Thứ Bảy, 27 tháng 5, 2017

DIFF 2017 - Kim

Lại có dịp xem pháo hoa từ đỉnh núi.

Diễn biến: mưa, mù, không thấy gì.


Ngủ, hehe.

Sức mạnh của kẻ yếu

Cùng một tâm thế như bây giờ người ta đang nói về cách mạng công nghiệp 4.0 gì gì đó, cách đây khoảng 20 năm hắn đã thấy y hệt khi có ý định thuyết phục khách hàng thực hiện một hạng mục mang tính tự động hoá. "Làm vậy công nhân thất nghiệp hết sao?".

Ngày ấy, các hãng lớn từ Âu Mỹ bắt đầu mở văn phòng đại diện ở xứ lúa nước. Dĩ nhiên mục đích của họ là bán hàng, nhưng những nhân viên ban đầu thường tư vấn rất trung thực cho dân "chân đất mắt toét". Dần dần, "mày ngu tao nói không nghe thì cho mày chết", họ chỉ cần bán được hàng thu lợi.


Tự nhiên không thể không nhớ tới "Trung Hoa". Các dân tộc hùng mạnh từ phương Bắc từng đánh bại dân Hán, rút cục cũng chỉ lập nên những nhà Nguyên, nhà Thanh sặc mùi "Hán hoá".

Đánh vào chỗ "nhu", "cương" hẳn cũng chùn tay mà mềm yếu? Đến với chỗ "ngu", "khôn" nhẽ đã biết thu lợi cho mình?



Viết đến đây giật mình, bèn ra sân dọn cỏ đã mọc lên gần lút mấy cái máy lạnh. "Cho nó lưu thông khí huyết" - lão giải thích với các đồng nghiệp, vốn chẳng buồn đụng tay đụng chân vào bất cứ cái gì ...

Thứ Năm, 25 tháng 5, 2017

Cách mạng (công nghiệp) 4.0

Sáng đọc báo: công nhân Việt nam chuẩn bị như thế nào để đón cuộc cách mạng sẽ thay thế họ bằng máy móc?


Sao không chuẩn bị đón cuộc cách mạng sẽ mang máy móc lại cho họ sử dụng?!?



Trong một diễn biến khác, cả ngày hôm nay hắn lụi cụi sửa được 02 máy hút ẩm.

Thứ Ba, 23 tháng 5, 2017

Nhắc và nhớ

Fb có vẻ không để người ta yên với quá khứ. Cũng phải thôi, biết lưu giữ thì có gì hay ho hơn là biết nhắc nhở. Nhưng để tiến tới chỗ hiểu mình nhắc nhở điều gì, vui hay buồn, thì, vẫn còn cần thời gian ... (Dù, hắn biết, ngày ấy không còn xa lắm. AI đã đạt được những thành tựu đáng kể.).

Hắn, vốn chỉ ném những mảnh quá khứ vương vãi đâu đó và ít khi ngoái đầu lại, thì, những nhắc nhở của Fb thường khi khiến muốn mỉm cười.


Và, tháng Năm này, sao bỗng nhiều "ngày này cách nay 5 năm" đến thế!? Lại có cả những stt ngắn hắn vốn không quen ném vào chốn thị phi như Fb.

Dĩ nhiên đã quên thì không share lại làm gì. Nhân rảnh rỗi bèn tò mò nhìn lại nhật chí tháng Năm 5 năm trước.

Vỏn vẹn có 2 entries cho 1 tháng. Cũng nắng nóng. Cũng về quê giỗ. Hẳn nhân giết thời gian trên xe chăng? 2 entries là về 2 truyện: Đoạn tuyệt và Tân Phong nữ sĩ.

Chủ Nhật, 21 tháng 5, 2017

Alien (2017)



Đạo diễn Ridley Scott dường như vẫn trung thành với tạo hình Alien của mình, trải qua loạt phim trong khoảng thời gian đến gần 40 năm. Khác chăng, là, nhờ sự tiến bộ của kỹ xảo điện ảnh, Alien đã xuất hiện rõ nét hơn. Và, thành viên người máy luôn có mặt trong các phi hành đoàn, cũng hoành tráng hơn.

Tưởng cũng nên nhắc thêm một điểm chung nữa của loạt phim, là, người sống sót cuối cùng của phi hành đoàn vẫn luôn là một phụ nữ. Dù, nữ diễn viên đóng vai chính trong phim mới nhất Covenant (2017), Katherine Waterston (sinh năm 1980) còn chưa sinh ra khi ông làm phim đầu tiên Alien (1979).

Thú vị là nữ diễn viên Sigourney Weaver đã thủ vai chính trong cả 4 phim Alien (1979), Aliens (1986), Alien 3 (1992) và Resurrection (1997), với 4 đạo diễn khác nhau. Trong đó 2 phim đầu được đánh giá khá cao (IMDb 8.5, 8.4 và 1, 2 giải Oscar). Đạo diễn và biên kịch Aliens (1986) chính là James Cameron. Ông đã mời S.W. một vai trong phim bom tấn của mình, Avatar.


Sau Alien (1979), R.S. quay lại với Prometheus (2012) và có lẽ đề tài này hứa hẹn sẽ còn được ông kéo dài thêm nữa.

Nhưng, hắn nhận thấy rằng, Alien Prometheus và Alien Covenant nhẽ không còn là nói về những quái vật không gian đáng sợ nữa. Thực ra vẫn có quái vật không gian, và chúng vẫn đáng sợ. Song, đứng đằng sau chúng là các "quái vật" khác còn đáng sợ hơn: con người và người máy.

Con người, tự cho là đã sáng tạo ra người máy, và tuyệt vọng kiếm tìm nguồn gốc của chính mình.

Người máy, ngược lại, rõ ràng về xuất thân của mình, nhưng, (có thật không?!) nỗ lực sáng tạo ra một thứ gì đó (mạnh mẽ hơn kẻ đã sáng tạo ra mình!?) ...

Thứ Sáu, 19 tháng 5, 2017

Không chỉ là chuyện về đàn bà

Nhân đọc bài viết của Tuấn Khanh về một câu chuyện (đã cũ, nhưng đầy hứa hẹn sẽ quay lại nay mai). Đại khái có một bài "báo" viết "không nên lấy vợ Bắc", sau đó ít lâu lại một bài "báo" khác "vì sao không nên lấy vợ Nam" (có khái niệm 3N sau đó đã trở thành "nổi tiếng").

TK tổng kết lại là thái độ xem thường phụ nữ. Có thể anh quá nhẹ nhàng, với tâm hồn nhạc sĩ. Và bài viết của anh được in trong tập tạp bút "những câu chuyện về đàn bà".


Nếu hắn viết, chắc phải là tạp bút "những câu chuyện về lịch sử, ý thức hệ", hay đại loại thế.



Nhớ, thuở còn đi học, vẫn được dạy rằng, lịch sử loài người, đi từ chiếm hữu nô lệ, lên phong kiến, lên tư bản rồi ... chi chi đó. Còn tự hào rằng xứ ta bỏ qua giai đoạn tư bản, tiến thẳng lên ... vân vân và vân vân ...

Với những câu chuyện (ví dụ) như trên thì người có học tý chút dễ dàng nhận ra rằng, nếu theo thuyết vừa nêu, xứ ta chỉ đang "lạc trôi" mông muội đâu đó trong giai đoạn phong kiến. Mà lại là phong kiến thời mạt.


Lúc bác của hắn nhắm mắt buông tay, cả nhà nghiễm nhiên xem mọi quyền quyết định thuộc về ông anh (con trai duy nhất của bác). Trong khi bác có đến 5 người con gái, về khả năng kinh tế lẫn tri thức, sức khoẻ, gia đình con cháu đều ... có phần vượt trội.

Đó là nói chuyện nhỏ trong gia đình. Xã hội cũng một lối. Lối chỉ định trước sau (cha truyền con nối), trên dưới (triều đình tập quyền). Còn mạt ở chỗ mua quan bán tước, con ông cháu cha, không có nổi một kỳ thi tuyển nhân tài (theo đúng nghĩa).


Chưa nói đến chuyện kinh tế. Trong khi "bọn tư bản" giãy mãi không chết đã tự tiến hoá đến những cuộc cách mạng công nghiệp 1, 2, 3, 4 này nọ thì thực tế xứ ta đang tập tễnh tư bản sơ khai. Cạnh tranh không lành mạnh cá lớn nuốt cá bé, quyền cá nhân chưa được công nhận, không làm được gì hơn là khai thác tài nguyên đem bán (hết rừng đến biển, hết mỏ đến đất, hết sức lao động đến chất xám, ...).

Gần đây, có hiện tượng nhiều người kỳ vọng vào những kẻ tham nhũng lòng không đáy (rằng tuy ăn nhưng còn biết làm chút chút!?). Lão già nơi núi nọ mỉm cười, chả gì, tư bản sơ khai, cũng cứ hợp sự phát triển hơn phong kiến tàn mạt ...

Thứ Năm, 18 tháng 5, 2017

Trí tưởng tượng



Hắn chọn mua quyển sách này hiển nhiên không phải vì tiêu đề. Giữa hội chợ sách (đã sách lại còn chợ!?) hắn chọn cuốn này vì tên tác giả. Hắn đã từng đọc nhiều bài viết của anh trên mạng xã hội. Không khéo, có cả những bài sẽ xuất hiện trong tập sách mỏng này.

Rồi hắn nhìn thấy bài đầu tiên của tập tạp bút: Quyền năng của trí tưởng tượng. Trí tưởng tượng, tuy nhiên, là đòi hỏi từ ... nước Mỹ xa xôi. Bản thân câu chuyện mào đề cũng là một sản phẩm ... tưởng tượng. Nhưng nó được yêu thích, đến mức có người cứ muốn tin là chuyện có thật, đặc biệt, ở ... Trung Quốc.

Dĩ nhiên, những kẻ đang có quyền lực trong tay, không đại diện cho một cộng đồng, và cũng không có khát vọng nào ngoài quyền và lợi của bản thân, thì, không thích điều này. Chúng, một cách nguỵ biện, sẽ áp đặt người khác theo những "lý tưởng" có lợi cho chúng. Chẳng hạn như, mớ giáo điều, được sinh ra cách đây hàng ngàn năm bởi lão già họ Khổng ...

Thứ Tư, 17 tháng 5, 2017

Quân khu Nam Đồng

Hắn ngốn hết hơn 400 trăm trang Quân khu Nam Đồng chỉ trong 2 ngày về quê. Mà chỉ đọc tranh thủ những lúc rảnh. Lâu rồi không đọc "như ăn cướp" như vậy hihi.

Thực ra thì không phải do quá hấp dẫn. Biết về cuốn sách từ những ngày nó mới ra đời. Lúc đó nghĩ cũng hay hay nhưng chưa đến mức tìm đọc. Mãi tới tháng Tư vừa rồi đi "càn quét" các hiệu sách thì sự tò mò mới quyết định lấy nó về nhà.

Nhận xét đầu tiên là ... bản in rất nhẹ (?!). Chẳng biết người ta sử dụng loại giấy gì mà quyển sách dày cộp nhẹ như hộp xốp. Có phải vì thế chăng, mà nội dung hắn bỗng cũng thấy ... nhẹ hều.


Trong khi, với những người trong cuộc, những năm tháng ấy chắc chắn không "nhẹ" một tý nào.

Công bằng mà nói, đã từng nghĩ hay hay nhưng hắn không cảm thấy quá thu hút vì nghĩ, hẳn trong đó nhiều phần quen thuộc. Và, hơn cả, là, không thích thú gì không gian và thời gian lịch sử ấy.

Rút cục, không quá quen thuộc như hắn nghĩ. Nhưng có lẽ cũng vừa đủ để có thể ... lướt nhanh.


Nhớ lại một chút về những "băng" (vị thành niên) hồi còn đi học, băng cột cờ, xóm chuối, ... Phần nhiều chỉ nghe đồn đại. Trong đó thực ra hắn chỉ luôn là nạn nhân hèn yếu, bị ăn cắp mất bút, lọ mực, bị chấn lột mất mũ, ... (đủ để khiến hắn biết ... nói dối). Rồi nhớ một chút về chuyện kể của anh bạn vong niên, vốn học ở trường dành cho các "dũng sĩ diệt Mỹ". Những cậu bé con có thể lạnh lùng (hay thực tế là nóng đầu) giết người (dù đó là người ... Mỹ!?) thì đâu dễ học tập. Liệu người ta có thể nhân danh những gỉ những gì để biến thế hệ trẻ thành những con người như vậy chăng?

