Thứ Năm, 25 tháng 7, 2019

Vuông

Xem hình ảnh các toà nhà thuộc tập đoàn Mường Thanh thì thấy chúng đều ... như mấy cái hộp vậy. Đã thế, ở mấy khu chung cư lại còn ... như xếp hộp đầy thùng.

Nếu tư duy bác Thanh Thản cũng "vuông như đất" thế thì tại sao pháp luật lại sờ đến?

Thứ Hai, 22 tháng 7, 2019

Béo

Chạy xe ngang cái quán kia, chắc sắp khai trương, hay mới khai trương. Không biết sẽ bán gì, tên quán chỉ một chữ "Béo".

Quán bày bàn gỗ, mấy em nhỏ nhỏ đồng phục áo quần đen lưng áo in tên quán lăng xăng xếp dọn. Thấy một chị kia, chắc chỉ lớn hơn chút đỉnh, cũng váy áo đen, nhưng ngắn cũn cỡn, để lồ lộ chân tay trắng phôm phốp đẫy đà phì nhiêu.


Hẳn nhiên đó là chị chủ quán?!?

Thứ Năm, 18 tháng 7, 2019

Quy hoạch

Đường NVL ở Đà nẵng được mệnh danh là phố Wall của Đà thành. Đường lớn, có giải phân cách, mỗi bên 3 làn xe. Làn ngoài cùng dành cho xe ô-tô. Làn trong cùng, mang tiếng dành cho xe gắn máy và xe thô sơ, nhưng thực sự đã biến thành bãi đỗ ô-tô, thậm chí còn luôn luôn kín chỗ. Người đi xe máy chỉ còn làn ở giữa, chung với ô-tô và thường xuyên bị hàng đoàn dài xe ô-tô choán chỗ, chưa kể những chiếc ô-tô dềnh dàng tìm và vào ra chỗ đỗ.

Nhẽ, nên cấm luôn xe 2 bánh đi vào tuyến phố này? Trớ trêu là, tuyến đường này cũng là trục Đông Tây của thành phố, nối liền sân bay với bờ biển xuyên thẳng qua Cầu rồng.

Và, có lẽ số liệu thống kê vẫn cho biết, đa số dân ... sử dụng xe gắn máy ...

Thứ Tư, 17 tháng 7, 2019

Bơi

Lần đầu tiên xuống bể bơi. Cũng là lần đầu tiên thực sự bơi sau hàng bao nhiêu năm. Bể bơi vắng, thật sảng khoái.

10 vòng. Bể 25m. 500m, quá bèo. Nhưng có lẽ nên vừa phải ở lần đầu tiên. Cũng có tuổi rồi.

Chỉ là, không chắc bao giờ mới có lần tiếp theo. Mấy năm nay sống thiếu điều độ quá.


Một tác dụng phụ: mắt đỏ kè. Phải mua kính bơi thôi.

Thứ Ba, 16 tháng 7, 2019

Chuyển trụ sở

Sáng đi trực, lên văn phòng lấy nước uống (bình 20 lít) cho ca trực như thường lệ. Thang máy bị độc chiếm. Công ty chuyển trụ sở. Mà đó chỉ là trụ sở thuê. Thuê chỗ khác, do bị đuổi, sau bao năm kể từ ngày bị giải toả trụ sở cũ vẫn chưa lo được chỗ mới.

Lên được văn phòng thì ... không có nước. Bận ... chuyển trụ sở. Ca trực đành bỏ tiền túi mua nước đem lên.

Hỏi, sao không bố trí chuyển vào giờ (ngày) nghỉ (vì thuê đối tác bên ngoài vận chuyển)? để các bộ phận khác còn làm việc (và cả các công ty khác thuê cùng chỗ nữa). Giám đốc chọn ... ngày (giờ) tốt.


Bótay.com. Điều hành như thế, còn mong nỗi gì ...

Thứ Hai, 15 tháng 7, 2019

Khóc

Vào phòng ba lúc ba còn nằm đó, chưa liệm, em hỏi trong phòng có nóng không anh; lạnh lẽo chớ nóng chi nổi.

Dọn dẹp phòng ba, chị nói có nhiều thứ ba chưa kịp dùng; ba không bao giờ còn cần dùng nữa.

Đi làm, mẹ nói làm xong nhớ về, nhà bữa nay vắng người; vắng ba là vắng lắm.


91 năm trên đời, ba chỉ biết cần cù lao động, ăn uống giản tiện nói năng kiệm lời, sinh ra và nuôi dưỡng thành người 9 người con trai gái.

Tiễn biệt ba về với ông bà. Ba yên nghỉ nghe ba!


Đôi câu đối treo trong nhà:

Thượng bất phụ tiên tổ di lưu chi khánh
Hạ túc vi hậu nhân chiêm ngưỡng chi tiêu

Thứ Bảy, 13 tháng 7, 2019

Thế này hay thế kia?

Nhớ hồi mới vào đại học, có ông thầy dạy chính trị kiêm phó khoa và phụ trách ktx. Ổng rất điềm đạm, mực thước và có trách nhiệm. Tất nhiên khó mà thích được những giờ giảng của ổng, dù không phải do cá nhân ổng.

Rồi thời thế đổi thay, ổng biến mất khỏi trường. Đến lúc đó lão mới biết những bài giảng của ổng không chỉ giáo điều mà còn có cực kỳ nhiều gian dối. Thắc mắc của lão là: ổng xấu đến mức biết mà vẫn nói (dạy) dối trá hay ổng dốt đến mức không biết?

Ngày nay lại thấy nhiều ngV như vậy. Họ dốt đến mức không biết nhiều điều hầu như ai cũng biết hay chỉ vì nồi cơm mà bất chấp liêm sỉ?

Thậm chí, chẳng cần nói gì đâu xa, có những người kể như là bạn lão nhưng phát ngôn không khác dlv. Hay lão đánh giá bạn mình quá cao, nhẽ họ không thông minh như lão tưởng?



Sent from my iPhone

Thứ Tư, 10 tháng 7, 2019

Xát muối

Tiêu đề bài báo: Đừng xát muối vào lòng nhà giáo. Câu chuyện về những bức hình đang lan tràn trên thế giới ảo. Người ta khám người các giáo viên đi chấm thi (dùng máy rà kim loại, không hiểu để phát hiện cái gì?).

Người ta cũng nói rằng, phải cử các giáo viên giỏi đi chấm thi. Thực ra, để chấm thi bài thi trắc nghiệm thì chỉ cần ... một con rô-bốt. Người ta từng nói rằng, thi trắc nghiệm đảm bảo ... công bằng. Những người đứng trên bục giảng đã bị nghi ngờ về tư cách, gian lận và tư lợi. Ngày ấy muối đã được xát vào rồi.

Trước nữa, ngày người ta đưa ra các bộ đề thi chẳng phải cũng một lần xát muối? Giáo viên bị biến thành những cái ... máy dạy được lập trình sẵn.


Những tưởng, vai trò giáo dục là truyền kiến thức? Hoá ra, người ta chỉ quan tâm đánh giá xem đã nhồi được bao nhiêu từ một mớ định sẵn vào đầu óc học sinh.


Nhẽ, từ lâu, không còn các nhà giáo nữa, để mà nay, xát muối vào lòng ...

Thứ Bảy, 6 tháng 7, 2019

May

Hôm trước đọc linh tinh trên mạng, có câu chuyện về người phụ nữ cả đời toàn gặp may. Sáng dắt xe ra đi làm, thấy xe bị xẹp lốp, cô ấy tự nhủ, may quá, nếu đang đi xa bị trên đường thì xui.

Sáng nay, lão cũng may quá là may. Dừng xe đèn đỏ, đến lúc đèn xanh thì lên ga không được. Tay ga quay tròn, y như dây ga bị đứt phựt đi vậy. Đó là ngã tư cuối cùng ngay trước công ty. Dắt xe vào nhà xe, đi trực, mai về sửa sau.

May.

Thứ Sáu, 5 tháng 7, 2019

Miền Tây, tập 2, ngày thứ 2

Sáng Rạch Giá. Ngắm biển nơi không có mặt trời mọc mà lại có mặt trăng đang lặn lúc bình minh. Khởi hành qua cổng Tam Quan (nhỏ hơn hình dung), hướng về Hà Tiên theo QL80.

Đoạn đường đến Kiên Lương không có gì hấp dẫn. Đường hẹp, xấu, tuy chưa đến mức san sát như phố nhưng nhà cửa nhiều, không còn mấy hương đồng gió nội. Bỏ qua không rẽ về Hòn Đất, cũng bỏ qua khu du lịch ngắm hòn Phụ Tử.

Hơi tiếc, nếu nghiên cứu kỹ có thể chọn đường ghé ngang Hòn Đất, rồi từ đó men theo đường địa phương ven biển về Rạch Đùng, đến Kiên Lương ngang qua khu du lịch Hòn Phụ Tử. Xa hơn chút đỉnh nhưng hẳn là thú vị hơn. Có lẽ quỹ thời gian hạn chế của một chuyến đi xa đã ngăn bớt chút mạo hiểm khám phá cung đường lạ.

Đường về Hà Tiên có chút không thẳng và không quá bằng phẳng như đã quen thuộc ở miền tây. Nếu có thể dành nhiều thời gian hơn, hẳn Hà Tiên cũng rất đẹp cho một chuyến du lịch. Nghe đồn nơi đây đang có nhiều ... "nhà đầu tư" vào đất đai, đến từ phía bắc ...

Ít thời gian và không muốn phải "đua xe" nên sau khi nghỉ trưa ở Hà Tiên, trực chỉ Châu Đốc theo QLN1, tuyến đường sát biên giới với Cambodia. Có thể nói là đẹp, tuy hơi đơn điệu với một bên là kênh rạch, những quán cà phê võng wifi, nhưng khu dân cư thưa thớt.

Đã biết trước có thể gặp những cơn giông nên không bất ngờ gì và ghé trú kịp thời (lúc mua áo mưa ở Hà Tiên, chị bán hàng ngạc nhiên, "mưa ở đâu vậy?"). Thế mà vẫn bị ướt sơ vì mưa to gió mạnh, dù đã giúp chị chủ quán căng thêm bạt che mưa chắn gió cho vách quán có phần tạm bợ.

Rốt cục qua Tịnh Biên cũng không ghé chơi mà về thẳng Châu Đốc, để dành các điểm thăm quan cho ngày hôm sau. Nhà nghỉ kiểu chuyên dành cho khách nước ngoài, bà chủ đứng tuổi, các con trai và ông chồng người Úc tự đứng ra quản lý, giản đơn và ấm cúng. Ăn tối hải sản ngắm phà qua lại trên sông Hậu giang. Một ngày thực sự chỉ trên đường.

Thứ Năm, 4 tháng 7, 2019

Đời người

Sử tàu có tích Hán Sở tranh hùng. Hán thắng Sở, lập ra triều đại kéo dài hàng trăm năm. Về sau vẫn gọi người tàu là người Hán, tiếng tàu là tiếng Hán.

Kẻ thắng cuộc tranh hùng, lập ra triều Hán là Lưu Bang, vẫn được miêu tả với tính cách ti tiện, nhỏ nhen, nhưng có tài thu phục được nhiều tướng giỏi. Khi công thành, bèn giết các tướng. Khi chết, vợ làm loạn triều chính.

Kẻ thua là Hạng Vũ, một đời oai hùng, sai lầm vô số, rốt cuộc trả giá bằng mạng sống của mình, bằng cả mạng sống của người vợ xinh đẹp thuỷ chung Ngu Cơ.


Đời người, nên như Hạng hay như Lưu?