Thứ Năm, 30 tháng 11, 2023

Heinz Alfred Kissinger

 Người ta nói rằng, người Việt, ở cả hai phía, đều ghét ông này.

Bây giờ, người Việt, không còn hai phía nữa, nhưng cũng chưa bao giờ chung một phía, nghĩ gì về cái chết của ông ta?

Đã qua 100 tuổi, cách đây chưa lâu, lão có đọc một bài gì đó nêu quan điểm của ông ta. Có người comment rằng, ngày nay mà còn có người nghe lão già đó nói ư?


Không còn ai phải nghe nữa. Song người ta sẽ còn nói về ông ta, đồn rằng, ít nhất trong 50 năm nữa.

Nói vậy, liệu ông ta có được Rest In Peace không?




Lan man danh lợi

 Kết thúc tháng 11 (Nov), nói tổng kết năm thì khí sớm. Nhưng ở các cơ quan nhà nước như công ty lão, người ta đã tổng kết xong xuôi hết cả, để sang tháng cuối cùng của năm (Dec) chỉ còn làm báo cáo cho đẹp đội hình.

Tổng kết kiểu này, người ngoài nhìn vào chắc bảo năm 2023 của lão cũng ổn. Hoặc quá ổn. Nhưng với lão thì lại là một năm quá tệ. Tệ, đơn giản chỉ vì phải trải qua những cảm xúc không mong muốn. Dù, công bằng mà nói, có thể chỉ vì càng già tâm hồn càng mong manh chăng? Để đến nỗi chỉ mong xa lánh cái "thường" của đời.


Người V, vẫn thường thích kể những chuyện "lịch sử", mà chắc là không có thật, để "tự hào" (tự sướng) với nhau. Như chuyện cụ Mạc (Đĩnh Chi) đi sứ bên Tàu, vua Tàu làm khó, hỏi, ngươi nổi tiếng giỏi giang có đếm được mấy hôm nay gặp gỡ bao nhiêu người không? (Ý khoe Tàu đất rộng người đông nhân tài như nước?!). Mạc trả lời, chỉ 2 người. Một Danh, một Lợi.

Chuyện đậm màu sắc "Trạng Quỳnh", thậm chí, "Trạng Quỳnh vẽ giun". Nhưng cũng có thâm ý chê bai con người chạy theo danh lợi.

Không hám "lợi", tưởng cũng dễ. Với kiểu, lợi, thường được hình dung là tiền bạc của cải. Đáng buồn cười là, đa số, khi từ bỏ "lợi", chẳng qua vì hám "danh". May mắn là, hám danh, điều này khó thấy dễ chối. Nên, không ít kẻ đắc ý. Trớ trêu, nó chỉ khiến cho những kẻ hám lợi trở nên thực hơn nhiều. Ít ra, ít giả dối hơn.


Mảng vui cơm tấm ổ rơm

Tuy rằng cũ kỹ mà thơm sạch lòng

Hơn ai gạo tám lầu hồng

Đem thân luồn cúi vào vòng lợi danh




Nhựa cây

 



Thứ Tư, 29 tháng 11, 2023

Thất thập từ

 

Đường Dần
人生七十古稀,
我年七十為奇,
前十年幼少,
後十年衰老,
中間只有五十年,
一半又在夜裡過了,
算來只有二十五年在世,
受盡多少奔波煩惱。
Phiên âm:
Nhân sinh thất thập cổ hy,
Ngã niên thất thập vi kỳ.
Tiền thập niên ấu thiếu,
Hậu thập niên suy lão.
Trung gian chỉ hữu ngũ thập niên,
Nhất bán hựu tại dạ lý quá liễu.
Toán lai chỉ hữu nhị thập ngũ niên tại thế,
Thụ tận đa thiểu bôn ba phiền não.
Dịch nghĩa:
Đời người sống được đến bảy mươi tuổi là một điều hiếm hoi,
Ta nay cũng được bảy mươi cũng tự lấy làm kỳ lạ.
Mười năm đầu tiên cuộc đời còn non nớt, trẻ dại
Mười năm cuối đời lại chịu đau yếu, già cả.
Vậy chỉ còn năm mươi năm ở giữa
Mà một nửa lại trôi qua trong đêm tối.
Tính kỹ ra chỉ có hai mươi năm năm ở đời,
Để nhận biết bao nhiêu những khổ sở, phiền muộn.
Dịch thơ:
Nhân sinh bảy chục mấy người,
Ta nay cũng được bảy mươi thật kỳ.
Mười năm trẻ dại tính gì,
Mười năm già cả thôi thì...bỏ qua.
Vậy còn năm chục tuổi hoa,
Đêm đen che nửa cũng hoài phí thôi.
Hai lăm năm sống trên đời
Để ôm hết thảy chơi vơi, muộn sầu.




Rất toán học

 


Cúng

 Ảnh cũ.

Ghi chú tiếng Pháp "Ha Dong, des gens qui vendent des légumes." - Người bán rau (?!) ở Hà Đông. Bán rau?

Nhiều bạn comment, rằng cúng cô hồn tháng Bảy. Rằng trong cái thúng lớn là mía.


Giống cúng xin giải hạn một điều gì đó hơn? Cái dáng của 2 người đàn bà. Giữa nắng.

Cái thúng, trông như một cái lồng bàn đặt ngửa? Trước mặt là một cái nón ba tầm đặt ngửa, với nải chuối, 3 bắp ngô, 3 quả dưa, và những gì nữa ...




:-)

 “I Saw Mommy Kissing Santa Claus” by Norman Rockwell (1955)



Sushi

 



Thứ Ba, 28 tháng 11, 2023

Một mình ngàn dặm

 Thiên lý độc hành

Tuệ Sỹ

1.
Ta về một cõi tâm không
Vẫn nghe quá khứ ngập trong nắng tàn
Còn yêu một thuở đi hoang
Thu trong đáy mắt sao ngàn nửa khuya
2.
Ta đi dẫm nắng bên đèo
Nghe đau hồn cỏ rủ theo bóng chiều
Nguyên sơ là dáng yêu kiều
Bỗng đâu đảo lộn tịch liêu bến bờ
Còn đây góc núi trơ vơ
Nghìn năm ta mãi đứng chờ đỉnh cao
3.
Bên đèo khuất miễu cô hồn
Lưng trời ảo ảnh chập chờn hoa đăng
Cây già bóng tối bò lan
Ta ôm cỏ dại mơ màng chiêm bao
4.
Đã mấy nghìn năm đợi mỏi mòn
Bóng người cô độc dẫm hoàng hôn
Bởi ta hồn đá phơi màu nắng
Ôm trọn bờ lau kín nỗi buồn
5.
Từ thuở hồng hoang ta ở đâu
Quanh ta cây lá đã thay màu
Chợt nghe xao xuyến từng hơi thở
Thấp thoáng hồn ai trong khóm lau
6.
Trên đỉnh đèo cao bát ngát trông
Rừng, mây, xanh, ngất tạnh, vô cùng,
Từ ta trải áo đường mưa bụi
Tưởng thấy tiền thân trên bến không
7.
Khi về ngả nón chào nhau
Bên đèo còn hẹn rừng lau đợi chờ
Trầm luân từ buổi ban sơ
Thân sau ta vẫn bơ vơ bụi đường
8.
Bóng tối sập mưa rừng tuôn thác đổ
Đường chênh vênh vách đá dọa nghiêng nghiêng trời
Ta lầm lũi bóng ma tròn thế kỷ
Rủ nhau đi cũng tận cõi luân hồi
Khắp phố thị ngày xưa ta ruổi ngựa
Ngang qua đây ma quỷ khác thành bầy
Lên hay xuống mắt mù theo nước lũ
Dẫm bàn chân lăn cát sỏi cùng trôi
Rồi ngã xuống nghe suối tràn ngập máu
Thân là thân cỏ lá gập ghềnh xuôi
Chờ mưa tạnh ta trải trăng làm chiếu
Nghìn năm sau hoa trắng trổ trên đồi
9.
Gởi lại tình yêu ngọn cỏ rừng
Ta về phố thị bởi tình chung
Trao đời hương nhụy phơi hồn đá
Thăm thẳm mù khơi sương mấy từng
10.
Một thời thân đá cuội
Nắng chảy dọc theo suối
Cọng lau già trầm ngâm
Hỏi người bao nhiêu tuổi
11.
Bước đi nghe cỏ động
Đi mãi thành tâm không
Hun hút rừng như mộng
Chập chùng mây khói trông
12.
Thân tiếp theo thân ngày tiếp ngày
Mù trong dư ảnh lá rừng bay
Dõi theo lối cũ bên triền đá
Sao vẫn còn in dấu lạc loài
13.
Khi về anh nhớ cài quai nón
Mưa lạnh đèo cao không cõi người




Tầm, phạm vi

 



Thứ Hai, 27 tháng 11, 2023

(Da) nâu, ngăm đen

 Thực ra là màu cam-nâu hay vàng-nâu.



Chủ Nhật, 26 tháng 11, 2023

Thứ Bảy, 25 tháng 11, 2023

Tuệ Sỹ

 Dân trí thấp, chen nhau đến chùa. Không biết trong chùa có Phật hay không.

Đám đầu cơ chính trị bèn cho xây thật nhiều chùa, chùa thật to. Lừa mị tâm linh, thu thập tiền của.

Có chùa thì phải dựng sư lên. Dựng sư không dễ như dựng chùa. Đầu trọc, Thích này Thích nọ, tiếng xấu khó phai.


Các bậc chân tu, chịu bao khổ ải chẳng than van. Chỉ khổ dân u mê không ai thức tỉnh.



