Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014

Nước

Mấy bể nước cạn trơ đáy, nắng nóng là rất thực.

Cảnh mất nước, dù nhà không tan.


Thế nước, những ngày này, sao mỏng manh đến thế ...

Đảo

Đảo được gọi là hòn Trống.

Sống trên đó một người đàn ông mù tên Sáng.

Một ngày ông nhận được món quà, sống, cùng ông một ngày.

Quà không rõ tên gì. Vì có thể có nhiều tên. Chỉ cái sẹo lớn trên cổ tay thôi đã có thể có ba bốn câu chuyện, tùy theo tên, Đào, Phượng, Mỹ Châu hay Út Hên.


Có hề gì. Đảo là một mình giữa nước bao quanh.

Mà Đảo gì nhỉ, trống, hay trống ...

Thứ Ba, 27 tháng 5, 2014

Vườn sách

Hắn, thỉnh thoảng, đọc sách, lại đánh chữ tác sang chữ tộ.

Những lúc đó, chữ trên trang sách không chui vào đầu hắn. Chỉ có một ảo ảnh chữ, na ná chữ trên trang sách, mà không phải, đã nằm sẵn trong đầu hắn tự bao giờ.


Hắn đọc chuyện ngắn đó đã lâu. Chẳng nhớ có vội vàng chi không mà chữ sấp chữ ngửa.

Có sách, nhiều sách, và hắn cứ đinh ninh rằng đó là một thư viện.

Hôm nay, đọc lại, hắn thấy có cái gì đó ... Sai chính tả chăng? Không, vì lặp lại nhiều lần vẫn thế. Viết hoa nữa ... Hóa ra, Tư viết nhà sách Thư Viên.


Phải chi, Tư cứ (quên) đừng viết nhà sách mà trỏng trỏng Thư Viên.

Thì, hắn sẽ cứ mãi nghĩ về một vườn đầy sách, với những cây sách, cành sách, lá sách, hoa sách, quả sách, ...

Và, một ngày, có cả những hạt sách, nảy mầm ...

Thứ Năm, 22 tháng 5, 2014

Mượn chuyện

Đồn rằng sinh thời Kha văn võ vẹn toàn tài năng cái thế.

Người như vậy mà cô đơn chẳng phải tại thời cuộc ư? Hay bởi ý trời?


Kha thường lang bạt giang hồ, gặp bạn thì chơi, gặp kẻ vô lễ thì lẳng lặng bỏ đi.

Nghe danh người nọ có tài, Kha tìm đến nhưng chủ nhân có ý coi thường, bèn thôi. Sau Kha chết nát thây ở đất Tần, người kia hối tiếc bảo: ngày trước ta bày cho hắn thuật của ta thì hắn thành công.


Người đời không hiểu rằng Kha đâu có ý thành công. Chỉ đem tấm thân tỏ tình tri kỷ. Bởi trong mắt Kha chỉ có Đan.

Mà Đan vị tất hiểu Kha.



Sống ở đời, mọi chuyện đại loại đều thế cả. Ngoài ra là những thứ bỏ đi, đâu đáng nhắc tới ...

Thứ Ba, 20 tháng 5, 2014

Về quê

Thiếu tiểu ly gia lão đại hồi
Hương âm vô cải mấn mao tồi
Nhi đồng tương kiến bất tương thức
Tiếu vấn khách tòng hà xứ lai
(Hạ Tri Chương)


Thực ra, con đường không phải con đường ấy, mà bến giếng cũng không là bến giếng xưa. Những ông những bác những chú những o không còn gặp mặt mà chào. Ghé nhà đứa em họ gặp gương mặt trẻ thơ, dạ ba con đi làm chưa về ...


Gặp bạn bè một khắc
Huyên hàn chuyện ngàn năm
Trên bàn vang tiếng nhạc
Nghe lặng thinh trong lòng ...

Thứ Tư, 14 tháng 5, 2014

Nóng

U minh nẻo trước xa xôi dặm về (VHC)


Bắt đầu nóng ở trời.

Song trời nóng chẳng tày người nóng.

Nóng từ TQ nóng đến VN. Nóng ngoài biển Đông nóng vào Bình Dương.

Nóng bởi va chạm giữa các luồng tư tưởng khác nhau. Mà quá khác nhau. Quá nhiều khác nhau.


Chữa không đúng bệnh càng chữa càng nóng.

Biến đổi khí hậu đâu phải chuyện của một ngày.


***


Công việc của hắn cũng nóng.

Cộng thêm bế tắc đến từ N. Vốn cũng không phải là chuyện của một ngày.


***


Phật đản. Người đi chùa đông nghẹt. Chuyện của một ngày?

Thứ Sáu, 9 tháng 5, 2014

Back to work

Chấm dứt những ngày công việc đình trệ.

Với lòng tin đã suy giảm ít nhiều. Còn lại chút hy vọng le lói.


Rảnh rỗi đọc linh tinh thử lang tang. Cũng vui mà chỉ sợ học không làm thành ngộ độc chữ.

Haizzz ...

Thứ Năm, 8 tháng 5, 2014

Yêu nước

Không có khái niệm đất nước của chỉ một người, hay một nhóm người.

Khi toàn dân VN cùng nhìn về một hướng, Tàu cộng mạnh thế chứ mạnh nữa cũng chẳng ăn thua.

Có thế nào thì chúng mới ngang ngược thế.


Những trái tim nóng thì nhiều, nhưng những cái đầu lạnh dường như còn thiếu.

Giữa 2 nước đâu chỉ có mỗi biển Đông ...

Thứ Tư, 7 tháng 5, 2014

Đám cưới

Đi đám cưới về.

Mấy gã tinh nghịch ngồi chung bàn với hắn cứ tò mò về ... bụng cô dâu, hihi. Nghe đâu đã sang tháng thứ 5, có người còn chắc chắn là siêu âm ra con trai, hehe.

MC giới thiệu tiếng hát anh S, sau sửa là chú S. Mọi người cười, phải gọi là bác S, hay chính xác hơn, ông S, haha.

Bố chú rể kém hắn 2 tuổi. Bố cô dâu còn trẻ hơn.


Hắn chỉ muốn nói rằng: chúc các con hạnh phúc ...

Chủ Nhật, 4 tháng 5, 2014

Looper

Ngày ấy, con người đã có thể du hành vượt thời gian ...


Giới tội phạm sử dụng thành quả này một cách thích thú. Khi muốn thủ tiêu ai đó, chúng gửi người này về quá khứ, nơi đã có một sát thủ được thuê chờ sẵn.

Nhưng tại sao phải rắc rối như vậy? Thực ra không rắc rối mà là đơn giản. Đơn giản là khi một người bị thủ tiêu trong quá khứ, hắn ta hoàn toàn biến mất khỏi tương lai, không một chút dấu vết, như chưa bao giờ tồn tại. Vì đúng là không tồn tại đến tương lai!

Còn ở quá khứ, một xã hội mông muội hơn, hẳn không ai truy tìm một tương lai chưa đến bỗng dưng biến mất ...

***

Bỗng một ngày kia, kẻ được gửi về quá khứ chính là một sát thủ đã từng hành nghề giết thuê những người được gửi về từ tương lai. Khi được gửi về, anh ta biết chính xác cái gì đang đợi mình ...

Hãy khoan, câu chuyện có vẻ như hơi khó hiểu?


Hoặc câu chuyện như thế này: Một kẻ làm nghề giết thuê, được thuê để giết những người được gửi về từ tương lai. Công việc thật đơn giản, được báo trước, anh ta chỉ việc chờ sẵn ở một địa điểm nọ, và đòm, khi người được gửi về vừa xuất hiện.

Cho đến một ngày anh ta thất bại, vì dường như người được gửi về kia biết chính xác cách anh ta hành động và thoát được ...


Tuy nhiên, đến đây, rắc rối chỉ mới bắt đầu. Gã sát thủ sẽ phải cư xử ra sao, khi đối diện với người tự nhận là tương lai của chính anh ta. Với một ký ức lúc mờ lúc tỏ, lẫn lộn giữa những gì đã xảy ra và không xảy ra, vì xảy ra hay không còn phụ thuộc hiện tại (tương lai nào chả bất định như thế?!), gã-tương-lai cố thuyết phục gã-hiện-tại những điều nên làm ...

***

Những người làm nghề lập trình điều khiển như hắn biết rõ về những vòng lặp, đôi khi là những vòng lặp vô tận ...

Những người khác có thể tìm xem phim Looper.

***

Câu hỏi là, ta sẽ trò chuyện thế nào cùng tương lai, và có giết chết chính tương lai của mình?

Thứ Sáu, 2 tháng 5, 2014

Dại

Dân tộc kia, cắt tới ghép lui để được mấy kỳ nghỉ lễ dài ngày, người người miệng hô đồng thanh tay giơ nhất trí cùng nhau chen chúc những chốn lao xao, tận hưởng bụi bặm khói xe chật chội đắt đỏ.

Haiz, ta dại ta tìm nơi vắng vẻ ...

***

Em chim non chiều đến ngơ ngác một góc vườn, mép còn vàng ươm, chạy nhảy khoẻ lắm mà cánh vỗ chưa lên ...

Sợ đêm tối lạnh lẽo lại gặp chú mèo đi ăn đêm, hắn lấy lá lót ổ đưa em vào nhà. Sáng thả ra vườn đã thấy đồng loại bay đến tới tấp, có tiếp được nhiên liệu tới giờ cất cánh chăng?