Sáng Rạch Giá. Ngắm biển nơi không có mặt trời mọc mà lại có mặt trăng đang lặn lúc bình minh. Khởi hành qua cổng Tam Quan (nhỏ hơn hình dung), hướng về Hà Tiên theo QL80.
Đoạn đường đến Kiên Lương không có gì hấp dẫn. Đường hẹp, xấu, tuy chưa đến mức san sát như phố nhưng nhà cửa nhiều, không còn mấy hương đồng gió nội. Bỏ qua không rẽ về Hòn Đất, cũng bỏ qua khu du lịch ngắm hòn Phụ Tử.
Hơi tiếc, nếu nghiên cứu kỹ có thể chọn đường ghé ngang Hòn Đất, rồi từ đó men theo đường địa phương ven biển về Rạch Đùng, đến Kiên Lương ngang qua khu du lịch Hòn Phụ Tử. Xa hơn chút đỉnh nhưng hẳn là thú vị hơn. Có lẽ quỹ thời gian hạn chế của một chuyến đi xa đã ngăn bớt chút mạo hiểm khám phá cung đường lạ.
Đường về Hà Tiên có chút không thẳng và không quá bằng phẳng như đã quen thuộc ở miền tây. Nếu có thể dành nhiều thời gian hơn, hẳn Hà Tiên cũng rất đẹp cho một chuyến du lịch. Nghe đồn nơi đây đang có nhiều ... "nhà đầu tư" vào đất đai, đến từ phía bắc ...
Ít thời gian và không muốn phải "đua xe" nên sau khi nghỉ trưa ở Hà Tiên, trực chỉ Châu Đốc theo QLN1, tuyến đường sát biên giới với Cambodia. Có thể nói là đẹp, tuy hơi đơn điệu với một bên là kênh rạch, những quán cà phê võng wifi, nhưng khu dân cư thưa thớt.
Đã biết trước có thể gặp những cơn giông nên không bất ngờ gì và ghé trú kịp thời (lúc mua áo mưa ở Hà Tiên, chị bán hàng ngạc nhiên, "mưa ở đâu vậy?"). Thế mà vẫn bị ướt sơ vì mưa to gió mạnh, dù đã giúp chị chủ quán căng thêm bạt che mưa chắn gió cho vách quán có phần tạm bợ.
Rốt cục qua Tịnh Biên cũng không ghé chơi mà về thẳng Châu Đốc, để dành các điểm thăm quan cho ngày hôm sau. Nhà nghỉ kiểu chuyên dành cho khách nước ngoài, bà chủ đứng tuổi, các con trai và ông chồng người Úc tự đứng ra quản lý, giản đơn và ấm cúng. Ăn tối hải sản ngắm phà qua lại trên sông Hậu giang. Một ngày thực sự chỉ trên đường.
Thứ Sáu, 5 tháng 7, 2019
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét