Thứ Bảy, 6 tháng 5, 2017

Làm quan

Trưa đi trực về. Đọc bài thơ Hoạ Tấn Lăng Lục thừa tướng "Tảo xuân du vọng". Hơi giật mình với hai câu đầu:

Chỉ có những người làm quan,
Mới sợ hãi nhìn cảnh vật khí hậu đều tươi mới.

Nguyên văn:

獨 有 宦 遊 人 
偏 驚 物 候 新 

Độc hữu hoạn du nhân
Thiên kinh vật hậu tân


Tự điển Thiều Chửu chép: ra làm quan gọi là 游 宦 (du hoạn). Chữ hoạn quan cũng là chữ này. Ngày nay thông dụng hay viết chữ du .

Như vậy, trừ việc nếu chép thơ cổ (bài trên thuộc đời Sơ Đường) nên chép chữ du 游 thì hoạn du nhân ở trên là chỉ kẻ làm quan vậy.


Cũng có bản (Trần Trọng Kim?) chép tiêu đề bài thơ là Hoạ Tấn Lăng Lục thừa "Tảo xuân du vọng" (không có chữ tướng) và chú giải "Lục thừa" là một chức quan. Cái ông họ Lục quê ở Tấn Lăng này, dù có là quan thừa tướng (được cho là Lục Nguyên Phương) hay chỉ là một ông quan nhỏ, thì cũng chắc đã "lỡ dại" làm bài thơ Tảo xuân du vọng. Không biết ổng du xuân ngâm ngợi những gì (không thấy sách nào chép) mà bị người hoạ lại mắng cho như vậy?!

Bài thơ hoạ này được cho là của Đỗ Thẩm Ngôn (ông nội thi thánh Đỗ Phủ), tuy cũng có người nói là của Vi Ứng Vật.



Lão già lười nơi núi nọ đọc xong hai câu thơ không khỏi cười lớn. Hoá ra không chỉ có lão, mà từ xưa đã có người ghét những kẻ làm quan ... hahaha.

Không có nhận xét nào: