Hắn vẫn chưa đọc xong Lam Vỹ. Nhưng xem như đã kết (cục).
Có nghe hay đọc loáng thoáng ở đâu đó rằng ĐHD nói cổ đã "tự kiểm duyệt". Bớt dữ dội so với Bóng đè.
Nhưng vấn đề thì vẫn y nguyên Nguyễn Y Vân. Chưa khác được.
Cái truyền thống, nếu quả thực nó rực rỡ nhường ấy, sao lại quá khó tìm kẻ kế thừa? Phút lâm chung mắt nhắm tay buông, nhiều thế hệ liệu có cảm thấy gì đó sai sai?
Nhỏ đòn roi lớn mắng chửi, sự ép buộc bản thân nó là một khối mâu thuẫn vĩ đại. Cậy người sao có thể ra lệnh? Khống chế chỉ sinh ra thù hận. Đến lúc đầu bạc quỳ lạy đầu xanh chẳng phải đã tự tát vào mặt mình một cách muộn màng ru?
Bao năm vịn vào hết Khổng lại Lê(-nin) thì tự mình rỗng không chẳng còn lại gì cũng phải. Nhược bằng ngộ được chữ Không thời đã biết buông tay từ sớm ... U mê lú lẫn còn phải hỏi đâu xa?
Thứ Hai, 1 tháng 5, 2017
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét