Thứ Bảy, 31 tháng 1, 2015

Hội nghị

Hơn 20 năm thâm niên công tác, hình như đây là lần đầu tiên hắn tham dự một hội nghị không phải toàn thể.

Những hội nghị kiểu này, dù mang danh hội nghị người lao động thì cũng đã từ lâu trở thành hội nghị của các quan chức (khó khăn lắm mới tìm ra được một vài nhân viên thường trong đó). Cũng như hội nghị chiến sĩ thi đua đã trở thành hội nghị sĩ quan thi đua vậy.

Một đặc điểm nữa cũng đã trở thành đặc trưng, là, ở trong hội nghị người ta trịnh trọng nói về những không gì cả. Còn, sự thật chỉ được nói đến trên bàn liên hoan sau đó.



Anyway, năm hết Tết đến, chưa có tiệc tất niên nào, mà, lịch nhậu của hắn mấy tuần gần đây đã dày đặc. Haizzz ...

Thứ Năm, 29 tháng 1, 2015

Xấu sống lâu

Trong bộ phim hắn mới xem, Đứa con thứ 7 (Seventh Son), có một nhân vật được tạo hình xấu xí (không biết tên gọi nguyên gốc là gì, phụ đề tiếng Việt dịch là Ngà) và một lời thoại dí dỏm dành cho anh ta (cũng không biết dịch có chính xác không), rằng: "xấu sống lâu".

Thốt nhiên hắn nhớ đến Thị Nở. Không biết khi cụ Nam Cao tạo nên nhân vật này, cụ đã nghĩ gì. Và cụ nghĩ gì khi thấy ngày nay người ta (nhất là giới nghệ sĩ) cứ xoáy vào khía cạnh xấu của nhân vật để mà tự hào (về tài hoá trang)?



Nếu không xấu, liệu Thị Nở có "sống" lâu đến thế?


Thứ Tư, 28 tháng 1, 2015

Đen tối

Hắn vốn không muốn viết về những tháng ngày đen tối này (thực ra dùng chữ đen tối là hơi quá), vì dễ không kìm được mà văng tục mất.

Nhưng rút cục nghĩ, nên đánh dấu để sau này nhìn lại còn thấy, quỷ đã len lỏi vào giữa những con người như thế nào.



Sau chừng 5 năm làm việc, hắn đã thấy công ty bắt đầu đi xuống. Dĩ nhiên thời điểm ấy còn lắm tranh cãi, xem như giữ lấy làm quan điểm cá nhân.

Bây giờ thì những sự cố nghiêm trọng đã xảy ra, và người ta mải mốt chạy tội bằng cách đổ lên vai người khác.

Liệu có đúng nhân viên trực tiếp năng lực yếu? Mà nếu nhiều nhân viên yếu như vậy thì họ ở đâu ra? Ai tuyển dụng? Ai đào tạo? Ai quản lý?



Người ta yêu cầu hắn tham gia lập tiêu chí đánh giá nhân viên kỹ thuật. Hắn từ chối thẳng thừng. Còn vì một nhẽ đơn giản, không thể làm công việc như thế chỉ trong vòng một hai ngày. Cách làm việc đã sớm dự báo sự đen tối.

Người ta cóp nhặt đâu đó ra hàng ngàn câu hỏi thuộc nhiều lĩnh vực, và yêu cầu mỗi nhân viên tự đánh giá mình theo đó trong vòng ... vài giờ đồng hồ. Khốn khổ hơn, người quản lý trực tiếp phải xem xét lại hàng chục bản tự đánh giá ấy trong vòng một hai ngày. Cấp cao hơn, vừa kém về chuyên môn, vừa không biết gì về các cá nhân lẫn vị trí làm việc của họ, sẽ quyết định.

Hắn cười bảo, chỉ một kết quả khả dĩ là ... vứt kết quả đánh giá vào sọt rác. Cái thước đo ấy sẽ nói lên điều gì khi mà từ khâu chế ra thước đo đến khâu sử dụng nó đều cẩu thả một cách đáng sợ.

Tất nhiên nó có thể có ý nghĩa tạo ra bằng cớ phục vụ cho những ý đồ định sẵn. Chẳng phải người ta đã phát ngôn rất lâu từ trước khi đo đó sao.





Đám người đáng thương rúm ró khi lũ quỷ dần bao quanh và len lỏi vào chính giữa họ. Những ngày đen tối hãy còn ở phía trước, nhưng với hắn, đen tối nhất là khi nhìn thấy bóng quỷ đến gần mà vẫn không làm gì ...

Thứ Ba, 27 tháng 1, 2015

Chuyện nhỏ trên phố

Chiều. Đi bộ trên phố.

Chợt thấy một cậu bé, chắc là học sinh lớp 1. Đoán vậy vì bộ đồng phục học sinh và dáng người nhỏ bé, chỉ như trẻ mẫu giáo.

Mang trên lưng một cái ba lô căng phồng, ôm trước ngực một cái hộp gì đó và trong tay cầm một cái túi áo đi mưa, em đi khá nhanh, len lỏi giữa những hàng quán và xe máy dựng ngổn ngang trên hè.

Đến bùng binh lớn. Giờ tan tầm xe cộ nườm nượp. Cậu bé tiến đến gần một người bảo vệ ngân hàng cạnh đó và hỏi "Chú đưa con sang đường với!".

Đi cùng hướng, hắn tiến lên bảo "Con đi với chú!". Sang bên kia đường, em ngẩng đầu lên nói "Con cám ơn chú!".


Tự nhiên hắn thấy nhói trong lồng ngực, sao những chuyện rất đỗi bình thường lại hiếm hoi làm vậy ...

Chủ Nhật, 18 tháng 1, 2015

Thứ Năm, 15 tháng 1, 2015

Hết kẹt

Có lẽ thế ... (!?)

Chả là ăn cơm xong, mở máy thấy file đang download bỗng chạy vù vù. Mấy ngày nay có mấy file tải mãi không được, chỉ tầm 50MB mà mở đầu ước lượng 5 hours và kết thúc bằng Network error, huhu. Kiên nhẫn tới lui hàng bao nhiêu lần vẫn thất bại. Bây giờ thừa thắng xông lên download file gần 90MB, báo 2 min và vèo cái xong.


Như vừa qua cơn táo bón.


Nhẽ đường cao tốc, cáp quang, ... là khái niệm chỉ phù hợp với những xã hội văn minh?!?



Hình ảnh không liên quan:

Thứ Ba, 13 tháng 1, 2015

Thanh Hiên thi tập (trích)

DẠ HÀNH
夜行


Lão nạp an miên Hồng Lĩnh vân,       老納安眠鴻嶺雲
Phù âu tĩnh túc noãn sa tân.                
浮鷗靜宿煖沙津
Nam minh tàn nguyệt phù thiên lý,      
南溟殘月浮千里
Cổ mạch hàn phong cộng nhất nhân.    
古陌寒風共一人
Hắc dạ hà kỳ mê thất hiểu,                   
黑夜何其迷失曉
Bạch đầu vô lại chuyết tàng thân.        
白頭無賴拙藏身
Bất sầu cửu lộ triêm y mệ,                   
不愁久露霑衣袂
Thả hỉ tu mi bất nhiễm trần.                且喜鬚眉不染塵

Thứ Sáu, 9 tháng 1, 2015

con & người

Người Việt hay nói, thực ra là một hình thức chơi chữ, tự cho là dí dỏm:

con người = phần con + phần người

Được diễn đạt bằng ngôn ngữ của con người, hiển nhiên đã mang nhiều phần tự mãn, hay nói chính xác hơn, tự sướng.


Theo Mạnh tử, kẻ được coi là tiếp bước Khổng tử, hình thành nên thuyết Khổng Mạnh, bao nhiêu năm làm khuôn vàng thước ngọc cho phong kiến Trung Hoa (và không chỉ Trung Hoa) dù đương thời cũng như Khổng tử vốn không được trọng dụng, thì:

Nhân chi sơ tính bổn thiện

Ông này, thuở bé, bà mẹ (Mạnh mẫu) phải ba lần dời nhà để chọn môi trường tốt nuôi dưỡng ổng.


Tuân tử, ngược lại, thuyết:

Nhân chi sơ tính bổn ác

Học trò Tuân tử là Tử Tư sau trở thành tể tướng của Tần Thuỷ Hoàng, kẻ nổi tiếng tàn bạo nhưng có công nhất thống Trung Hoa.



Con người, còn tự nhận là động vật cấp cao, thường khi cho rằng những giả dối, ác độc, xấu xa là những lầm lẫn nhất thời, suốt đời đi tìm chân, thiện, mỹ, rốt cuộc than:

chỉ khi giận với khi say mới bộc lộ thần tướng rõ nhất


Chẳng phải, bổn chất trong mỗi con người là cả một phần nhân quái thú ư? Và chẳng phải suốt đời tu dưỡng những đạo đức, lễ giáo là chỉ nhằm nhốt nó lại thôi sao? Bền chăng?


Dường như chỉ Phật là không nhốt mà đối diện với nó, để một ngày nó có thể trần truồng tự do đi lại không gông cùm không che đậy không hại đến chúng sinh.



Đường về nhà còn xa lắm ...


Thứ Ba, 6 tháng 1, 2015

Mộng

Hôm trước nhân rảnh rỗi mới đọc lại Hồng Lâu Mộng.

Chả là, tình cờ đọc về Hồng học, thấy hơi xấu hổ với nết đọc dạo này.

Ngày xưa, từ Chiến tranh và hoà bình, Những người khốn khổ đến Tam quốc chí, vân vân đều được đọc theo lối ngốn ngấu, nên hiểu chả mấy mà nhớ cũng chẳng nhiều.


Đọc gần tới cuối thì bận việc tít mù. Hôm nay tạm xong việc, bèn giở trò quay lại đầu sách đoán xem mấy bài thơ số phận nói về ai. Vừa hay, 2 hựu phó, 1 phó lẫn 12 chính đoán đều đúng cả.

Ngẫm, đọc qua cũng như anh chàng Bảo Ngọc, lần đầu không hiểu mấy, lần sau quay lại cảnh ảo thì bỗng giác ngộ mà theo Phật luôn.



Cũng còn hiểu sách.



Chủ Nhật, 4 tháng 1, 2015

Đầu năm

Cái dây mướp còm nhom ốm nhách, ngay khi vừa leo lên đến đỉnh giàn, 2 ngày nở liền 3 bông hoa cái trong khi chưa có bông hoa đực nào. Nói các cô bé dậy thì sớm hơn, thì sau đó các cậu bé ngày nào cũng vui chơi vàng cả góc sân lại không cô bé nào xuất hiện.

Chiều cuối tháng cuối năm đi trực về, thấy 2 cô sắp nở nhuỵ khai hoa, mà hắn ham chơi, giữa lúc giao hoà trời đất say quên đất quên trời hihi.

Mùng 2 về tới nhà, dường như đã mẹ tròn con vuông. Có thể mấy bạn kiến bé nhỏ cần mẫn đã vào vai bà mụ, hay chị ong chỉ thỉnh thoảng mới tạt qua?

Tiếp theo 2 ngày thụ phấn được cho 2 trái nữa. Ấy cũng có thể gọi là lộc.


Có vẻ như số hắn được hưởng lộc không cần làm việc. Vì dự án của chú bị dừng lại đột ngột, khi phần việc của hắn mới làm được 10%. Dành một ngày đóng gói code viết dở dang, ghi chú lại data thu thập được, hẹn ngày come back.