. Thì, cứ thử nhìn xem, chính chúng ta đang thích ăn gì ...

Thứ Bảy, 9 tháng 3, 2019

Hai Phượng

Ngay từ đầu phim đã phải chú thích: phim hư cấu, chắc sợ bị cấm chiếu hehe.

Chưa kể, chiếu ngay dịp 8/3. Với mấy chị Hai chị Đại dzữ dzằn hihi.

Hư cấu, nhưng rất hồn vía Việt. Trừ cái kết hơi bị giống ... Mỹ, ở chỗ cảnh sát chỉ đến nơi khi mọi việc đã xong xuôi haha.


May cho cô Veronica Ngô nớ, lão không ngồi trong hội đồng kiểm duyệt hihi ...

Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2019

Chốn cô độc của linh hồn

Tiểu Ái chết sau 21 năm hôn mê vì bị trúng độc.

Có thể ngày ấy cô có ý định tự tử. Có thể cô bị đầu độc. Bởi Bá Dương? Bởi Mạc Lan? Hay xác suất lớn nhất là bởi Như Ngọc? Hay nói cho cùng, bởi bất cứ ai. Có thể chỉ là tai nạn. Có ai đó khác đã muốn tự tử? Hay có ai đó khác đã muốn đầu độc một ai đó khác nữa? Hoặc chính Tiểu Ái muốn đầu độc một ai đó và bị nhầm lẫn?



Lão nhớ lại hồi nhỏ khá thích đọc tiểu thuyết trinh thám. Có lẽ do bị ảnh hưởng bởi nền giáo dục nhìn thấy gián điệp Mỹ (CIA nữa mới ghê) every where hehe.

Bây giờ thì ngược lại, hầu như không hứng thú với chút trinh thám nào. Bởi vậy bình thản đọc cuốn tiểu thuyết, không quan tâm ai đầu độc ai, không ấn tượng, không ghét bỏ ai.

Mà, một liều thuốc độc nhỏ có khi lại chính là phương thuốc giải thoát thần thánh trong một bầu không khí ngột ngạt, thuốc độc sẵn có ở khắp mọi nơi. Thuốc độc giết dần giết mòn, nào chỉ một Tiểu Ái, nào chỉ trong 21 năm.


Trong bầu khí quyển đầy độc dược đó, dường như mọi linh hồn đều cô độc. Cô độc, ngay cả khi họ hoàn toàn có thể ở chung trong một cơ thể đa tính cách, hay thậm chí đơn tính cách.

Và, lão, đã kiên nhẫn đến mệt mỏi, đi tìm mình trong chốn cô độc đó, trong những linh hồn đó. Vì, thấy ... giống. Cùng thời đại, cùng hoàn cảnh. Chỉ, những nhân vật trong cuốn tiểu thuyết, đã có phần đời còn lại, dường như, sẽ tươi sáng hơn. Nhẽ nhà văn hihi lạc quan hơn độc giả ...

Nữ & nam

Hôm nay 8/3, vài bạn "quá khích" kêu gọi bình quyền, nói rằng phải chống lại sự thống trị của đàn ông "từ ngàn xưa".

Tuy chưa được chứng minh một cách khoa học (vì đất nước có thằng nào chịu làm khoa học đâu), lão tin rằng xứ này vốn ban đầu theo chế độ mẫu hệ. Nghĩa là phụ nữ "trị" đàn ông.

Rồi giặc phương bắc tràn xuống. Rồi chúng bị đánh tơi bời ôm đầu máu chạy về bắc. Để lại phương nam dân tộc anh hùng dần dần thay đổi sang ... phụ hệ. (Klq nhưng làm lão nhớ đến một bộ phim Mỹ có 2 vợ chồng làm khoa học lai tạo ra những sinh vật mới, mấy con giống cái sau lần giao phối đầu tiên sẽ dần chuyển thành ... giống đực. Một sinh vật giống cái giống người khá xinh đẹp ngủ với anh chồng sau đó biến thành giống đực cưỡng hiếp cô vợ.).

Con cháu lười đọc sách lười tìm hiểu lười nghiên cứu cứ phang đại tự ngàn xưa biết đâu thuyết nọ thuyết kia cũng chỉ do một vài kẻ nghĩ ra nhằm duy trì quyền lực cho chính chúng nó. Bởi vậy nên biết tất cả và không nên tuân theo bất cứ gì.


Chẳng có gì là "đúng đắn" hết thảy. Cứ suy nghĩ và tự làm tự chịu, đó chính là "right thing" vậy.

Kế hoạch

Nhiều người đánh giá lão có lối làm việc chỉn chu có kế hoạch. Không biết có đúng như thế không, nhưng đúng là lão được học như vậy. No plan no work.

Và đó là cách làm việc lão (đã từng) mong muốn. Tiếc rằng, đời không như là mơ.

Những gì để lại là sự nỗ lực. Hiển nhiên, phần nào nâng cao chất lượng công việc. Nhiều người phấn khởi với điều đó, trừ chính lão. Đơn giản vì họ đạt được nhiều hơn họ mong ước, còn lão, ít hơn.

Có lẽ, lối làm việc chỉn chu không phù hợp với xứ sở này. Không phù hợp với phong tục, tập quán, không phù hợp với truyền thống, thói quen, không phù hợp với tham vọng, mơ ước ...


Lão vẫn cười bảo bạn, kế hoạch chỉ có một tác dụng duy nhất, để biết được mình (đã) không thực hiện được kế hoạch.

Nguy hiểm là, khối năng lượng được tâm huyết dồn vào kế hoạch chỉ 20% được giải phóng góp phần nâng cao chất lượng công việc, 80% còn lại bị dồn ứ biến thành phản tác dụng đánh ngược vào kẻ đề ra kế hoạch.

Người học đạo đôi khi thành công trong việc chuyển hoá khối năng lượng dư thừa này sang chỗ khác, song dường như cũng chỉ là giật gấu vá vai. Phật dạy, chi cho bằng không có. No plan no pain.


Biển vô tận cần gì phương hướng nữa ...

Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2019

Giám đốc

Nói ra thì nghe có vẻ tiêu cực, chứ thực sự một công ty như công ty lão chẳng cần ... giám đốc để làm gì cả. Một loại viên chức hành chính tuyệt đối chấp hành lệnh từ trên (tổng công ty - công ty mẹ). Thậm chí còn có hại: quan liêu, và lợi dụng chức vụ vun vén cho cá nhân. Chưa kể, tiêu tốn chi phí (lương cao, nhiều chế độ liên quan).

Bộ máy 20% làm việc 80% sáng vác ô đi chiều cắp ô về (Pareto) còn bị tai hại hơn ở chỗ 20% kia nằm dưới đáy bị đè bởi 80% này. Thay cả bộ máy hành chính nặng nề ấy bằng vài nhân viên văn phòng là xong, chi phí giảm chắc không chỉ 80% mà hiệu quả công việc thì tăng không chỉ gấp 4 gấp 5.


Dân cơ hội chính trị buôn vua bán chúa dần nhận ra điều này, chúng mạnh dạn nhảy vào các vị trí trước đây vẫn phải sử dụng những kẻ trưởng thành từ trong hệ thống, tất nhiên càng ngu ngốc càng dễ bảo càng tốt. Làm giám đốc tổng giám đốc công ty không cần biết công ty có gì làm gì đi về đâu, chỉ cần có chức có danh có tiền có quyền lực. Xem đó như một nấc thang, mắt láo liên tìm nấc cao hơn. Xưa nói tư duy nhiệm kỳ, nay một nhiệm kỳ trèo vài bậc.

Cơ chế này, nhẽ cần những hệ thống thiết bị khấu hao trong vòng ... 6 tháng?!


Công ty có giám đốc mới, từ HN vào. Ấy là nghe nói thế. Bây giờ công ty đang phải lo cho tân giám đốc ăn đâu ngủ đâu. Công việc sản xuất đã từ lâu trở thành thứ yếu ...

Cũng không chắc, có yên vị được 1, 2 năm ...


Bonus hình ảnh nhân viên mới (ở cấp thấp nhất) sáng nay:


Thứ Bảy, 2 tháng 3, 2019

Trắng & Grab bike

Tối chạy xe qua cầu Tuyên Sơn, tình cờ ngay sau một Grab bike áo khoác xanh. Grab khách là một chân dài, ít ra có cảm tưởng là chân rất dài, mặc váy trắng mỏng ngồi chân 2 bên.

Lưng còn trắng hơn, được che chắn hờ hững bởi dăm ba sợi vải đan chéo gọi là cho có. Vai trần trắng nuột nà có xăm một dòng chữ gì đó xa không đọc được.

Dưới Grab mũ bảo hiểm màu xanh thò ra đôi bím tóc được thắt hơi bị sành điệu. Váy mỏng màu trắng một bên bay lất phất như cứ chực cuốn vào bánh xe.


Lưỡng lự, có nên chạy vượt lên nhắc không nhỉ? Bỗng nghĩ Grab lái xe ... hehe tội tội. Biển số 47, chắc sinh viên ...

Thứ Sáu, 1 tháng 3, 2019

Đàm phán

Theo báo chí xứ vịt:

T. bảo, nó đòi bỏ hết lệnh cấm, (tham quá?), hổng được.

K. nói, tao đòi bỏ có 5 mà nó không chịu.


Theo tin đồn: K. đòi bỏ 5/11. Vấn đề ở chỗ, đổi lại, K. hứa sẽ đóng cửa cái gì. K. hoàn toàn bất ngờ khi T. hỏi về một địa điểm "không được thật thà khai báo" hihi.

Thế là T. đùng đùng nổi giận bỏ về. Nhiều người từng rớt visa đi Mỹ hiểu rõ điều này. Không gian dối, nhé!



Ngoại truyện: Các lệnh cấm thì rõ như ban ngày, còn xứ kia thì mờ ảo như trong đêm. Muốn thuận mua vừa bán cũng khó. Thật là, như ngày với đêm.

Ngoại giao

Lần đầu tiên là lần đầu tiên. Chỉ có một lần đầu tiên. Lần thứ 2, thứ 3, ... thì có thể có nhiều.

Singapore có lẽ là một lần đầu tiên thích hợp? Kết hợp giữa dân chủ và toàn trị, giữa Tây và Đông, giữa Âu và Á. Một lần đầu tiên chấn động, cho dù chỉ là xã giao đi chăng nữa, vì thực sự chưa xảy ra bao giờ.

Lần thứ 2 không còn là lần đầu tiên. Vô tình hay hữu ý, cũng không còn trung lập. Nó xảy ra trên sân nhà của một bên. Không khí sân nhà, không nhất thiết phải tỏ ra hiếu khách. Áp đảo đối thủ bằng cách tuyên truyền về lịch sử thân hữu lâu đời của ... chủ nhà.


Dấu vết duy nhất có vẻ mang tính 4.0 nhất lại bị dội một gáo nước lạnh nặng nề. Ấy chính là sự thất bại của "trận đấu". Lỗi việt vị quá rõ ràng khi vội vàng (hay hợm hĩnh) tuyên bố về một "trung tâm hoà giải" hehe ...