Nhiều người bảo, nhìn bao đạo hữu yêu mến Thầy, thì thấy chính trị không điều khiển được tâm linh vậy.




Chỉ đường

 



Thứ Sáu, 24 tháng 11, 2023

Thứ Năm, 23 tháng 11, 2023

Thứ Tư, 22 tháng 11, 2023

Thứ Ba, 21 tháng 11, 2023

Nhắm mắt

 Không biết câu chuyện này có thật hay không, nhưng phải nói rằng, ông giáo già, không chỉ có trái tim nhân hậu mà còn có trí thông minh tuyệt đỉnh.

Người ta thường nói về những người thông minh biết nhiều mà ít nói về những người thông minh không biết.


Sau nhiều năm về thăm trường cũ, chàng trai nhận ra thầy giáo dạy tiểu học của mình. Anh lại gần ông giáo già và nói:
- Con chào thầy, Thày có nhận ra con không? Con là học sinh của thầy đây.
- Ừ, thầy nhớ là dạy em hồi lớp ba. Bây giờ em làm gì rồi?
- Con cũng theo nghề giáo. Chính thầy có ảnh hưởng sâu sắc đến con, nên con cũng muốn đi dạy những em nhỏ.
- Vậy sao? Nhưng thầy không nhớ mình đã làm gì để em quyết định đi theo con đường này!
- Thầy thực sự không nhớ gì sao?
Và chàng trai bắt đầu kể về một ký ức khó phai trong đời cậu:
Có lần, một bạn học đến lớp đeo một chiếc đồng hồ rất đẹp được bố mẹ tặng. Bạn ấy tháo ra và đặt nó vào ngăn bàn. Con luôn mơ ước có một chiếc đồng hồ như thế. Con đã không kiềm chế được lòng tham và quyết định lấy trộm chiếc đồng hồ đó. Một lúc sau, bạn ấy đến chỗ thầy, vừa khóc và vừa than bị mất đồ. Thầy nhìn khắp cả lớp một lượt rồi nói: "Ai đã lấy chiếc đồng hồ của bạn, hãy mang trả cho bạn ấy".
Con rất sợ hãi, nhưng vì quá xấu hổ con đã không bỏ chiếc đồng hồ ra, và đã không nhận lỗi.
Thầy đi ra đóng cửa lớp lại và ra lệnh cho tất cả học sinh nam đứng úp mặt vào bờ tường. Thầy báo trước: "Thầy sẽ khám túi tất cả các em với một điều kiện: tất cả phải nhắm mắt lại". Chúng con nghe lời thầy, và con cảm thấy, đó chính là khoảnh khắc đáng xấu hổ nhất trong thời thơ ấu của mình.
Thầy đi từ đứa này đến đứa khác, sờ từ túi quần này sang túi quần khác. Khi rút chiếc đồng hồ ra khỏi túi quần của con, thầy vẫn tiếp tục đi đến đứa học trò cuối cùng. Sau đó, thầy nói: "Các em, tất cả đã xong. Các em có thể mở mắt ra và đi về bàn của mình". Thầy đưa trả lại chiếc đồng hồ cho bạn ấy và không bao giờ nói một lời về sự việc đó.
Ngày hôm đó, như vậy là thầy đã cứu vãn danh dự và tâm hồn con. Thầy đã không tố giác con là kẻ cắp, kẻ lừa dối, là đứa hèn nhác. Thầy cũng chưa bao giờ nói chuyện với con về sự việc đó. Mãi sau này, con mới hiểu tại sao? Bởi vì, thầy là người thầy chân chính, nên thầy không muốn làm hoen ố phẩm cách một đứa trẻ chưa trưởng thành. Bởi vậy, con đã quyết tâm trở thành thầy giáo như thầy để đền đáp ân huệ đó!
Cả hai cùng im lặng, bồi hồi nhớ lại chuyện xưa. Sau đó, thầy giáo trẻ hỏi:
- Chẳng lẽ hôm nay nhìn thấy con, thầy không nhớ gì đến chuyện đó ư?
Ông giáo già trả lời:
- Thực sự là, khi thầy soát túi quần các em, thầy cũng NHẮM MẮT!





Đàn piano

 



Thứ Hai, 20 tháng 11, 2023

Chủ Nhật, 19 tháng 11, 2023

Thứ Bảy, 18 tháng 11, 2023

Tiếu lâm

 Có một chuyện tiếu lâm kể về 5 người Do Thái.

Moses: Luật là tất cả.

Jesus: Tình yêu là tất cả.

Marx: Vốn là tất cả.

Freud: Tình dục là tất cả.

Einstein: Tất cả đều tương đối.



Suy nghĩ

 Cogito ergo sum



Thứ Sáu, 17 tháng 11, 2023

Thứ Năm, 16 tháng 11, 2023