Chủ Nhật, 14 tháng 5, 2017

?!

Xem phim "viễn tây", nhiều người hâm mộ những tay súng tài giỏi dũng cảm đứng ra chống lại số đông bảo vệ dân lành.

Không biết có ai để ý, các nạn nhân thông thường là những người nông dân khai phá thiên nhiên sở hữu đất đai (hoặc hầm mỏ) bị những kẻ giàu có đến sau ép bán với giá rẻ, hay tệ hơn, trong trường hợp họ hoàn toàn không muốn bán.


Những câu chuyện này xem chừng quá quen thuộc. Chỉ là ở các nước tiên tiến thì chúng đã xảy ra vài thế kỷ trước. Còn ở những nước lạc hậu thì ngày nay vẫn tiếp diễn.

Tiếc là, cùng với thời gian, những anh hùng mã thượng hầu như không còn nữa.



Và, tiếc hơn, là, sự cao thượng của con người cũng dần biến mất ...

Yêu

Lang thang trên mạng, tình cờ thấy có người nhắc lại một bộ phim. Nội dung đại khái có 2 anh chàng kia, được "ngủ đông" hay sao đó mà khi thức dậy thấy đang ở một xã hội ... toàn phụ nữ.

Nghe nhắc thì nhớ ngay là đã từng xem, nhưng ... cũng chỉ nhớ đến vậy. Không nhớ phim bắt đầu ra sao kết thúc thế nào. Không nhớ phim nước nào (hình như của Ba lan? hay Liên xô?). Chỉ nhớ có những cảnh toàn phụ nữ ... trần truồng (vì có đàn ông đâu mà phải mất công mặc quần áo hihi). Với lưu học sinh vina những năm giữa thập kỷ 80 của thế kỷ trước hiển nhiên là một dịp ... mở rộng tầm mắt hehe.

Dĩ nhiên đến tận bây giờ hắn vẫn yêu đất nước con người nơi từng trọ học. Những con người hiền lành tốt bụng, đất nước tươi đẹp. Mặc dù, những chính trị gia thì không nhất thiết như vậy.


May mắn (hay không may mắn?) cho thế hệ hắn, là, đã trải qua sự thay đổi chế độ ở đó. Ngày nay, các nước Đông Âu (kể cả Nga) vẫn phải vật lộn với muôn vàn khó khăn. Nền chính trị đã đổi thay nhiều, có nhiều nước quay về với xu hướng thiên tả.

Hắn cảm thông với nhiều lưu học sinh Nga (Liên xô) ngày ấy, luôn nhớ về một nước Nga, về những con người Nga giàu văn hoá. Hắn sẻ chia về một dân tộc Nga vĩ đại, từng đạt được nhiều thành tựu trong khoa học, trong nghệ thuật. Nhưng cuồng về sức mạnh Nga với gã Putin để đối đầu Mỹ, để chống Trung quốc thì ... hình như có cái gì đó sai sai (?!) ...

Thứ Bảy, 13 tháng 5, 2017

Nổi điên

Đó là cách dùng từ của bài báo. Cũng có thể đó chính là cách dùng từ của ông Nguyễn Sự. Dù sao, ông này cũng là nhà chính trị.

Nhưng hắn vẫn muốn tin là ổng nổi điên thực sự. Vì, đơn giản là hắn cũng muốn nổi điên. Mà, không phải đến bây giờ mới là lần đầu tiên. Dù, trong chừng mực, tâm đã thiền ...


Nền chính trị tập trung đã, đang và sẽ còn tạo ra hàng đống những kẻ vô cảm. Thực ra dùng từ vô cảm để chỉ bọn chúng là không hoàn toàn chính xác. Dân đóng thuế nuôi chúng (đến mức phè phởn nên càng không biết người khác lầm than), ngồi trong phòng máy lạnh trơn lông đỏ da lại tự nhiên có quyền quyết định những chuyện chúng chẳng hề biết gì. Thì, cứ sống chết mặc bay tiền thầy bỏ túi ...

Thứ Sáu, 12 tháng 5, 2017

The Circle (2017)

Trụ sở công ty Circle trông giống của Apple, nhưng hoạt động có vẻ giống của Fb hơn.

Dĩ nhiên, công nghệ chỉ là hình thức.

Nội dung là, khi cộng đồng "tự nguyện" một vấn đề gì đó, thì, những kẻ "chủ mưu", chắc chắn không tuân theo. Nói lừa dối hay không thì tuỳ, nhưng họ lúc nào cũng có vẻ như đang "đi đầu".


Một vấn đề khác của cộng đồng "tự nguyện", đó là hồng vệ binh.

Khi bạn tin chắc một điều gì đó là đúng đắn, bạn cư xử như thế nào với những người không đồng ý với bạn?

Thứ Bảy, 6 tháng 5, 2017

Làm quan

Trưa đi trực về. Đọc bài thơ Hoạ Tấn Lăng Lục thừa tướng "Tảo xuân du vọng". Hơi giật mình với hai câu đầu:

Chỉ có những người làm quan,
Mới sợ hãi nhìn cảnh vật khí hậu đều tươi mới.

Nguyên văn:

獨 有 宦 遊 人 
偏 驚 物 候 新 

Độc hữu hoạn du nhân
Thiên kinh vật hậu tân


Tự điển Thiều Chửu chép: ra làm quan gọi là 游 宦 (du hoạn). Chữ hoạn quan cũng là chữ này. Ngày nay thông dụng hay viết chữ du .

Như vậy, trừ việc nếu chép thơ cổ (bài trên thuộc đời Sơ Đường) nên chép chữ du 游 thì hoạn du nhân ở trên là chỉ kẻ làm quan vậy.


Cũng có bản (Trần Trọng Kim?) chép tiêu đề bài thơ là Hoạ Tấn Lăng Lục thừa "Tảo xuân du vọng" (không có chữ tướng) và chú giải "Lục thừa" là một chức quan. Cái ông họ Lục quê ở Tấn Lăng này, dù có là quan thừa tướng (được cho là Lục Nguyên Phương) hay chỉ là một ông quan nhỏ, thì cũng chắc đã "lỡ dại" làm bài thơ Tảo xuân du vọng. Không biết ổng du xuân ngâm ngợi những gì (không thấy sách nào chép) mà bị người hoạ lại mắng cho như vậy?!

Bài thơ hoạ này được cho là của Đỗ Thẩm Ngôn (ông nội thi thánh Đỗ Phủ), tuy cũng có người nói là của Vi Ứng Vật.



Lão già lười nơi núi nọ đọc xong hai câu thơ không khỏi cười lớn. Hoá ra không chỉ có lão, mà từ xưa đã có người ghét những kẻ làm quan ... hahaha.

Giấy phép

Người ta kiểm tra nhiều cơ sở sản xuất "không có giấy phép".

Vấn đề là những cơ sở đó sản xuất ra những cái gì thì được nêu rất qua loa. Vì sao họ vẫn sản xuất được? Vẫn có người tiêu thụ sản phẩm của họ? Sản phẩm đó độc hại hay không có tác dụng? Đáng khép tội sản xuất hàng giả hay tội lớn hơn, phá hoại hoặc đầu độc, chẳng hạn?


Lúc nào cũng chỉ là "lỗi" "không giấy phép". Phạt hành chính.

Không giấy phép đâu chỉ đơn giản chỉ liên quan cơ sở sản xuất. Cơ quan cấp phép thì sao?

Có chăng sự khó dễ trong việc cấp phép?

Mà có giấy phép chắc gì đã tốt?


Người ta đang xem bộ quần áo có giá trị hơn chính bản thân người mặc. Một trò "cờ gian bạc bịp" giữa những kẻ cấp phép và những kẻ vi phạm. Người sản xuất chân chính luôn bị thiệt thòi. Và người tiêu dùng không còn cách nào khác hơn lựa chọn giữa không có dùng hoặc dùng hàng độc hại.

Thứ Sáu, 5 tháng 5, 2017

3 thế hệ

Nói nôm na là 3 thế hệ (1 nhà). Nói chữ là tam đại đồng đường.

Đồng đường (nhưng) dị mộng.



Ông bà, lờ mờ đạo (Nho ư Phật ư) nhưng "chúng mày phải tuyệt đối nghe lời tao" ...


Cha mẹ, cảm thời gian khó (do ông bà mải theo đạo) mà trưởng thành. Nay dễ thở hơn (có của ăn chưa chắc có của để) bèn đặt con cái vào lồng kính (miếng ăn tận miệng, học chỉ cần đủ giải quyết khâu oai) ...


Con cháu, lơ ngơ với đạo lỗi mốt của ông bà, ngập trong rác thải bố mẹ để lại. Còn biết làm gì ...

Quy định

Vụ giới thiệu phó chủ tịch Đà Nẵng chưa đủ thời gian luân chuyển gì đó cho thấy ở xứ thiên đường một gã thư ký có thể đánh bại một vị tướng như thế nào.

Thứ Ba, 2 tháng 5, 2017

Loài

Người ta vẫn dạy con nít về chuỗi thức ăn gì gì đó. Đại loại như, con hươu ăn cỏ con sư tử ăn con hươu ...

Thượng đế tạo ra muôn loài, chắc hẳn Ngài không hề cấp "chứng chỉ" giết chóc? Trong một vài tiêu chuẩn đạo đức, người ta chấp nhận cuộc đấu tranh sinh tồn. Trong đó có giết chóc để làm thức ăn (for food).


Song, cũng chính con người, tự cho phép mình vượt qua những tiêu chuẩn đó. Ý nghĩ này xuất hiện khi thấy những chuyện giết chóc làm trò vui (for fun).

Nghĩ kỹ hơn, điều này không mới. Người ta đang kêu gọi giải cứu lợn (thịt) nhưng trong mấy ngày nghỉ dân tình vẫn đổ xô đi săn lùng "món ngon vật lạ".

Lại nhớ chuyện có những kẻ chuyên đi bẫy chim bắt cá, bán cho người ta ... phóng sinh.



Có câu chuyện thiền, đại ý nhà kia cúng tượng Phật (bằng gỗ) vào chùa, nhà khác trộm tượng ấy về chẻ ra đốt sưởi ấm. Rốt cuộc nhà đốt tượng đắc đạo.

Lão già lười nơi núi kia ha hả cười, ta không phải Phật nhưng cũng thấy kẻ bắt với kẻ phóng sinh ai người thành quả ...

Thứ Hai, 1 tháng 5, 2017

Lam Vỹ

Hắn vẫn chưa đọc xong Lam Vỹ. Nhưng xem như đã kết (cục).

Có nghe hay đọc loáng thoáng ở đâu đó rằng ĐHD nói cổ đã "tự kiểm duyệt". Bớt dữ dội so với Bóng đè.

Nhưng vấn đề thì vẫn y nguyên Nguyễn Y Vân. Chưa khác được.


Cái truyền thống, nếu quả thực nó rực rỡ nhường ấy, sao lại quá khó tìm kẻ kế thừa? Phút lâm chung mắt nhắm tay buông, nhiều thế hệ liệu có cảm thấy gì đó sai sai?


Nhỏ đòn roi lớn mắng chửi, sự ép buộc bản thân nó là một khối mâu thuẫn vĩ đại. Cậy người sao có thể ra lệnh? Khống chế chỉ sinh ra thù hận. Đến lúc đầu bạc quỳ lạy đầu xanh chẳng phải đã tự tát vào mặt mình một cách muộn màng ru?



Bao năm vịn vào hết Khổng lại Lê(-nin) thì tự mình rỗng không chẳng còn lại gì cũng phải. Nhược bằng ngộ được chữ Không thời đã biết buông tay từ sớm ... U mê lú lẫn còn phải hỏi đâu xa?

Mobifone

Hôm trước tự nhiên nhận được tin nhắn (SMS), nội dung đại loại: chúng tôi đã đăng ký dịch vụ NCT (nhạc của tui) cho bạn, mỗi ngày 2000đ, nếu muốn huỷ nhắn HUY đến 9099.

Đọc đã muốn chửi. Ai khiến chúng mày nhanh nhẩu đoảng? (Nói theo kiểu bắc là bố chúng mày có cần dịch vụ đó đâu hehe).

Dĩ nhiên ngay lập tức nhắn HUY. Hơi nghi nghi vì thấy im re (lẽ ra phải có phản hồi đại loại bạn đã huỷ vân vân ...?). Bèn ghi số tiền đang có trong tài khoản vào sổ.

Ca trực trước loay hoay sao quên mất. Ca này mở sổ thấy con số bèn kiểm tra thì đúng y sau 8 ngày số tiền bị trừ mất vừa chẵn 16K không sai 1 đồng. Bực.

Lạ là vào web kiểm tra thì không thấy có dịch vụ lạ nào trong danh sách các dịch vụ đang được sử dụng. Lạ nữa là cũng không thấy NCT trong số các dịch vụ đang được quảng cáo? (để kiểm tra xem cách huỷ đúng chưa hic).

May thay, cái app My Mobifone trên iPhone vốn bị treo hơn 2 tháng nay (cứ hiển thị thông số cũ không đổi) bỗng nhiên được cập nhật. Và rành rành nhìn thấy "thằng" NCT nằm chình ình trong danh sách các dịch vụ đang được sử dụng.

Có điều, thay vì các dịch vụ khác cho phép bấm vào đó để xem thông tin, tuỳ chỉnh hoặc có thể huỷ dịch vụ, thì, "thằng" NCT cứ trơ trơ không làm được gì cả.

Cuối cùng, chỉ còn cách bấm vào mục Hỗ trợ khách hàng -> Gọi tổng đài. Hiện lên tổng đài tính phí (200đ/phút) và tổng đài miễn phí 1900...

Gọi tổng đài miễn phí, nhận được một lô một lốc hướng dẫn, kiểu: nếu ... thì bấm phím 1; nếu ... thì bấm phím 2; vân vân và vân vân ... Sau một hồi loanh quanh trong ma trận số, đến chỗ "đề nghị quý khách gọi tổng đài 9090 để ..." thì phì cả cười haha ...

Tổng đài tính phí cũng khoe ma trận số đến sốt cả ruột (tính phí mà hihi). Rốt cuộc cũng nghe được tiếng "người", dễ thương và xinh đẹp (em gái nào chả dễ thương và xinh đẹp!?!) nhưng cực kỳ khó nghe hehe.

Sau khi phàn nàn tui "bị" đăng ký và không huỷ được, phải nhờ em (dễ thương và xinh đẹp) nhắc lại lần nữa mới nghe ra, rằng thì là "tổng đài sẽ huỷ cho quý khách". Thank you cảm ơn. (Không biết tại tổng đài tính phí hay bởi em gái dễ thương xinh đẹp mà "quý khách" chẳng buồn chửi, rằng các cô làm ăn như con ... hihi).


Nghĩ, ở xứ này, kiếm tiền thật không dễ (mặc dù tv suốt ngày ra rả "làm giàu không khó"). Khó, là làm mãi không giàu, hihi. Nhẽ, phải "mặt trơ trán bóng"?!


P/S: Trong khi đang gõ câu chuyện dài lòng thòng này thì em gái dễ thương và xinh đẹp đã kịp mang lại trái ngọt:
"Gói ngay cho dịch vụ NCT của Quý khách đã huỷ thành công. Để đăng ký lại, soạn DK Goicuoc gửi 9099. (Goicuoc: N1 [gói ngày], N2 [gói tuần]) hoặc truy cập www.nhaccuatui.com. Chi tiết liên hệ 9090 (200đ/phút). Trân trọng cám ơn!"

tiếp theo:
"Phan anh cua Quy khach qua Tong dai da duoc xu ly. Quy khach vui long kiem tra lai. Chi tiet can ho tro vui long lien he 9090. Tran trong cam on!"


Câu chuyện Mobifone hôm nay đến đây là hết (vẫn tiếp tục sử dụng sđt cũ hihi).