Thứ Sáu, 19 tháng 5, 2017

Không chỉ là chuyện về đàn bà

Nhân đọc bài viết của Tuấn Khanh về một câu chuyện (đã cũ, nhưng đầy hứa hẹn sẽ quay lại nay mai). Đại khái có một bài "báo" viết "không nên lấy vợ Bắc", sau đó ít lâu lại một bài "báo" khác "vì sao không nên lấy vợ Nam" (có khái niệm 3N sau đó đã trở thành "nổi tiếng").

TK tổng kết lại là thái độ xem thường phụ nữ. Có thể anh quá nhẹ nhàng, với tâm hồn nhạc sĩ. Và bài viết của anh được in trong tập tạp bút "những câu chuyện về đàn bà".


Nếu hắn viết, chắc phải là tạp bút "những câu chuyện về lịch sử, ý thức hệ", hay đại loại thế.



Nhớ, thuở còn đi học, vẫn được dạy rằng, lịch sử loài người, đi từ chiếm hữu nô lệ, lên phong kiến, lên tư bản rồi ... chi chi đó. Còn tự hào rằng xứ ta bỏ qua giai đoạn tư bản, tiến thẳng lên ... vân vân và vân vân ...

Với những câu chuyện (ví dụ) như trên thì người có học tý chút dễ dàng nhận ra rằng, nếu theo thuyết vừa nêu, xứ ta chỉ đang "lạc trôi" mông muội đâu đó trong giai đoạn phong kiến. Mà lại là phong kiến thời mạt.


Lúc bác của hắn nhắm mắt buông tay, cả nhà nghiễm nhiên xem mọi quyền quyết định thuộc về ông anh (con trai duy nhất của bác). Trong khi bác có đến 5 người con gái, về khả năng kinh tế lẫn tri thức, sức khoẻ, gia đình con cháu đều ... có phần vượt trội.

Đó là nói chuyện nhỏ trong gia đình. Xã hội cũng một lối. Lối chỉ định trước sau (cha truyền con nối), trên dưới (triều đình tập quyền). Còn mạt ở chỗ mua quan bán tước, con ông cháu cha, không có nổi một kỳ thi tuyển nhân tài (theo đúng nghĩa).


Chưa nói đến chuyện kinh tế. Trong khi "bọn tư bản" giãy mãi không chết đã tự tiến hoá đến những cuộc cách mạng công nghiệp 1, 2, 3, 4 này nọ thì thực tế xứ ta đang tập tễnh tư bản sơ khai. Cạnh tranh không lành mạnh cá lớn nuốt cá bé, quyền cá nhân chưa được công nhận, không làm được gì hơn là khai thác tài nguyên đem bán (hết rừng đến biển, hết mỏ đến đất, hết sức lao động đến chất xám, ...).

Gần đây, có hiện tượng nhiều người kỳ vọng vào những kẻ tham nhũng lòng không đáy (rằng tuy ăn nhưng còn biết làm chút chút!?). Lão già nơi núi nọ mỉm cười, chả gì, tư bản sơ khai, cũng cứ hợp sự phát triển hơn phong kiến tàn mạt ...

Không có nhận xét nào: